Tông Chủ Ác Ma Của Ta


Thượng Vân Môn là nơi ở của các Tiên Gia ,nơi này là một không gian vô định, được chia ra thành nhiều Cung Điện,mỗi Cung Điện điều có một Trưởng Tiên cai quản,là quần thể những toà Biệt Viện ngự trên mây,có cảnh sắc trang trí riêng biệt,tùy theo sở thích của Tiên Trưởng.

Nổi trội nhất là Hàn Hành Điện,Giai Dĩnh Điện ,Tuyết Hạo Điện,ba Cung Điện này xây dựng trên một diện tích mây rộng lớn,làm chú thuật tạo núi,sông,hoa cỏ ,phong cảnh tú lệ,Tiên Nhân hàng ngàn,mỗi Tiên Nhân đều có nhà để cư ngụ chẳng khác nhân gian bao nhiêu.

Năm xưa Thập Nhị Tiên Trưởng của Tuyết Hạo Điện giao đấu với Thiên Huyết của Ma Tôn,cả hai bị Lôi Kiếp đánh nát xương cốt hoá thành Tây Quỷ Sơn,yêu khí của Giao Long Thiên Huyết thoát ra trở thành một ngọn núi phun dung nham,còn Tiên khí của Thập Nhị thoát ra trở thành một ngọn núi băng khắc chế dòng chảy của dung nham,vì hai luồng khí đối chọi nhau qua nhiều năm nên đã tạo ra môi trường kỳ quái khiến cho nhiều thảo dược thuận lợi mộc lên và khoáng vật kỳ lạ cũng sinh ra.

Do chấp niệm của Thập Nhị Tiên Trưởng muốn trở lại Tiên Giới trước khi chết Y đã vô tình mở ra một nguyệt quang kính ,Lôi Kiếp vẫn giáng xuống , sức mạnh của sấm sét khiến cho nguyệt quang kính này bị giữ lại mãi mãi,mặc dù Thập Nhị đã chết,linh hồn bị Trưởng Tiên khác bảo vệ đưa đi,những nguyệt quang kính do Y mở ra vẫn tồn tại cho đến ngày nay vô tình tạo ra một con đường dẫn đến Thượng Vân Môn,là Tiên Lộ trong truyền thuyết.

!.

.

Bảo Liên ngồi trên tảng đá thở dài một cái đưa mắt nhìn Tiểu Đông Kỳ Vân nói.

_Không ngờ ở Địa Phủ lại có Hoa Cát Cánh Mộc Nhân kỳ dị như vậy,ta tu luyện bao nhiêu năm vẫn chưa hề nghe ai nói qua,còn cái Động này ngó trước ngó sau cũng không nghĩ rằng sẽ mọc được Hồi Hồn Thảo,Tiểu Tử Hạc giấy ngươi đúng là có phúc lớn.

Tiểu Đông Kỳ Vân nhăn mặt thè lưỡi,lườm nguýt Bảo Liên,xong lại nấp phía sau lưng Bạch Diễn Tình.

_È!.

Yêu tinh Bánh Bao.

Bạch Diễn Tình nhìn ra cửa động ngẫm nghĩ một lúc mới nói.

_Không gian im lặng quá, không còn cảm nhận được sự dao động của ma tức,Ta nghĩ tên Lãnh Mộ Tuyết đã đi rồi!.

Bảo Liên vừa nói vừa làm mặt xấu nhát Tiểu Đông Kỳ Vân.

_Hừ! cần ngươi nói ra hay sao,Hắn đã đi được một lúc rồi! dường như là có mang theo thứ gì đó! è.

.

è ! Tiểu Tử! è!.

Tiểu Đông Kỳ Vân sợ xanh mặt dúi đầu vào lưng của Bạch Diễn Tình.

_Ối!.

ghê quá!.

Bạch Diễn Tình thở hắt ra
_Lão làm ơn đi,đây là tình huống gì còn đùa giỡn nữa!.

Kỳ Vân ngươi cũng! ớ!
Bạch Diễn Tình vừa nói vừa quay sang nhìn xuống Đông Kỳ Vân thì cả người của cậu nhóc phát sáng ,khi ánh sáng mất đi thì cậu lại cao lớn hơn trở thành một thiếu niên chừng mười hai,mười ba tuổi,khiến cho Bạch Diễn Tình lẫn Bảo Liên tròn mắt ngỡ ngàng.

_Kỳ Vân ngươi! ngươi lại lớn lên rồi!.

_Woa!.

tên Hoa Yêu này !.

sao lớn nhanh thế kia!.

linh khí ở đây đúng là đang bổ trợ cho loài Mộc Nhân nha.

Đông Kỳ Vân lớn lên giọng cũng có chút thay đổi,nhưng ký ức của tiền kiếp vẫn không quay lại,Cậu nhóc cười tít mắt,nắm lấy tay của Bạch Diễn Tình nói.

_Hồ Ly ca ca ta đã lớn lên rồi,lớn lên rồi!.

Bạch Diễn Tình ánh mắt không khỏi vui mừng,chứa một chút si mê khi nhìn thiếu niên khôi ngô đứng trước mặt này,Y ngây ngốc ra một hồi ,đến lúc Bảo Liên lên tiếng mới chợt tỉnh.

_Hê hê!.

ngươi bị điểm huyệt rồi à?còn cái tên Hoa Yêu ngươi lớn một chút thì có gì mà vui! linh lực có tăng lên không mới là điều đáng bàn.

Bạch Diễn Tình liền bảo Tiểu Đông Kỳ Vân vận công đánh thử một chưởng vào tảng đá.

_Đệ thử đánh nát tảng đá kia xem!.

Tiểu Đông Kỳ Vân đôi mắt sáng ngời,bậm nhẹ môi gật đầu.

_Dạ!.

_Ầm!
Cậu ta phát công đánh một cái đã phá vỡ tảng đá cạnh bên Bảo Liên khiến cho Bạch Diễn Tình rất vui.

_Ừm! linh lực sánh như Yêu bật Trung rồi!
_Yaaa!.

_ầm! ầm! ầ.

m!
_Uý trời!.

.

Theo đà Tiểu Đông Kỳ Vân phát hàng loạt chưởng lực đánh đến Bảo Liên khiến cho Y dịch chuyển liên tục né tránh,khi vừa đứng lại đã bị thêm hàng loạt hạt giống hoa bắn đến như mưa trút,cuối cùng cũng bị dính một hạt vào ngay mép mỏ,khiến cho Tiểu Đông Kỳ Vân ôm bụng phá lên cười ngặt nghẽo.

_Ha ha ha tức cười quá!.

Bánh Bao hạt mè! ha ha ha!.

_Grừ!.

cái tên nhãi thúi này!.

ta không nổi giận thì ngươi không biết uy danh của ta rồi!.

yaaaa!
_Lêu lêu!.

Bảo Liên vừa vận công thì Bạch Diễn Tình lên tiếng ngăn cản.

_Nhìn Lão nha! uổng cho cái danh xưng Chân Nhân Đắc Đạo! ngươi không thể rộng lượng một chút với Hắn à,Hắn còn trẻ con.

_Grừ! Tiểu Yêu thì có!.

_Bây giờ không phải là lúc đôi co,Lão không tìm đường lên Tiên Giới nữa sao?
Bảo Liên thở phào một cái lấy lại được tâm trạng bình ổn,nói.

_Tạm tha cho ngươi!.

.

đương nhiên là đi!.

Ngoài Lan Nguyệt Điện ra thì Quỷ Vực đã bị tiêu diệt rồi! Nhân Giới sớm muộn gì cũng gặp hoạ!.

đương nhiên là ta sẽ đến Tiên Giới mời Tiên Gia cứu giúp!.

còn ngươi thì sao?
Bạch Diễn Tình nhìn sang Tiểu Đông Kỳ Vân,rồi nói.

_Ta sẽ ở lại đây,dung dưỡng chỉ bảo cho Hắn mau chóng phát triển thành Yêu cấp Đại!.

Bảo Liên nhếch mép cười.

_Hừ! ngươi tưởng đây là thế ngoại đào viên hay là chốn thanh bình mà ở lại cư ngụ?Cái tên Dị Thần Lãnh Mộ Tuyết điên loạn kia không biết là đã đi đâu,có thể Hắn sẽ quay trở lại đây ngay tức khắc đấy,Ngươi và nhóc Hoa Yêu này có thể đánh bại Hắn không?Chi bằng theo ta lên Tiên Giới tìm đường sống tốt hơn.

Tiểu Đông Kỳ Vân phụng phịu sụ mặt nói.

_Ngươi mới chính là yêu tinh,Hồ Ly ca ca đã nói Linh khí của Tây Quỷ Sơn này chịu dung nạp ta vì ta chính là Bán Yêu không phải yêu quái.

Bảo Liên hỉnh mũi nhếch cả hai mép lên cười nhạo Tiểu Đông Kỳ Vân.

_Hừ!.

Bán Yêu thì cũng chẳng phải là người!.

hừm! hoàn hồn đội mồ sống dậy mà không phải yêu quái thì ngươi thuộc dòng tộc nào?Hoa Tinh,Hoa Yêu,Mộc Quái!.

_Grừ! lão Bánh Bao ngươi!.

Bạch Diễn Tình ngẫm nghĩ lời của Bảo Liên nói cũng đúng,ngộ nhỡ Lãnh Mộ Tuyết quay lại thì Y và Tiểu Đông Kỳ Vân khó sống ,thôi thì cứ theo chân Bảo Liên lên Tiên Giới,duyên số đâu lại bái được Tiên Gia đổi vận khí thành Tiên Nhân.

_Kỳ Vân đừng càn quấy!.

ừm lời của ngươi nói nghe có lý!.

vậy Ta sẽ đưa Đông Kỳ Vân đi theo ngươi lên Tiên Giới!.

Bảo Liên mừng thầm trong bụng,bước vội ra cửa động,ánh mắt sáng ngời lên.

_Vậy thì nhanh chân đi!.

lửa Địa Ngục có thể sẽ cháy đến đây đó!.

"Ai mà biết được trên đường đi sẽ còn gặp chuyện ly kỳ gì nữa,có Hồ Tiên linh lực cấp Đại như ngươi theo hộ pháp cũng an tâm! "
Đông Kỳ Vân thì lí nhí trong miệng nói
"_Đôi mắt lão láo liên thế kia chắc là đang suy tính chuyện gì rồi! hừm Yêu Tinh Bánh Bao ngươi có thể qua mặt được Hồ Ly ca ca nhưng không thể qua mặt được ta đâu! "
Cả ba vì không nắm rõ địa hình nơi này ra sao nên không dám tùy tiện dịch chuyển hay ngự kiếm,chỉ dùng kinh công đạp nhành cây,ngọn cỏ mà đi,Tây Quỷ Sơn đúng là không có yêu ma quỷ quái gì nhưng địa thế hiểm trở,càng đến gần đỉnh núi khí hậu nơi này lại càng quái đản,lúc nóng như lửa đốt lúc lạnh như băng giá,nếu là người tầm thường bước đến đây ắt sẽ phát bệnh mà chết.

Đến một dốc đá có vẻ an toàn cả ba ngồi xuống nghỉ chân,nơi này đã là đỉnh núi,đất ở đây chuyển đổi màu sắc liên tục,thực vật cũng muôn màu muôn vẻ còn phát ra kim quang đẹp mắt.

Bảo Liên nâng một ngọn cỏ ánh kim ngũ sắc lên nói.

_Chu choa !.

linh khí tích tụ trong cỏ này có thể bổ trợ cho những tu nhân có linh đan cấp Đồng Kim thăng bật đây!.

đúng là một nơi kỳ diệu khắp chốn đều là thảo dược quý hiếm.

Bạch Diễn Tình thì nhìn xa hơn ,cười khẩy một cái nói.

_Chưa hẳn như vậy,ngươi nhìn phía bên đối diện kìa!.

Bảo Liên liền quay sang nhìn về phía mà Bạch Diễn Tình nói đến,cảnh sắc trái ngược khiến cho Bảo Liên kinh ngạc.

Phía đối diện cũng là một đỉnh núi ,nhưng băng tuyết phủ trắng xóa,chốc chốc đưa đến những cơn gió lạnh run người,bên đó lại toàn là thực vật với hình thù kỳ quái,màu sắc rực rỡ,xung quanh ám đầy khí độc khói đen xì bốc lên từng đợt.

_Uý trời!.

toàn là độc dược!.

_Không phải toàn là độc dược,có loại có chứa ma khí,đối với quỷ quái yêu tà rất tốt cho việc tu luyện ma lực !.

.

Hừm nơi này chính là nơi nằm xuống của Một Vị Tiên Trưởng và Thần Thú Thiên Huyết của Ma Tôn.

Bảo Liên ngó Bạch Diễn Tình với vẻ mặt ù ù cạc cạc.

_Sao ngươi biết! ta chưa từng nghe qua bao giờ!
Bạch Diễn Tình cười nhạt ,chế nhạo Bảo Liên.

_Đám Tu Nhân các ngươi chỉ biết tự mình tu luyện thăng thiên lấy lý do thanh tịnh rũ bỏ hồng trần mà không màng đến hậu bối , không biết truyền dạy lại những câu chuyện giao chiến với Ma Tộc cho nên người nào người nấy ngu ngu ngơ ngơ ,cái gì cũng không biết, Lão ngoan đồng ngươi dù đã lột xác hồi xuân nhưng suy cho cùng cũng chỉ mới sống được hơn tám mươi năm dám so với ta Hồ Tiên tu linh hơn ba trăm năm,chuyện quỷ thần khắp Ma Vực,Trung Nguyên gì! ta cũng nghe qua hết rồi !
Bảo Liên gật gù.

_Ồ ta quên mất ngươi sống trong Quỷ Vực đã hơn ba trăm năm!.

ừm!.

cũng sau thời gian Tam Giới giao tranh không lâu!.

Bạch Diễn Tình đưa mắt dò xét xung quanh,dùng hai ngón tay điểm linh lực phát đi một đạo bùa.

Một khắc sau Y bấm đốt ngón tay suy tính,vẻ mặt khó hiểu nói.

_Không nhìn thấy gì!
Bảo Liên cũng niệm chú khai nhãn dò xét,lại gật gù nói.

_Đúng là chẳng có gì ngoài hai đỉnh núi một băng một hoả và thảm thảo dược kỳ quái! Ớ không có đường lên Tiên Giới !.

.

nói vậy cái bọn tiểu bối của hai môn phái Tử Y và Kim Sa đi đâu mất rồi!.

lẽ nào bọn họ bị tan biến cả rồi sao?
Trong lúc cả hai còn đang thắc mắc,điểm chú dò đường khắp nơi thì bổng nghe tiếng của Đông Kỳ Vân reo lên.

_Hồ Ly ca ca qua đây xem này!.

.

huynh nhanh đến đây xem này!.

.

Cả hai ngỡ ngàng vội chạy đến chỗ của Đông Kỳ Vân,cậu bé đang đứng ở bờ vực thẳm,mà bên dưới lại là một dòng dung nham đang chảy đỏ rực.

Bảo Liên ngó đông ngó tây chẳng thấy gì liền quát.

_Cái tên tiểu Yêu ngươi đang yên đang lành ngươi la hét cái gì hả?
Lần này thì Bạch Diễn Tình cũng không bênh vực cho Đông Kỳ Vân.

_Kỳ Vân đệ đừng nghịch nữa,ta và Bảo Liên Chân Nhân đang bận tìm đường đến Tiên Giới,nếu chúng ta chậm chân hơn Lãnh Mộ Tuyết thì chẳng còn nơi nào cho chúng ta cư trú nữa.

Bảo Liên nói thêm.

_Không có chỗ dung thân vẫn chưa thảm thương bằng mất mạng, mất luôn cả quỷ hồn không thể siêu thoát chuyển kiếp.

Đông Kỳ Vân bậm môi ném cái liếc mắt nhìn vào Bảo Liên nói.

_Lão Yêu Tinh Bánh Bao ngươi biết gì mà nói,im miệng đi! ta nói chuyện với Hồ Ly ca ca chứ không có nói với ngươi!.

grừ!
Đoạn cậu bé chỉ tay về phía khoảng không giữa hai khoảng cách của đỉnh núi Băng và Hoả.

_Khi nãy ở đó,đệ nhìn thấy một cái vòng tròn sấm sét lơ lửng ở phía bên kia!.

đệ vừa quay lưng định báo cho Hồ Ly ca ca biết thì nó đã biến mất ,rất là kỳ quái!
Bạch Diễn Tình và Bảo Liên đưa mắt nhìn nhau,trong lòng đầy nghi vấn.

_Lão nghĩ thử xem đó có phải là Tiên Lộ không?
Bảo Liên hạ đầu mài,tay gãi cằm nói
_Rất có thể,khi nãy ta cảm nhận một luồng khí nóng vô cùng nhưng bổng chốc biến mất,còn nghe tiếng xoẹt xoẹt! ta ngỡ là tiếng tiểu tiện của tên Tiểu Yêu này chứ!.

_Grừ!.

lão!.

_Vậy ắt là có huyền cơ gì đó!.

đợi xem!.

Cả ba đứng ở mé vực chờ đến gần nửa ngày, thì từ đỉnh Hoả Sơn trào ra một dòng dung nham lớn,đổ một phát xuống phía đáy vực,sức nóng toả ra kinh khủng,khiến cho Bạch Diễn Tình phải tạo kết giới che chắn cho cả ba người để tránh bị bỏng.

Cùng lúc đó bên đỉnh Băng Sơn cũng sạt lở ra một mảng băng tuyết lớn ,cũng rơi xuống phía vực thẳm,hơi lạnh bốc lên khiến thảm thực vật gần đó phút chốc bị đóng băng.

Hai thứ khắc chế va chạm vào nhau tạo ra những tia điện ánh tím phóng đi khắp nơi,có tia đụng phải dòng dung nham tạo ra vụ nổ nhỏ lốc bốc, có tia đụng vào băng tuyết dội ngược trở ra,lại chạm vào tia điện khác vô tình tạo ra một cửa Thời Không hình tròn lơ lửng trên không trung.

Vừa thấy Tiên Lộ ,Bảo Liên tròn mắt kinh ngạc liền nói.

_Là Tiên Lộ đó!.

nhanh bay vào mau! không nó lại biến mất!.

.

Vừa dứt lời Y đã ngự kiếm bay vèo vô vòng tròn sấm sét đó,Bạch Diễn Tình cũng nắm tay Đông Kỳ Vân bay theo sau,cả ba vừa đi qua Cửa Thời Không thì nó cũng biến mất.

!.

Tiên cảnh nơi Tiên Giới khắp chốn toàn là mây, không ngờ Cửa Thời Không lại đưa ba người bọn họ đến ngay trước Cổng Tuyết Hạo Điện.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui