Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con

Editor: May

Cô có rất nhiều tật xấu, cô có rất nhiều khuyết điểm, cô tùy hứng và cố chấp, kiên cường nhưng lại rất quật cường, nhu nhược nhưng lại rất tàn nhẫn, nhưng anh lại yêu cô, yêu đến chỉ muốn cột cô vào bên cạnh mình, không dời tầm mắt được chút nào.

Chuyện cường bạo, là anh nợ cô, cô và Mạnh Thiệu Tiệm liên thủ chỉnh anh một phen, vậy thì ân oán của bọn họ đều đã tiêu tan.

Từ nay về sau, trên đời không còn có nhị thiếu Mạnh Thiệu Đình hô mưa gọi gió, từ nay về sau, trên đời cũng cũng không có Mạnh Thiệu Đình - công tử ăn chơi lạm tình và bạc tình kia. Khi Phó Tĩnh Tri ở trong lòng của anh, anh liền nhất định mất đi tư cách chơi trò tình yêu trong đời người.


Mạnh Thiệu Đình cất điện thoại di động xong, lái xe đến sân bay. Một tháng không gặp, anh cũng thật sự rất nhớ cô. Lần này trở lại, liền không bao giờ rời khỏi cô nữa?

Mãi cho đến khi Bình Bình đẩy cửa tiến vào, Tĩnh Tri vẫn như ở trong mộng. Cô nhìn thấy Bình Bình, liền không nhịn được hỏi: “Bình Bình, em xác định lúc đi Úc, Thiệu Đình nói với em muốn kết hôn với Lâm tiểu thư kia sao?”

Vẻ mặt Bình Bình xấu hổ, cúi đầu không dám nhìn cô: “Chị Tĩnh Tri... Em là lừa gạt chị. Em đi Úc thật sự nhìn thấy Lâm tiểu thư kia, chỉ là cô ta một bên tình nguyện theo đuổi nhị thiếu mà thôi, nhị thiếu hoàn toàn không để ý tới cô ta. Hơn nữa, bên cạnh nhị thiếu không có một người phụ nữ, trong nhà cũng không có dấu vết của bất kỳ người phụ nữ nào... Chị Tĩnh Tri, chị sẽ không trách em chứ?”

Tĩnh Tri nghe đến cuối cùng, mi đều nhướng lên. Cô bỗng nhiên đưa tay lên ôm Bình Bình: “Bình Bình, cám ơn em. Nếu như không phải em gạt chị như vậy, chị hoàn toàn không biết còn phải chờ bao lâu... Còn phải chờ bao lâu mới dám nói cho anh ấy biết, lời nói trong lòng của chị...”

Tĩnh Tri nhẹ nhàng ôm chặt lấy Bình Bình, từ đáy lòng lại cảm khái mở miệng: “Bình Bình, em ở bên cạnh chị nhiều năm như vậy, chăm sóc chị, an ủi chị, mặc kệ ở dưới tình huống nào, em đều bảo vệ chị, ủng hộ chị vô điều kiện, trong lòng chị đều nhớ rõ ràng. Cám ơn em, Bình Bình. Từ nay về sau, chị biết hạnh phúc chị muốn ở nơi nào, chị biết người chị muốn là ai, chị sẽ không buông tha nữa, sẽ không buông anh ấy ra nữa. Chị sẽ sống rất hạnh phúc, Bình Bình em cũng sẽ rất hạnh phúc. Đợi đến sang năm, lúc cử hành hôn lễ của các em, chị và Thiệu Đình nhất định sẽ cho em và An Thành một hôn lễ long trọng độc nhất vô nhị. Bình Bình, bắt đầu từ rất lâu, chị liền xem em như em gái mà đối đãi, chị là một người cô đơn lẻ loi, có người thân sẽ luôn luôn tốt hơn. Chỉ hi vọng từ nay về sau, em ở chung với chị như chị em ruột thịt, em có nguyện ý không?”


Bình Bình lại không có cách kiềm nén được nước mắt nữa, những bí mật cô giấu ở đáy lòng không nói ra miệng, những áy náy đè ép cô đến gần như không thể có một đêm say giấc, những bảo vệ và đau lòng vĩnh viễn không dừng lại với Tĩnh Tri, những khó xử không buông lỏng và tình yêu sâu đậm với An Thành, lúc này bỗng nhiên giống như đều tuôn ra. Cô không dám ngẩng đầu liếc mắt nhìn Tĩnh Tri một cái, cô cũng không dám nhận lời thỉnh cầu của Tĩnh Tri, cô không xứng, sao cô có thể xứng làm chị em với chị chứ?Bạn nào muốn đọc full liên hệ: nhé

Lòng cô không trung thành với Tĩnh Tri, chị ấy móc tim móc phổi ở chung với cô, chị xem cô như em gái để che chở. Mấy năm nay, tuy nói cô là người hầu, nhưng ở trong nhà này, địa vị của cô cũng không khác gì một thiên kim tiểu thư, nhưng cô lại đối xử với chị ấy như thế nào? Cô lừa gạt chị, cô giúp đỡ An Thành giấu giếm bí mật lớn như vậy xuống! Tội của cô không thể tha thứ!

Chỉ hi vọng ông trời phù hộ, để cho con của chị Tĩnh Tri bình an ra đời, sau đó cả nhà bọn họ an toàn ra nước ngoài. Chỉ hi vọng An Thành có thể nghe lời của cô, vào lúc Mạnh Thiệu Tiệm nói ra chuyện thứ ba, lập tức nói cho cô biết. Cô nhất định sẽ không giấu giếm, nhất định sẽ nói cho nhị thiếu, để bọn họ sớm làm chuẩn bị!

Nhưng lúc này, Tĩnh Tri nói với cô lời nói chân tình tha thiết như vậy, phòng tuyến của cô giống đều muốn lung lay sắp đổ, nước mắt không ngừng lăn xuống dưới. Cô cúi đầu, chỉ là liều mạng lắc đầu: “Không... chị Tĩnh Tri, em... em, em xin lỗi chị... em không thể đồng ý với chị...”


Tĩnh Tri thấy Bình Bình như vậy, còn tưởng rằng cô bé đang áy náy vừa rồi lừa dối cô chuyện Mạnh Thiệu Đình muốn kết hôn với người khác, không khỏi đưa tay lau nước mắt giúp Bình Bình, ôn nhu nói: “Cô bé ngốc, sao em lại xin lỗi chị? Em vừa thông minh, vừa cẩn thận, lại thật lòng đối tốt với chị, dù vừa rồi lừa chị, cũng là tốt cho chị. Em xem, không phải chị bị em lừa như vậy, mặc kệ tất cả liền gọi Thiệu Đình trở về? Nếu như không có một phần công lao này của em, đến bây giờ không chừng chị còn đang làm rùa đen rụt đầu, thật đợi đến khi Thiệu Đình nản lòng thoái chí kết hôn với người khác, vậy chị chỉ có thể khóc thôi? Bình Bình ngoan, đừng khóc, mặc kệ em có đồng ý hay không, ở trong lòng của chị, đều đã xem em như em gái mà đối đãi. Nhanh đi rửa mặt đi, cẩn thận một lát mắt sưng lên, An Thành sẽ cười em...”

Lời trong lòng Bình Bình đã vọt tới bên miệng, nhưng lại cường ngạnh nuốt xuống. Cô không có mặt mũi nói với Tĩnh Tri, ít nhất là hiện tại, cô không có mặt mũi nói chuyện An Thành làm với chị Tĩnh Tri. Huống chi, cô đã đáp ứng An Thành, tạm thời giúp anh giữ bí mật. Nếu như bây giờ cô nói ra, An Thành phải làm thế nào đây?

Một người là người chị đối xử thật lòng với cô, một người là người đàn ông mà cô yêu thương sâu sắc, Bình Bình chỉ cảm giác mình như là đi giữa vách đá, hơi thất thần liền sẽ ngã thành thịt nát xương tan!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận