Tông Chủ Ác Ma Của Ta


Chưởng lực quét đến trực diện nhanh như chớp đánh văng Mộ Tuyết vào vách đá ở ngoài xa nơi đặt phiến đá biến đổi dòng suối thành dòng nước nóng ,khiến cho nơi này nổ tung,đất bay cát thổi,bụi mịt mù.

Tạ Kiều Lam đắc ý phá lên cười,sau đó bay đến nơi Lãnh Mộ Tuyết ngã xuống để tóm gọn ,nhưng từ trên không trung một cái phược tiên võng chụp xuống đè Hắn rơi vào hồ nước,mỗi một nơi một góc lưới có một đệ tử của Chính Viện giữ chặt ,giam hãm không để Hắn cử động.

Tạ Kiều Lam vận ma công phá lưới nhưng Đông Kỳ Vân ngự kiếm bay đến phóng ra những lá bùa thanh tẩy dán vào khiến cho Hắn tạm thời bị áp chế,Đông Kỳ Vân nhìn qua gương mặt quen thuộc kia bất giác suy tư.

-Đúng là Tạ Kiều Lam! tuy gương mặt trái xoan đã chuyển thành góc cạnh nhưng mắt môi vẫn là của Kiều Lam! hừ! không ngờ Tiên Nữ Hoa Tử Điệp thuần khiết của Bách Kiếm Sơn Trang lại ra cái hình thù quái đản thế này!
Hoá ra kế hoạch của Mộ Tuyết chính là lấy bản thân làm mồi nhử dẫn dụ Tạ Kiều Lam ra mặt, vì lần trước ở nơi hoang vắng gần Yên Hà,Tạ Kiều Lam đột ngột xuất hiện tấn công Mộ Tuyết và Đông Kỳ Vân đã làm cho Mộ Tuyết nghi ngờ đến khả năng bấy lâu nay Tạ Kiều Lam vẫn luôn theo dõi Y ,nếu như Y lơ là phòng bị ắt hẳn Hắn sẽ lộ diện.

Tạ Kiều Lam không phải là thứ dễ bị đánh hạ đến như vậy,Hắn đứng trong lưới tụ ma lực vào hai ngón tay miệng niệm chú rì rầm.

Tức thì hiện ra một con Lang Nhân Nhện cấp Trung Quái ,nó rú lên một tràn, rồi dùng mấy cái chân sắc bén cắt đứt phược tiên võng,hất tung mấy đệ tử giữ lưới bay văng tứ tán.

-Á aaaaa!.

Tạ Kiều Lam xông lên cao giáng xuống một loạt chưởng lực về phía Đông Kỳ Vân khiến cho Hắn bay loạn xạ né tránh.

-Yaaa! Đông Kỳ Vân ngươi tưởng với linh đan cấp Bạch Kim như ngươi là có thể khống chế ta sao,mộng tưởng,cả Lãnh Mộ Tuyết còn bị Quỷ Điệp Ma Quân ta đánh hạ huống gì là đám tôm tép như các ngươi,chết đi.

Đông Kỳ Vân không ngờ ma lực của Tạ Kiều Lam lại lợi hại đến như vậy,có thể triệu hồi cả một Trung Quái và phản công dữ đội.

Đông Kỳ Vân dù có nhanh đến mấy cũng không thể đỡ nổi cùng lúc nhiều chưởng lực từ Tạ Kiều Lam,Hắn trúng chiêu bay vào đám cây ven hồ,làm cả một hàng cây ngã sập,ối ra phún máu đỏ tươi.

-Ầm ầm!
-Ặc! ụa!
-Uỳnh!
Khiêm Tử Lăng xuất hiện đỡ nhanh một chưởng cứu Đông Kỳ Vân một mạng,lúc này đám đệ tử cũng tóm gọn con Lang Nhân Nhện bằng Khốn Tiên Tơ.

Tạ Kiều Lam không vì thế mà nao núng ngược lại còn cười khẩy nói
-Xem chừng đã có chuẩn bị rồi nhỉ cho nên cả đám các ngươi mới tụ họp nhanh như vậy! tốt ! vậy để ta kết liễu bọn ngươi một thể!
Khiêm Tử Lăng mặt không biến sắc chỉ buông một câu lạnh như băng.

-Ngông cuồng!
Tạ Kiều Lam nhếch nhẹ khoé môi, niệm chú thuật,Khiêm Tử Lăng triệu ra Huyền Kiếm chém một đường mạnh bạo, như thể chẻ đôi Tạ Kiều Lam lẫn ngọn núi trước mặt.

-Yaaaa!.

.

-Uỳnh!
-Á.

.

Ánh kim quang đỏ xuất hiện đỡ lấy đường kiếm linh khí màu trắng của Khiêm Tử Lăng tạo ra một tiếng nổ vang trời,rung chuyển cả Long Sơn Đỉnh,hất tung Đông Kỳ Vân lẫn đám đệ tử bay xa bất tỉnh.


Nghe tiếng nổ các phân đường khác kinh ngạc,Phong Truy Mệnh lẫn Cát Danh Kỳ vội cùng các đệ tử ngự kiếm bay đến.

Khói bụi
tan đi mọi vật dần hiện rõ ra,bên cạnh Tạ Kiều Lam bổng dưng có thêm một người, người này đứng khoanh tay ,ngự trên chuôi kiếm to lớn cao như cột đình ,Hắn mặc y phục xanh dương phía trước ngực thêu hoa văn hình bọ cạp bằng chỉ đỏ lấp lánh ánh kim,tóc buộc nửa phần trên bằng sợi vải xanh dương đơn điệu,tuy nhiên không làm phải nhạt gương mặt lãnh đạm anh tuấn của Hắn,cả người vẫn toát lên vẻ quý phái ,ma khí toả ra từ thân Hắn áp chế tinh thần những kẻ xung quanh ,ánh mắt vô hồn,tròng mắt đỏ rực,vừa uy mãnh lại tà ác.

Khiêm Tử Lăng nhìn thấy thoáng chút con ngươi co rút,gân thái dương giật liên hồi,kinh ngạc đến tột độ.

-Cha!
Tạ Kiều Lam nham hiểm hơn những gì mà Mộ Tuyết suy nghĩ,Hắn đã lên kế hoạch đối phó với bọn họ từ rất lâu,nay bị mọi người phát hiện ra thân phận nên Hắn rút ngắn quá trình bày mưu hãm hại Khiêm Tử Lăng,dụng chú Nhục Thể Hình Nhân tạo ra Khiêm Lăng Thành ,để hai cha con tàn sát lẫn nhau.

Lúc này Phong Truy Mệnh và Cát Danh Kỳ vừa đến ,nhìn thấy Tạ Kiều Lam lẫn một nam nhân có dung mạo giống hệt Khiêm Tử Lăng cũng giật bấn.

-Sao sao sao lại có đến hai Khiêm sư đệ?
Cát Danh Kỳ cất cao đuôi mài,ấn đường nhăn nhúm,vẻ mặt căng thẳng nói.

-Phong sư huynh nhìn xem đó chính là Oán Nguyệt,thần võ của Khiêm Lăng Thành Hoàng Tử Ma Tộc ở Trung Ma Vực ,sách ghi chép về Ma Vực trong Thư Các đã ghi nhận.

Phong Truy Mệnh ngỡ ngàng
-Khiêm Lăng Thành?kẻ đánh hạ cả Bá Dực Quỷ Vương,Hắn sao có thể xuất hiện ở đây! Hắn không phải đã bị các tiền bối của Lục Đại Phái liên thủ giết chết ở núi Tường Vi rồi hay sao?
Cát Danh Kỳ dời mắt đến Tạ Kiều Lam
-Sư huynh ! đó là Tạ Kiều Lam !
-Muội ấy không phải đã chết rồi sao!
Tạ Kiều Lam lại cười một tràn rồi nói
-Có bất ngờ không Khiêm Tử Lăng ,cha của ngươi đã xuất hiện trước mắt của ngươi đây! à không nên gọi ngươi là Thiếu Chủ của Ma Tộc, Khiêm Lăng Bình mới đúng.

Cả Phong Truy Mệnh và Cát Danh Kỳ nhìn nhau như thể không tin được những gì mình vừa mới nghe qua,bọn đệ tử cũng nháo nhào
-Hắn hắn đang nói cái gì thế?Khiêm Lăng Bình?Tông Chủ không phải tên là Khiêm Tử Lăng sao?
-Ma Tộc?Tông Chủ là người của Ma Tộc à?
-Vô lý,vô lý hết sức!
Phong Truy Mệnh thấy các đệ tử bấn loạn liền lên tiếng chắn chỉnh
-Tất cả đừng dao động , không nên tin vào những lời huyễn hoặc của tên bí ẩn đó mà chia rẽ,bản thân của Hắn cũng chỉ là Ác Quỷ ,liệu đây có phải là âm mưu của Ma Tộc? Khiêm Lăng Thành đã chết từ lâu sao có thể xuất hiện ở nơi này,càng không thể nghe theo sự sai khiến của Hắn,đó chẳng qua là kẻ giả mạo,dùng thuật dị dung mô phỏng gương mặt của Khiêm Tử Lăng.

Tạ Kiều Lam bay về sau một khoảng rồi nói
-Là thật hay giả hãy xem cho kỹ đi! lên.

Nghe lệnh Khiêm Lăng Thành bay khỏi chuôi kiếm vận công điều khiển Oán Nguyệt giáng những đòn hung hiểm vào đệ tử của Bách Kiếm Môn.

Khiêm Tử Lăng dùng Huyền Kiếm đánh trả,vẫn còn chênh lệch ma lực quá lớn,Hắn bị Khiêm Lăng Thành đẩy lùi trượt dài ra sau,Phong Truy Mệnh dùng Kiếm Phong đỡ lại đòn tiếp theo của Khiêm Lăng Thành cứu Khiêm Tử Lăng.

Ngọc Kiếm của Cát Danh Kỳ xuất kích rượt đuổi theo Tạ Kiều Lam,cả hai bay lên ngọn núi có dòng thác chảy vào suối nước nóng.

Đám đệ tử bị ma tức của trận đánh ảnh hưởng hất tung bay loạn xạ,kẻ bị thương người ngất xỉu,cây cối hoang tàn,mái che hành lang dẫn vào khu vực hồ nước nát vụn,khung cảnh trên bờ trống huơ,con Lang Nhân Nhện phá Khốn Tiên Tơ lại gào rú tác quái.

Khiêm Lăng Thành vẫn ánh mắt mờ mịt tấn công Khiêm Tử Lăng lẫn Phong Truy Mệnh liên tục,Quỷ Vương cấp Tuyệt Đại tuy sau khi hồi sinh ma lực giảm một nửa vẫn hơn hẳn hai tên Tu Nhân linh đan cấp Hoàng Kim,Hắn đánh bọn họ trọng thương chỉ còn lại nửa cái mạng,Phong Truy Mệnh mở quạt Kiếm Phong biến lớn, dìu Khiêm Tử Lăng nhảy lên bay đi,Khiêm Lăng Thành cưỡi Oán Nguyệt đuổi theo sát nút,bay ra phía sau hậu sơn Bách Kiếm Môn.


Lúc này Tô Nhược Hồng chạy đến cùng một số đệ tử Hoa Dược Đường tiêu diệt con Lang Nhân Nhện,cứu lấy các đệ tử khác đang bị thương.

-Sư Phụ là các sư huynh đệ của phân đường Ngọc Kiếm và Mộc Đường,còn có đệ tử của Chính Viện!
-Sư Phụ đó không phải là con Lang Nhân Nhện bị phong ấn ở Tháp Trấn Linh của Thiết Đường hay sao?
Ánh sáng của thái dương chiếu rọi lên mọi vật,một ngày mới trên Long Sơn Đỉnh bắt đầu,chỉ nghe tiếng nổ vang trời phát ra từng đợt.

Phía sau hậu sơn Khiêm Lăng Thành đang đấu kiếm với Khiêm Tử Lăng,nhưng Khiêm Tử Lăng bây giờ đã biến đổi,Hắn vì tính mạng bị đe doạ cho nên kích hoạt dòng máu Ma Tộc trong người nổi lên, hóa thành Quỷ.

Phong Truy Mệnh bị thương đang ngồi một góc vận công bảo toàn tính mạng tạm thời không thể di chuyển.

Nghe tiếng bước chân đi đến từ sau lưng ,chậm rãi không chút ma khí ,Phong Truy Mệnh tưởng rằng đó là một trong những đệ tử của Bách Kiếm Môn,nên hạ phòng thủ trong lòng đi một nửa,bất ngờ tên này vận công tống ra một chưởng giáng thẳng xuống lưng Phong Truy Mệnh.

-Uỳnh!
Phong Truy Mệnh mở mắt ,thì thấy Triệu Tử Nhẫn đã bị ai đó đánh văng ra xa ,nhìn lại đã thấy Tô Nhược Hồng chạy đến bên cạnh.

Tô Nhược Hồng đến đúng lúc phát chưởng đánh cản Triệu Tử Nhẫn
-Triệu Tử Nhẫn tại sao ngươi dám đánh lén Phong sư huynh?
Chưa hết bất ngờ thì Phong Truy Mệnh nhìn thấy võ lâm đồng đạo các phái lũ lượt kéo đến,ngó sơ cũng trên dưới năm trăm người.

Là do Tạ Kiều Lam nung đúc ý trí tạo phản của Triệu Tử Nhẫn sai khiến Hắn âm thầm truyền tin đi khắp Trung Nguyên loan báo Khiêm Tử Lăng chính là Thiếu Chủ Ma Tộc Khiêm Lăng Bình ,ngay sau khi Tạ Kiều Lam giáp mặt đánh nhau với Khiêm Tử Lăng ở ven sông gần Yên Hà.

Bọn nghĩa sĩ Tu Nhân xem việc tiêu diệt Quỷ quái của Ma Tộc là cách nâng cao danh vọng của môn phái cho nên đồng loạt kéo đến Long Sơn Đỉnh,có kẻ nửa tin nửa ngờ đến để xác minh tin báo là thật hay giả,có kẻ đến góp vui tìm chút tiếng nói thể hiện bản thân.

Triệu Tử Nhẫn thấy nghĩa sĩ đến đông đủ liền lớn tiếng nói
-Các vị hãy nhìn xem đó có phải là Khiêm Tử Lăng hay không?
Khiêm Tử Lăng hoá Quỷ dấu ấn Ma Tộc hiện rõ trên trán đang ra sức đấu linh lực với Khiêm Lăng Thành.

-Sao sao sao có đến hai Khiêm Tử Lăng vậy hả ta bị hoa mắt sao?
-Đó là ảo ảnh hay là thuật phân thân?
-Nhìn trán của Hắn kìa có dấu ấn Ma Tộc ?Hắn là Khiêm Lăng Bình Thiếu Chủ của Ma Tộc thật sao?
-Đó chính là Khiêm Lăng Thành!
Tông Chủ của Ngũ Đại Phái nhìn một lần là nhận ra chủ nhân của Oán Nguyệt chính là Khiêm Lăng Thành Hoàng Tử Ma Tộc.

Vì ma tức xung quanh cuộc chiến của hai cha con Khiêm Tử Lăng quá mạnh khiến cho bọn bao đồng kia không dám đến gần,chỉ dám đứng xa theo dõi và múa mép.

-Bách Kiếm Sơn Trang đúng là nuôi dưỡng Quỷ Vương rồi,các ngươi đang âm mưu gì,định tiêu diệt Trung Nguyên sao?
Người có giọng điệu kẻ cả đầy đáng ghét đó không ai khác chính là Hàn Tiếu của Trường Bạch Tiên Môn.

Phong Truy Mệnh thu lại chân khí từ tốn đứng lên nói.

-Hàn tiền bối chớ quá lời! bọn ta không biết Khiêm sư đệ lại là con cháu của Ma Tộc! ặc ặc!
Duệ Tông Chủ của Hoàng Phụng Môn lên tiếng.


-Năm xưa chính Tạ Quang Hành đã thu nhận Hắn làm đệ tử đích truyền,há không rõ lai lịch của Hắn hay sao?Phong Truy Mệnh ngươi đang rũ bỏ trách nhiệm cho Sư Tôn của mình sao ?tưởng rằng một câu không biết thì Bách Kiếm Môn sẽ yên chuyện à?
Hàn Tiếu nói xen vào
-Muội Muội của Tạ Quang Hành là Tạ Kỳ Nhi đã cùng Khiêm Lăng Thành năm xưa kết làm phu phụ ,con trai của bọn chúng chính là Khiêm Lăng Bình ! không chính là hắn Khiêm Tử Lăng! rõ là!
Tô Nhược Hồng ngắt lời Lão ta
-Khiêm Lăng Bình năm xưa không phải đã bị chính tay Hàn tiền bối đây đánh chết rồi hay sao ?Tại sao giờ này còn chạy đến Bách Kiếm Môn tìm Khiêm Lăng Bình?Hay là chuyện năm xưa Hàn tiền bối đã nói dối?
Hàn Tiếu bị vỗ cho một gáo nước lạnh bất giác cứng họng lời chưa kịp thốt ra đành nuốt xuống.

-Ta!
Tông Chủ của Ngọc Liên Sơn nói
-Khiêm Tử Lăng từ lúc xuất sơn luôn hành hiệp trượng nghĩa,chưa hề thấy Hắn làm việc sai trái ,bỗng dưng hôm nay lại hoá Quỷ phải chăng còn nhiều uẩn khúc?
Tông Chủ của Kim Sa Môn lên tiếng
-Dấu ấn đó là Ấn Ma Tộc Hoàng Gia ,cha truyền con nối, không thể tự tạo ra được,cho dù Hắn có làm bao nhiêu việc tốt nhưng máu huyết trong người Hắn vẫn là của Ma Tộc,sớm muộn gì cũng sẽ gây hoạ cho Trung Nguyên.

Tử Y Môn Tông Chủ phản bát
-Ngươi nói như thế khác nào rũ bỏ công sức của Hắn giải cứu Kim Sa Thành thoát khỏi Tuyết Quỷ và Nhện Tinh tiêu diệt?Ta thấy Trung Nguyên ngoài Kim Sa Môn cũng không thiếu kẻ mang ơn Khiêm Tử Lăng!
Tông Chủ Kim Sa Môn ngượng ngùng im bật.

Duệ Tông Chủ lên tiếng
-Trước mắt chế ngự hai tên đó đã,việc xét xử hãy để sau.

Khiêm Lăng Thành đẩy mạnh khiến Khiêm Tử Lăng trúng chưởng văng ra,lưng cày xuống đất tạo thành một rãnh sâu hút,Hắn ói máu cắm Huyền Kiếm xuống làm điểm tựa đứng lên nghiêng ngả.

Các Tông Chủ liền bay lên thi triển pháp chú ,thần võ xuất chiến đánh đến Khiêm Lăng Thành,riêng Triệu Tử Nhẫn đứng giữa đám quần hùng vô danh lại khích tướng hô hào mọi người tấn công Khiêm Tử Lăng.

Phong Truy Mệnh định ra tay giúp Hắn nhưng bị Tô Nhược Hồng cản lại.

-Sư huynh đừng manh động! Bách Kiếm Môn chúng ta không thể đối đầu với Ngũ Đại Phái và nhiều nhân sĩ khác.

-Nhưng sao có thể đứng nhìn đệ ấy bị họ giết hại! ặc ặc!
-Huynh ra tay Bách Kiếm Môn phen này nguy khốn,hãy cân nhắc nặng nhẹ.

Phong Truy Mệnh đành giương mắt nhìn Khiêm Tử Lăng tự mình đối phó.

Đệ tử của Ngọc Liên Sơn đứng quan sát không tham chiến bởi giao tình giữa hai môn phái rất tốt còn bọn nhân sĩ thì đã vây kín Khiêm Tử Lăng như kiến bu đường,mỗi người một chiêu liên tục đánh đến,tuy Khiêm Tử Lăng bị trọng thương nhưng vẫn còn linh lực điều khiển được Huyền Kiếm,Hắn chống trả quyết liệt đánh trọng thương vô số tên vô danh,cứ như Hổ già đấu với đám linh cẩu dù oai hùng thế nào cũng không thể đánh xuể bọn cơ hội.

Giữa những tiếng hò reo la hét,ánh mắt của Khiêm Tử Lăng mờ dần,toàn thân mất kiểm soát,Hắn cảm thấy đau nhói bên hông,ngó lại đã bị Triệu Tử Nhẫn đâm cho một đao ,Hắn quá kiệt sức đến độ giảm cả phòng ngự có người tiếp cận mà không phát hiện ra,tay bất chợt buông rơi Huyền Kiếm ,đẩy ra một chưởng đánh văng tên phản nghịch.

-Ầm!
-Á.

Triệu Tử Nhẫn văng ra ôm ngực ối máu,nhưng vẫn trụ vững lại xông vào tiếp tục đánh Khiêm Tử Lăng.

-"Nếu giết được Hắn,danh tiếng của ta sẽ vang dội,tranh giành ngôi vị Chưởng Môn cũng thuận lợi hơn".

Thế nhưng Tô Nhược Hồng không dễ dàng để yên cho Hắn làm càng,nàng tung Hồng Lụa đánh đến cản trở Hắn.

-Phản đồ!
Triệu Tử Nhẫn quay sang đáp trả một chưởng,Phong Truy Mệnh tung ra một chưởng phá giải,vì vậy nội thương của Y lại tái phát ,phải ngồi xuống vận công điều tiết.

-Ặc!
-Sư huynh,huynh cứ để muội đối phó Hắn.

Triệu Tử Nhẫn lùi vài bước nhanh chỉa mũi đoản đao về phía Tô Nhược Hồng.


-Hừ Tô Nhược Hồng ngươi muốn cứu Khiêm Tử Lăng sao?Quần hùng ở đây sẽ không để ngươi tác quái đâu.

Có một vài tên quay sang nhìn Tô Nhược Hồng,nhưng nàng cười khẩy nói.

-Hừ! chuyện ngươi ra tay đánh lén Phong sư huynh chính là tội phản bội đồng môn theo Môn Quy của Bách Kiếm Sơn Trang chính là xử chết.

Đây là chuyện riêng của Bách Kiếm Môn ai dám ra tay ngăn cản sẽ là trực tiếp đối đầu với Bách Kiếm Môn.

Nghe vậy bọn người bao đồng kia cũng ngập ngừng không muốn xen vào để mặc chuyện môn phái của Bách Kiếm Môn tự giải quyết lấy.

Đoạn Tô Nhược Hồng tung chiêu đánh tới tấp Triệu Tử Nhẫn, cả hai cùng là linh đan cấp Bạch Kim nên linh lực ngang nhau nhưng Tô Nhược Hồng thông thạo cả về khí lực kiếm pháp lẫn chú thuật không khó đánh bại Triệu Tử Nhẫn,vài đệ tử của Thiết Đường mù quáng theo lệnh của Triệu Tử Nhẫn cũng gây chiến đánh nhau với đệ tử của Hoa Dược Đường.

Tô Nhược Hồng dứt khoát xuống tay hạ sát Triệu Tử Nhẫn trước sự chứng kiến của quần hùng,và đệ tử,làm cho bọn đệ tử của Thiết Đường khiếp sợ hạ kiếm chịu trói.

-Đây chính là kết cục Kẻ phản sư môn.

Khiêm Tử Lăng mất đi ý thức dần ngã xuống,trong đầu bổng xuất hiện hình ảnh của Lãnh Mộ Tuyết khiến cho Hắn thấy lòng cảm nhận khoảnh khắc nhẹ nhàng,yên bình kỳ lạ.

-Mộ Tuyết!
Một luồng gió quét đến như tia chớp hất văng bọn nhân sĩ ra khỏi Khiêm Tử Lăng,sức áp chế làm cho bọn họ nhũn cả gối,bất giác không thể đứng vững,một lúc lâu ổn định lại đã nhìn thấy một thân bạch y đứng đỡ lấy Khiêm Tử Lăng.

Bọn họ vô cùng kinh ngạc thốt lên.

-Lãnh Mộ Tuyết!
Mộ Tuyết sau khi bị Tạ Kiều Lam đánh văng vào thác nước nội thương kích động đến Thần Đan trong người của Hắn khiến nó phát ra linh lực chạy khắp chân thân,khôi phục sức mạnh cho Hắn,vừa đả thông linh mạch có được linh lực Mộ Tuyết vội bay trở ra tìm Tạ Kiều Lam, không biết rằng Khiêm Tử Lăng đang đấu với Khiêm Lăng Thành ở hậu sơn,Hắn chỉ chú ý đến mùi ma khí toả ra từ đỉnh núi phía trên liền bay lên.

Cát Danh Kỳ dựa vào Ngọc Kiếm có linh khí thanh tẩy cực mạnh đã phá được những luồng ma chướng đánh ra từ Tạ Kiều Lam,tuy nhiên so linh lực hiện tại Y không bằng Tạ Kiều Lam nên cũng trúng chưởng thọ thương,đúng lúc Mộ Tuyết bay đến phát chưởng đánh vào Tạ Kiều Lam liên tục khiến cho Hắn trúng chiêu tới tấp ,vỡ cả Ma Đan, những tưởng Hắn tan thành tro bụi ai ngờ Quỷ Hồn thoát ra bay mất,cái xác của Hắn lập tức tan rã trở về nguyên hình là những mãnh thịt vụn chấp vá từ nhiều yêu ma quỷ quái hợp lại,vừa nhớp nháp vừa hôi thối.

Cát Danh Kỳ đến gần đống thịt thối rửa kiểm tra nói.

-Hừ,không ngờ Hắn đã dụng chú dịch chuyển yểm vào quỷ hồn từ trước,thật nham hiểm đoán được cả kết cục của bản thân.

Mộ Tuyết đưa tay bịt mũi nói
-Ụa ,Cát sư đệ Hắn thối như vậy mà ngươi cũng ngửi ra được chú thuật?
Cát Danh Kỳ bấy giờ mới ngượng ngùng nói
-Lãnh sư huynh! ngươi mặc có mỗi cái khố như vậy không cảm thấy lạnh à?
Lúc Mộ Tuyết đi xuống hồ nước chỉ mặc đúng mỗi cái khố che đi cậu nhỏ của mình mà thôi.

-Chả trách lúc xuất hiện ánh mắt của tên Tạ Kiều Lam lại có phần ám muội như vậy.

-Uỳnh!
Tiếng nổ lại vang lên từ phía hậu sơn làm cho cả hai giật bấn người.

-Ta quên mất Khiêm Lăng Thành đang đánh nhau với Khiêm sư huynh và Phong sư huynh! ặc!
-Cái gì Khiêm Lăng Thành đã xuất hiện rồi sao?
-Ặc ặc! ừm! ặc!
-Ngươi bị thương rồi tạm thời đừng di chuyển,vận công điều tức đi,Ta đến đó tiếp ứng bọn họ.

Nói xong Mộ Tuyết yểm chú thay cho mình một bộ bạch y thông thường rồi bay đến hậu sơn.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận