Tổng Giám Đốc Không Thể Xa Tôi Sao


Trước khi Tết Nguyên Đán diễn ra.

Trong năm nay, Gia Bảo muốn sản phẩm ô tô điện đầu tiên của công ty mình phải ra mắt công chúng.
Dưới áp lực đó, tất cả nhân viên làm việc tận lực, ai cũng bận rộn xử lý khối lượng công việc lớn dồn vào cuối năm này.
Sản xuất tô điện chính là tâm huyết, ước mơ của Gia Bảo từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường.

Đến lúc thay cha mình lên điều hành công ty, anh mới có cơ hội thử sức.
Từ một công ty chuyên phân phối đã chuyển mình sang sản xuất.

Anh muốn phát triển công ty hơn để xứng tầm doanh nghiệp quốc gia, cao hơn là hướng ra quốc tế.

Lấy lại danh dự, niềm kiêu hãnh mà cách đây 10 năm, khi công ty dưới sự điều hành của cha anh đã có được huy hoàng, người người ngưỡng mộ.
Chiếc ô tô điện với nhiều tính năng mới chưa có trên thị trường.

Một chiếc xe chạy nhiên liệu sạch bảo đảm hạn chế đến mức tối đa ô nhiễm cho môi trường.

Một chiếc xe mang cả trái tim nhiệt thành, tình cảm sâu đậm, kiến thức biết bao năm đi du học nước ngoài, tư duy hiện đại trong mẫu mã của Gia Bảo; sự kỳ vọng, trông chờ vào thành quả của biết bao nhân viên trong công ty đã dốc hết tâm sức dồn cho dự án này trong mấy năm nay.
‘Dốc công vun trồng, trái sai trĩu quả.’
***
Năm nay chính là một năm bùng nổ của công ty Gia Bảo khi triển khai các dự án lớn đều khá suôn sẻ.
Anh Kiệt phấn khích gọi cho Gia Bảo chúc mừng vì tuyến đường mới trên biển.

Đội tàu của anh nhờ đi vào con đường mới này nên thuận lợi vượt qua bão lớn.

Chuyến hàng vận chuyển 500 chiếc ô tô nhập khẩu từ Đức cập cảng thành phố sớm hơn dự kiến 9 ngày, giúp rút ngắn thời gian và chi phí rất nhiều.
Ở Việt Nam, Gia Bảo đã “làm việc” với các cán bộ quản lý cảng biển bên này.

Mọi thủ tục, giấy tờ về lô hàng lần này được nhanh chóng ký duyệt.

Lô hàng thuận lợi thông quan.
***
Sau chuyến biển lần này, Anh Kiệt đã có thêm niềm tin, động lực để đi đàm phán với các nước ven biển mà tuyết đường biển mới đi qua.

Tranh thủ lúc con đường biển này còn chưa được nhiều người biết tới và khai thác.

Anh bỏ ra một số tiền lớn, thỏa thuận với quản lý cảng biển các nước để có thể trở thành chủ đầu tư khai thác tuyến đường biển này.
Tuyến đường biển mới dài 3898 dặm hải lý, đi qua biển Đại Tây Dương nối Châu Âu và Châu Á theo một đường thẳng.


Trên tuyến đường thẳng tắp này, tàu thuyền sẽ đi qua các hòn đảo và các nước: Jusius, Mondaoza, Baikali, Vitobue, Nakavole.
Sau 7 ngày đàm phán, Anh Kiệt đã có được chữ ký chấp thuận của các nước.

Anh trở thành chủ đầu tư lớn nhất, có thể toàn quyền sử dụng tuyến đường biển này.
Chỉ sau một ngày công bố thông tin này trên các phương tiện truyền thông, nhiều hãng tàu biển, đơn vị vận chuyển ở khắp Việt Nam và các nước trên Thế Giới có nhu cầu giao nhận hàng hóa từ Châu Âu sang Châu Á và ngược lại đều tìm đến hợp tác.
Kể từ nay, tàu thuyền các nước muốn đi qua tuyến biển này đều phải trả cho Anh Kiệt một khoảng phí.

Cũng từ con đường này, công ty Anh Kiệt sẽ có thêm một nguồn tiền mới để xử lý các vấn đề nội bộ hay đầu tư cho các dự án khác.

Nó đã mang lại một khoảng lợi nhuận khổng lồ so với số tiền bỏ ra ban đầu.
Chỉ trong một tháng cuối năm.

Công ty SCSM của Anh Kiệt đã vươn lên trở thành 1 trong 3 công ty Logistics tốt nhất khu vực Châu Á.

Anh Kiệt đã gây dựng danh tiếng công ty ngày càng thêm vững chắc.
***
Anh Kiệt gọi điện muốn hẹn Gia Bảo ăn một bữa để chúc mừng nhưng thời gian này Gia Bảo vô cùng bận.

- “Xin lỗi, giờ tôi không có thời gian.

Khi nào bên tôi ổn tôi sẽ mời anh.

À, trợ lý tôi vừa đi công tác bên Mỹ về, tôi nhờ cậu ấy mang qua cho anh cà phê Caribou nổi tiếng của bên đó nhé.

Rất cảm ơn vì lời mời.”
Nghe có Thái Hưng, Anh Kiệt liền vui vẻ nhận “món quà” này.

Anh nhất định phải mời người này về bên mình làm.

Anh nghĩ rằng đây sẽ là một cơ hội tốt nên kêu Nguyệt Mai chuyển tin nhắn hẹn từ Thái Hưng sang bên mình để trực tiếp nhắn cho dễ.
***
Công việc cuối năm dồn dập khiến Gia Bảo cũng phải tan ca cùng nhân viên của mình.

Sau cuộc họp với phòng truyền thông và marketing.

Anh ký duyệt cho trưng bày các chiếc ô tô vừa nhập về ở tất cả các chi nhánh trong nước.

Hai ngày sau bắt đầu mở bán.
Các công ty đối thủ của Gia Bảo biết được thông tin này thì cực kỳ tức giận.


Họ cũng nhập hàng về, tuy nhiên đến giờ tất cả vẫn lênh đênh ngoài biển.
Đa phần họ sử dụng dịch vụ vận chuyển của các công ty khác.

Ai cũng đi tuyến biển duy nhất, khi gặp bão là phải dừng lại nghỉ thêm mấy ngày, thời gian ở lại còn phải phụ thuộc vào thời tiết và diễn biến bão.
Xui cho họ, cơn bão Sora lần này rất phức tạp.

Theo dự báo, biển sẽ động rất mạnh trong một tuần liền sau đó sẽ suy giảm thành áp thấp.
Nhưng sau đó, áp thấp của bảo Sora sẽ kết hợp với khối không khí nóng từ núi lửa dưới đại dương bay lên, sẽ tiếp tục tạo thành một cơn bão.

Cơn bão này có sức mạnh thấp hơn bão Sora, tuy nhiên cũng sẽ gây ảnh hưởng trong 3 ngày mới kết thúc.
Ai cũng sốt ruột hối hàng nhưng nhận lại chỉ là thái độ khó chịu và câu trả lời “Không được”.
Trong thời buổi kinh doanh cạnh tranh như hiện nay, ai nhanh chân hơn sẽ chiếm thế thượng phong.

Đặc biệt đối với ngành bán lẻ ô tô này thì việc nhanh chóng có hàng và giá cả cạnh tranh chính là điều kiện tiên quyết xem ai “thắng”.
***
Khi thấy bên phía Gia Bảo tung ra mức giá của dòng xe này thì lãnh đạo các công ty đối thủ càng tức thêm.

Mức giá cuối cùng đã bao gồm tất cả các loại thuế phí của mỗi một chiếc xe bên Gia Bảo đều thấp hơn 1,5 % so với giá cả trung bình trên thị trường.
Chỉ một buổi mở bán.

Nhân viên bán hàng của các chi nhánh công ty Gia Bảo liên tục “chốt đơn”.

Mấy ngày tiếp theo thì bận rộn tư vấn và ký hợp đồng mỏi tay.
Ai cũng thích chất lượng, kiểu dáng và giá cả rất cạnh tranh.

Đặc biệt, mọi người chơi xe đều muốn trở thành chủ sở hữu đầu tiên của chiếc xe.

Nhiều ông chủ tịch của các công ty, tập đoàn, người nổi tiếng trong nước và quốc tế,… đã tìm đến mua ầm ầm.

Doanh thu tháng cuối năm của công ty Gia Bảo tăng vọt thẳng đứng.
Không khí làm việc trong công ty bỗng nhộn nhịp, tràn đầy hứng khởi hơn hẳn.

Ai cũng dốc sức làm bởi nếu tình hình kinh doanh cứ như thế này thì tiền thưởng Tết năm nay sẽ “vô cùng tuyệt vời, ngoài sức mong đợi” của tất cả nhân viên.

Cả cô lao công, bảo vệ cũng vui lây, làm việc năng suất hơn rất nhiều.
***

Bên công ty của Anh Kiệt hoạt động cũng sôi động không kém.

Từ khi công bố thông tin về khai thác tuyến đường biển mới, đã có rất nhiều doanh nghiệp tìm đến anh hợp tác.

Anh Kiệt liên tục xem thông tin của các doanh nghiệp đó, nếu thấy phù hợp sẽ gặp mặt để bàn chuyện.

Mấy nay anh đều làm việc đến 8 giờ tối.
Nhưng, khi Thái Hưng nhắn tin hẹn gặp để tặng cà phê thì Anh Kiệt đã từ chối gặp mặt bất kỳ ai khác.

Anh dành khoảng thời gian chiều tối chỉ dành tiếp Thái Hưng.
Thái Hưng cẩn thận xem lại giỏ quà gồm 12 túi cà phê đã được rang xay với công nghệ rất nổi tiếng của hãng Caribou ở Mỹ.

Anh không đến công ty Anh Kiệt mà lái thẳng đến nhà riêng của đối phương.
Ban đầu, Thái Hưng vô cùng ngạc nhiên và cảm thấy khó hiểu tại sao lại hẹn mình đến nhà.

Nhưng sau đó, khi nghe Nguyệt Mai nói rằng Anh Kiệt cảm thấy không khỏe thì mới thôi nghĩ ngợi.
Thái Hưng ấn chuông cửa.

Anh Kiệt đi ra mở với bộ dạng trông vẫn rất ổn.

Nhưng sau đó, Thái Hưng tinh mắt phát hiện rất nhiều miếng salonpas và miếng dán hạ sốt mà Anh Kiệt vừa mới gỡ xuống.

Chúng nằm ngổn ngang, chiếm trọn không gian trong thùng rác.
***
Thái Hưng mang đến một giỏ trái cây nhập khẩu và một hộp gỗ đựng nhiều túi cà phê.

Anh giúp chuyển lời cảm ơn về chuyến hàng và xin lỗi khi không đi ăn cùng nhau được của Gia Bảo đến Anh Kiệt.
Anh Kiệt vui vẻ nhận lấy quà, anh nhìn Thái Hưng, mong muốn uống một ly cà phê.
Thái Hưng không biết từ chối đường nào.

Anh nghĩ dù sao người ta cũng đã giúp đỡ công ty rất nhiều, lúc trước còn mang quá trời đồ ăn ngon cho mình nên đồng ý ngay.

Anh vào bếp pha một ly cà phê trứng từ số cà phê mình mang sang.
Pha xong, anh còn vui vẻ, tự tán thưởng một câu.

- “Ly cà phê này bán 100 triệu chắc vẫn có hàng tá người xếp hàng dài đợi mua cho mà coi.”
***
Thái Hưng mang ly cà phê ra để trước mặt Anh Kiệt.

- “Tôi làm xong rồi, anh dùng ngon miệng.”
Anh Kiệt ngồi ngoài phòng khách nãy giờ đã nhấp nhổm không yên khi mùi cà phê quyến rũ bay khắp phòng.

Anh cố gắng kìm lòng để không làm ra chuyện gì khó coi nhưng thật lòng rất muốn chạy lại kế bên uống một ngụm.
Khi ly cà phê trứng nóng ấm ở trước mặt, hai mắt Anh Kiệt sáng rỡ hẳn lên.


Anh đã chờ hương vị này từ lâu rồi.

Hai tháng qua, anh đã thử tìm đến nhiều nơi bán khác nhau nhưng vẫn không thể tìm ra hương vị đặc biệt mà Thái Hưng pha được.
Anh Kiệt khuấy ly cà phê rồi uống một ngụm.

Nhiệt độ của cà phê làm lưỡi anh ấm lên dần, hương thơm, vị đắng của cà phê cao cấp, vị ngọt của bông kem sữa, vị béo của trứng đã tạo nên một trận lốc xoáy trong lòng Anh Kiệt.

- ‘Tại sao lại ngon đến vậy chứ? Cậu ấy đã làm như thế nào? Do công thức hay nguyên liệu, sao có thể khác nhau như thế?’
Anh Kiệt uống liên tục, chăm chú vào ly cà phê không rời.

Khi uống đến giọt cuối cùng, anh mới ý thức người bên cạnh vẫn đang quan sát.

Anh khẽ cười, khen ly nước Thái Hưng làm rất ngon.
Lòng Thái Hưng vui như Tết nhưng anh vẫn khiêm tốn nói bản thân mình cần học hỏi nhiều hơn.
***
Thái Hưng nhìn ra ngoài trời thấy đã rất tối, anh xem đồng hồ thì mới kinh ngạc rằng mình đã ở lại nhà Anh Kiệt gần 2 tiếng liền.

Anh muốn quay về để đối phương còn nghỉ ngơi, dưỡng bệnh.
Anh Kiệt không để Thái Hưng về.

Anh kêu đối phương ngồi xuống và nghiêm túc đề nghị hãy qua công ty mình làm việc vì rất ấn tượng với tài năng và con người của cậu.
Nghe điều này, Thái Hưng ngơ ra một hồi rồi mới ngập ngừng hỏi lại.

Anh có chút khó xử nhưng cuối cùng vẫn thẳng thắn nói lời từ chối.

- “Tôi thấy công việc ở công ty hiện tại vẫn đang rất tốt, tôi chưa có ý định sẽ chuyển công ty khác.

Rất cảm ơn anh vì đã đánh giá cao tôi.

Nhưng tôi không thể qua chỗ anh làm được.

Xin lỗi anh.”
“Cậu không cần trả lời tôi sớm đâu.

Chỉ cần cậu biết tôi muốn cậu về công ty tôi làm là được rồi.

Tôi đã nói với Gia Bảo sẽ khiến cậu qua chỗ tôi.

Cậu về từ từ suy nghĩ đi.” - Anh Kiệt vỗ vai Thái Hưng, nhìn thẳng ánh mắt đối phương, rút ruột nói ra hết tâm tình.
Thái Hưng cúi chào rồi quay về với một nùi suy nghĩ về đề nghị của Anh Kiệt.

Nó khiến anh trằn trọc, ngủ không ngon giấc.

Từng ngày trôi qua, ánh mắt, câu nói khi đó của Anh Kiệt vẫn còn dai dẳng bám trong tâm trí anh..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận