Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng, Xin Dịu Dàng Chút

Khó trách, từ nhỏ tới lớn, cha cô không hề đối với cô có một chút xíu tình thương của một người cha. Thì ra là, cô căn bản không phải là con ruột của ông ấy, cho nên ông ấy mới đối với cô như vậy. Còn nói gì mà phải tự học cách chăm sóc mình, mười tuổi liền đem cô vào ở tại trường học. Nói muốn cô có năng lực tự lực cánh sinh, để cho cô lên tới cấp hai, cô vừa phải học tập vừa phải làm thêm để chi trả học phí cùng phí sinh hoạt. Đến khi trong nhà xảy ra biến cố, lại đem tất cả trách nhiệm đổ lên đầu cô, hiện tại còn đem cô thành hàng hóa thế chấp cho người khác

Ban đầu, cô vẫn oán giận ông ấy tại sao không yêu thương cô như đối với em trai cô, cũng không hiểu vì sao ông ấy lại đối xử với cô như vậy. Cho tới hôm nay cô rốt cuộc cũng rõ, thì ra là, đây chính là đáp án, là bởi vì cô không phải là con gái ruột của ông.

Nhưng mà, tại sao lại như vậy? Tại sao lại là như vậy? Cha mẹ ruột của cô là ai? Giờ này họ đang ở nơi nào?

Nhiều vấn đề liên tiếp khiến cô không lí giải nổi, mà lúc này Văn Hinh cũng không muốn biết thêm điều gì nữa, cô chỉ cảm thấy buồn cười, cười chính mình hơn hai mươi năm cư nhiên vẫn sống trong giả dối lừa gạt, cười ông trời lại đùa giỡn cô, để cho cô không kịp đối phó, ngay cả nửa điểm cũng không hề chuẩn bị, liền đem quả đạn nặng ném lên người cô.


Diêu Phương vẫn lẳng lặng chăm chú nhìn cô, cô cười mà vẻ mặt nhìn vô cùng thống khổ, trong lòng bà đột nhiên có chút đồng cảm. Từ lúc vừa mới bắt đầu, bà đối với cô gái kiên cường dũng cảm này có một sự kính nể, nếu như những chuyện này xảy ra với cô gái khác, chỉ e đã sớm rơi lệ, làm sao có thể chịu đựng được hết thảy.

Thấy cô, bà như thấy mình ba mươi năm về trước, cho nên lúc đầu bà mới có thể chọn trúng cô làm người thay thế sinh cháu trai của bà. Nếu như để những người phụ nữ trọng tiền bạc bên ngoài làm người thay thế, bà lo lắng tương lai đứa bé có thể di truyền gen không tốt của mẹ nó.

Bà biết Văn hinh là vì thay cha trả nợ nên mới tình nguyện làm người thay thế, nếu như không nhắc tới thân phận là người thay thế của cô, chỉ dựa vào bề ngoài của cô cùng với nhân phẩm của cô đều xứng đáng là con dâu của nhà họ Du.


Chỉ là bà cũng không hề nghĩ tới, Du Thần Ích lại ghét Văn Hinh như vậy, bất luận Văn Hinh dẫn dụ nó thế nào, con bà cũng không động lòng. Điều này khiến cho bà lo lắng có chút gấp gáp, cũng đã lâu như vậy, mà Du Thần Ích vẫn không thể quên người phụ nữ kia, cho nên mới cự tuyệt tất cả phụ nữ khác.

Bà đã sớm nhìn thấu điểm này, lo sợ con bà sẽ vì phụ nữ kia mà cả đời không lấy vợ nữa, sợ nhà họ Du sẽ tuyệt hậu, cho nên mới có ý định tìm người thay thế.

Bà nhìn Văn Hinh, cô là người bà tìm làm người thay thế, điều kiện xuất thân của cô như vậy, vốn tưởng rằng Du Thần Ích nói không chừng có thể đối với cô không giống như đối với những người phụ nữ khác. Chỉ là kết quả lại không như mong muốn của bà, mà Du Thần ích lại càng chán ghét khiến cho kết quả trở nên như vậy.

Đã thế, bà cũng không cầu gì nhiều, chỉ mong cô có thể thuận lợi sinh tôn tử cho mình. Hôm nay trong bụng của cô có thể đang mang dòng máu của nhà họ Du, hiện tại còn không thể xác định chính xác, nên bà không thể để cô rời khỏi nhà họ Du một bước nào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận