Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng, Xin Dịu Dàng Chút

Nghe vậy, Du Thần Ích rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên, hắn kinh ngạc nhìn Văn Hinh, vặn chân mày hỏi: “ Đã xử lý tốt.” Mấy khách hàng này cũng đã náo loạn mấy ngày nay rồi, bất kể hắn đưa ra điều kiện gì bọn họ đều không đáp ứng, nhất mực đòi kiện tập đoàn Overlord, nói muốn vì những khách hàng bị lừa gạt tổn thương đòi lại công bằng.

Văn Hinh thấy sự hoài nghi trong ánh mắt Du Thần Ích, cô ngưng lông mày hỏi: “ mấy khách hàng đó, nhìn qua cũng thấy do bị người khác xúi dục, cố ý tới công ty gây chuyện, mục đích chính là muốn gây tổn hại cho công ty, phá hủy danh tiếng của công ty. Nếu bọn họ kiện muốn kiện, thì nhất định có thể kiện được, tôi chỉ nói cho bọn họ biết, tôi đã biết ai là kẻ chủ mưu đứng giật dây đằng sau, cứ gặp nhau ở tòa án đi, không cho phép bọn họ hối hận, chúng ta tuyệt đối sẽ theo tới cùng, đến lúc đó xem ai mới là người thân bại danh liệt, ai mới là người phải ăn cơm tù. Kết quả là mấy người bọn họ nghe xong liền ảo não cụp đuôi bỏ đi.”

Du Thần Ích nghe cô nói như thế, đầu tiên hắn sửng sốt, sau đó đột nhiên nở nụ cười, phải lau mắt mà nhìn Văn Hinh.

Người phụ nữ này, thật đúng là…


Suy nghĩ một chút, biện pháp của cô đúng là hữu hiệu nhất. Trước đây vì lo cho danh tiếng của công ty, nên bọn hắn không muốn đem chuyện náo loạn hơn nữa, nên vẫn hết sức nhân nhượng với mấy người này, đưa ra đủ các điều kiện để thỏa mãn bọn họ, nhưng không ngờ bọn họ được voi đòi tiên, càng ngày càng phách lối.

Mà thái độ cường ngạnh của Văn Hinh, khiến cho bọn họ phải nhịn, nếu quả thực phải ra tòa, mấy người kia nhất định sẽ không chịu nổi, không những không được gì mà còn phải ăn cơm tù. Bọn họ hiểu được điều này nên đành phải tự động rút lui.

Hắn vốn cho là để cho cô đi xử lí mấy chuyện ai cũng cảm thấy nhức đầu đó, muốn khiến cô nhức đầu vài ngày, nhưng không ngờ cô chỉ mất có một buổi sáng đã giải quyết toàn bộ mọi chuyện, hơn nữa lại còn dứt khoát như thế.


Nhìn nụ cười tán thưởng của hắn, cô nhướng mày, nở nụ cười xinh đẹp nghịch ngợm, “ Thế nào, không hối hận khi để tôi tới công ty chứ?” vẻ mặt của cô còn tràn đầy đắc ý.

Vẻ mặt nghịch ngợm này của cô hắn chưa gặp qua bao giờ, khiến Du Thần Ích mất hồn trong giây lát, hắn cảm thấy nụ cười ấy ngọt ngào như hoa, khiến trong lòng hắn rung động.

“ Tiếp theo tôi phải làm gì nữa?” Văn Hinh thấy tim mình đập mạnh, loạn nhịp trong giây lát, cô không khỏi mơ hồ khẽ cười lên tiếng.

Du Thần Ích cũng thu hồi ánh nhìn vào cô, sau đó tiện tay rút ra một phần văn kiện trên bàn đưa cho Văn Hinh, “ đây là phương án tiêu thụ mà bộ phận tiêu thụ mới đề xuất, cô xem xem có thể áp dụng hay không?”

"Tốt!" Văn Hinh cười, cô nhận lấy, sau đó ngồi ở ghế đối diện Du Thần Ích, bắt đầu lật văn kiện ra xem.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận