Editor: MarisMiu -
Nhẫn kim cương kia rõ ràng chính là nhẫn cặp dùng để cầu hôn, An Dĩ Mạch nghĩ, nếu hôm nay cặp nào giành chiến thắng, thì người nam sẽ phải cầu hôn tại đây. Song như vậy rất tốt, điều đó có thể minh chứng cho hạnh phúc của bọn họ.
"Mọi người không nên kích động, ngoại trừ nhẫn kim cương này ra, hôm nay nhóm người nào chiến thắng cũng có lộc ăn. Tôi nghĩ tất cả mọi người đều biết danh hiệu đầu bếp Kiệt Kha Tốn nổi tiếng trên toàn thế giới chứ. Đúng vậy, người chiến thắng hôm nay không những nhận được phần thưởng lớn mà còn được tự mình thầy Kiệt Kha Tốn làm một bữa tiệc lớn để chúc mừng.”
Đối với nhẫn kim cương kia, An Dĩ Mạch càng thấy hứng thú với Kiệt Kha Tốn hơn. Cô đã sớm biết đến tiếng tăm của Kiệt Kha Tốn, hơn nữa, Kiệt Kha Tốn cũng chính là thần tượng của cô, giống như cô là người thích ăn, hoàn toàn không chống lại được sức hấp dẫn như vậy.
Dĩ nhiên, An Mặc Hàn cũng đã nhìn ra ý nghĩ trong lòng của An Dĩ Mạch, thật ra anh cũng muốn ăn món do Kiệt Kha Tốn nấu, nhưng trong lòng anh vẫn thích An Dĩ Mạch làm thức ăn hơn. Được rồi, anh phải nếm thử món ăn do Kiệt Kha Tốn chế biến rốt cuộc như thế nào mới được, nên biết rằng anh ta là thần tượng của Dĩ Mạch đó.
"Nếu chúng ta không thắng được trận đấu, anh sẽ sẽ mời Kiệt Kha Tốn vào trong nhà chuyên nấu ăn cho em, vì vậy cuộc đấu này chỉ là giải trí mà thôi. Không nên quá để ý, được không?"
An Mặc Hàn ôm An Dĩ Mạch thật chặt, An Dĩ Mạch bật cười, dĩ nhiên cô biết An Mặc Hàn có thể làm được, có điều cô lại cảm thấy tham gia thi đấu để lấy được đồ còn có ý nghĩa hơn.
"Em biết, yên tâm đi, chỉ cần chúng ta cố hết sức là được."
"Ừm."
Rất nhiều người đã đến ghi danh, nhiều cặp đôi tham gia thi đấu như vậy, có điều vòng thứ nhất đã bị loại đi rất nhiều.
Vòng thứ nhất là so về thời gian yêu nhau của các cặp đôi, dưới ba năm thì bị loại. Cứ như vậy, sau khi kết thúc vòng một, vốn là mười mấy cặp đôi bây giờ cũng chỉ còn lại tám cặp. Dĩ nhiên, An Dĩ Mạch và An Mặc Hàn bọn họ cũng ở trong đó.
"Chúc mừng mười sáu người còn lại đã thông qua vòng đầu tiên, trước hết các bạn hãy giới thiệu mình một chút với mọi người nào."
Phác Thụ nhìn tám cặp đôi này, anh nhìn thấy rõ được sự vui mừng hiện trên gương mặt của bọn họ. Có điều, khi nhìn thấy An Mặc Hàn và An Dĩ Mạch, anh lại khiếp sợ một phen.
Cặp đôi này quá mức xuất sắc, hơn nữa khí chất của bọn họ cũng hơn tất cả mọi người ở trong này, nhất là người đàn ông kia, anh nhìn có chút nhìn quen. Nhìn người đàn ông kia tà mị và tuấn mỹ kia, nhất thời khiến cả người Phác Thụ có cảm giác bị áp bức.
Phác Thụ nở một nụ cười hữu nghị với An Dĩ Mạch và An Mặc Hàn, sau đó ép buộc chính mình dời mắt đi.
"Anh ta sao vậy?"
An Dĩ Mạch cảm nhận được ánh mắt kỳ quái của Phác Thụ khi nhìn hai người họ, cô liền quay sang hỏi Mặc Hàn, An Mặc Hàn nhếch môi, nói: "Không biết, chắc là đầu của anh ta có vấn đề."
"Hì hì, Mặc Hàn, không nên nói như vậy, không có lễ phép."
An Dĩ Mạch không nhịn được bật cười, lúc nào An Mặc Hàn cũng nói chuyện sắc bén như vậy. Mặc dù, An Dĩ Mạch cũng cảm giác anh nói có lý, nhưng cô vẫn nhẹ nhàng trách cứ An Mặc Hàn, còn mọi người bên ngoài nhìn vô thì giống như là hai người đùa nghịch với nhau.
Ở phía dưới, các cặp đôi bị loại cũng chú ý tới An Mặc Hàn và An Dĩ Mạch ở trên sân khấu. Lúc đầu, bọn họ cũng không để ý đến hai người kia, hiện giờ nhìn kỹ một chút mới phát hiện hai người kia rất xuất sắc. Vẻ ngoài, khí chất của hai người họ đều là ưu tú nhất trong đám người, hơn nữa, nhìn hai người bọn họ lại xứng đôi như thế.
Trong lúc An Mặc Hàn và An Dĩ Mạch đùa giỡn thì bảy cặp đôi đầu đã giới thiệu xong, tiếp theo đến phiên An Mặc Hàn và An Dĩ Mạch.
"Vị tiên sinh và tiểu thư này, mời hai vị giới thiệu bản thân một chút được không?"
Phác Thụ người đi tới trước mặt hai người, cười rất thân thiết.
"An Mặc Hàn, An Dĩ Mạch."
An Mặc Hàn ôm An Dĩ Mạch lạnh lùng nói ra tên của hai người, sau đó, cũng không có sau đó nữa rồi. Phác Thụ vốn còn đang chờ bọn họ nói, song khi nghe được hai cái tên này, lập tức có chút lúng túng.
"Việc này… Hình như hai vị không phải là người nơi này, hai vị có thể cho biết mình đến từ nơi nào hay không?"
"Có liên quan gì đến trận đấu?"
An Mặc Hàn nhíu mày.
"A ha… Không, không có."
Phác Thụ không nghĩ tới anh sẽ hỏi như thế, cuối cùng chỉ có thể cười xấu hổ, bắt đầu giải thích nội dung của vòng thứ hai với mọi người.
Vòng thứ hai là vẽ hình đoán chữ, Cô gái sẽ nhìn thành ngữ sau đó vẽ hình ra, và bên nam sẽ đoán. Trong vòng năm phút, cặp đôi nào có thể đoán đúng sáu câu trở lên coi như đã vượt qua kiểm tra.
An Dĩ Mạch bọn họ là cặp đôi cuối cùng, cho nên hai người họ nhìn những cặp đôi khác thi đấu trước. Sau khi cặp đầu tiên chơi xong, An Dĩ Mạch cảm thấy rât thú vị. Có điều thật đáng tiếc, cặp đôi đầu tiên không vượt qua. Trong năm phút, bọn họ chỉ trả lời đúng bốn câu.
Tiếp đến là cặp đôi thứ hai, An Dĩ Mạch phát hiện cặp đôi kia chính là cặp vừa rồi mà bọn họ đã hỏi chuyện, không ngờ nhìn tuổi của họ không lớn lắm, vậy mà đã yêu nhau lâu vậy. Có điều cặp đôi này lại rất ăn ý, trong vòng năm phút, vậy mà bọn họ lại trả lời đúng được bảy câu. Hơn nữa, cô gái kia hẳn là đã từng học qua vẽ tranh, tranh do cô ấy vẽ ra nhìn giống như thật, với lại tốc độ vô cùng nhanh.
"Chúc mừng hai người, thật là lợi hại."
Chờ bọn họ thi xong, An Dĩ Mạch thật lòng chúc mừng bọn họ. Thật ra cặp đôi kia đã sớm chú ý tới An Dĩ Mạch và An Mặc Hàn, nhưng không ngờ cặp nam nữ này sẽ chủ động nói chuyện cùng bọn họ.
"Cám ơn, các bạn cũng cố gắng lên nhé!"
Nghe được An Dĩ Mạch khen ngợi, hai người có chút ngượng ngùng, nhưng cũng rất thân thiết trả lời lại cô.
Trong lúc bọn họ nói chuyện với nhau, cặp đôi thứ ba cũng kết thúc, bọn họ trả lời đúng được sáu câu, vượt qua kiểm tra.
Sau đó là cặp thứ tư, cặp thứ năm đến cặp thứ sáu đáp rồi đến thứ bảy hoàn thành, sau khi cặp đôi thứ bảy thi đấu xong thì có bốn cặp đôi vượt qua kiểm tra. An Dĩ Mạch nhìn một chút, theo thứ tự là cặp thứ hai, thứ ba đúng, cặp thứ thứ năm và thứ bảy bị loại. Khi nhìn những cặp đôi còn lại, An Dĩ Mạch chú ý tới thực lực của cặp đôi thứ năm là mạnh nhất, bởi vì ở trong vòng thứ hai, tổng cộng có mười câu hỏi, mà trong vòng năm phút cặp đôi kia trả lời đúng chín câu, cho nên, An Dĩ Mạch là khá khâm phục bọn họ.
Tiếp theo đến lượt cô và An Mặc Hàn rồi, vốn là tất cả mọi người đã chú ý tới khí chất bất phàm của An Dĩ Mạch và An Mặc Hàn hai người bọn họ. Hiện tại đến lượt bọn họ thi đấu, tất cả mọi người đều dùng ánh mắt nóng bỏng để quan sát, đều đoán xem cặp đôi được chú ý nhất này có thể thuận lợi thông qua vòng đấu này hay không.
Phác Thụ để cho bọn họ chuẩn bị một phút rồi bắt đầu trận đấu, An Dĩ Mạch và An Mặc Hàn cùng gật đầu một cái. Sau khi An Dĩ Mạch nhìn thấy đề bài trên tấm bảng, cô nhếch môi tiếp đó vẽ ra rất dễ dàng, cô học chính là thiết kế, vì thế vẽ tranh không làm khó được cô.
An Mặc Hàn vốn đã thông minh, hơn nữa, từ nhỏ bọn họ lớn lên cùng nhau, nếu như nói An Mặc Hàn hiểu rõ ai nhất, như vậy chỉ có thể là An Dĩ Mạch thôi.
Trong khi mọi người còn đang khiếp sợ, bọn họ chỉ dùng đúng bốn phút để đáp xong mười câu, trực tiếp giành được hạng nhất trong vòng thi đấu thứ hai này.
"Oa..."
An Dĩ Mạch nghe được Phác Thụ tuyên bố kết quả của vòng đấu thứ hai này, liền kích động nhảy lên, giống như một học sinh tiểu học giành được 100 điểm trong cuộc thi. An Mặc Hàn cũng bị niềm vui An Dĩ Mạch lây lan qua. Nhìn đến dáng vẻ kích động vui vẻ của An Dĩ Mạch, An Mặc Hàn cưng chiều cười với cô.
"Chúc mừng hai người."
Cặp đôi nọ cũng đi tới chúc mừng An Dĩ Mạch và An Mặc Hàn, Phác Thụ cũng bước tới chúc mừng bọn họ. Dĩ nhiên, thành tích của bọn họ cũng không khiến mọi người thất vọng, còn Phác Thụ lại càng thêm khiếp sợ. Từ trước tới nay, chưa ai đên tham gia trận đấu này mà đạt được thành tích cao nhất cả, anh cũng rất là kinh ngạc và vui mừng.
"Hạng nhất của vòng này chính là An Mặc Hàn tiên sinh và người yêu của anh, tiểu thư An Dĩ Mạch, xin chúc mừng hai người."
"Cám ơn."
Reo hò một hồi, kế tiếp chính là vòng thi đấu thứ ba. Dĩ nhiên, cuộc thi này chính là trắc nghiệm độ hiểu nhau của cặp đôi, nội dung của vòng thứ ba cũng chính là vậy, khảo nghiệm độ hiểu nhau của cặp đôi.
Quy tắc vòng thứ ba như sau, một cặp lên thi đấu, một người sẽ đứng ở trước sân khấu, còn một người thì ngồi ở trên ghế, sau đó Phác Thụ đặt câu hỏi, người nam sẽ ngồi trên ghế viết đáp án ra bảng, sau đó người nữ sẽ trả lời đáp án. d.i.e.n.d.a.n.maris.miu.l.e.q.u.y.d.o.n Nếu như hai người trùng câu trả lời, thì coi như câu trả lời đó đúng. Trong khoảng thời gian quy định, cặp đôi nào trả lời được nhiều câu hỏi nhất cộng với kết quả của vòng thi thứ hai sẽ đưa ra lựa chọn cuối cùng để tuyên bố người giành được chiến thắng.
…
Sau đó, cặp đôi đầu tiên, mỗi người đều đi về vị trí của từng người, thời gian một phút chuẩn bị trôi qua, Phác Thụ liền bắt đầu câu hỏi đầu tiên rồi.
"Câu hỏi đầu tiên…"
Chỉ thấy người nam kia rất nhanh đã viết xong, sau khi người nam dừng bút người nữ cũng nói ra đáp án. Câu đầu tiên, bọn họ đáp đúng.
Sau đó là câu thứ hai, câu thứ ba, thời gian chỉ có ba phút, cho nên thời gian để họ suy nghĩ cực kỳ ngắn. Song càng về sau câu hỏi càng khó, thời gian bọn họ suy nghĩ càng nhiều. Hết thời gian, họ trả lời được tổng cộng được tám câu, nhưng có hai câu sai, nên kết quả cuối cùng trả lời đúng được sáu câu, như vậy đã rất tốt rồi.
Theo sau đó là cặp đôi thứ ba, Trong ba phút, bọn họ trả lời được bảy câu, nhưng trả lời sai một câu, vì vậy tổng cộng lại trả lời đúng được sáu câu.
Tiếp đó là cặp đôi thứ năm, An Dĩ Mạch cảm giác thực lực của họ rất mạnh, cho nên trong toàn bộ quá trình, An Dĩ Mạch đều nhìn chăm chú vào bọn họ. Quả nhiên thực lực của bọn họ rất mạnh, tổng cộng bọn họ trả lời được chín câu, chỉ sai duy nhất một câu, vì thế bọn họ trả lời đúng tám câu. Thác Phụ lập tức cảm thán nói, cặp đôi này là lợi hại nhất rồi.
Nhưng tình huống của cặp đôi thứ bảy thì thì không tốt như vậy. Bọn họ chỉ trả lời đúng được năm câu, nhưng họ không thất vọng, vui là chính không phải sao?
Tiếp theo đến lượt của An Dĩ Mạch và An Mặc Hàn. Trong những ánh mắt nóng bỏng của những người dưới sân khấu, hai người họ bắt đầu tham gia trận đấu.