Tổng Giám Đốc Nô Lệ Thư Ký Chủ Nhân

Hoa Thiên điên cuồng phóng về nhà, quả nhiên Lý Mục không có ở đây.

Hoa Thiên vội vàng cầm lấy điện thoại: “Alô, Dương ca, là ta. Giúp ta tìm một người.

Lý Mục mơ mơ màng màng bị Lâm Tử Tuấn mang vào khách sạn. Lâm Tử Tuấn nhìn Lý Mục, thật sự càng nhìn càng hài lòng. May mà hôm nay mình cảm thấy nhàm chán mà vào quán bar, nếu không làm sao có được một nam nhân cao ngạo mị hoặc thế này. Lại nhìn khuôn mặt ửng đỏ cùng ánh mắt mê loạn của Lý Mục, trong lòng hắn cảm thấy ngứa ngáy khó nhịn.

Lâm Tử Tuấn không kìm được mà tiến lên, muốn hôn đôi môi hồng hồng tươi đẹp đó.

Lý Mục cảm thấy có cái gì đó đang tới gần, liền đẩy thứ đó ra.


Lâm Tử Tuấn toàn tâm toàn ý đắm chìm trong cảm giác sung sướng rạo rực, căn bản không chút ý tới Lý Mục đang vươn tay sắp đẩy mình ra.

“Bốp.” Lâm Tử Tuấn quả nhiên bị Lý Mục đạp đổ.

Lý Mục thì thầm nói: “Nơi nào làm ta vui vẻ? Không phải ngươi nói mang ta đi sao? ” Vừa nói vừa giận dỗi cong môi lên, vẻ mặt ngây thơ quyến rũ, hoàn toàn không lãnh khốc như ngày thường.

Lâm Tử Tuấn vốn điên lên do bị Lý Mục đẩy. Nhưng vừa nhìn thấy bộ dạng yêu kiều của Lý Mục, cơn tức tiêu tan không còn một mảnh, liền nhẹ giọng dỗ dành: “Lập tức sẽ cho ngươi vui sướng. “

Nói xong định cởi áo ra. Nhưng lại nghĩ mình còn chưa tắm rửa, bản thân lại không muốn Lý Mục cho rằng mình là một kẻ mất vệ sinh. Hơn nữa, nào có ai vừa vào phòng đã làm chuyện đó. Nếu có, chỉ sợ Lý Mục cũng sẽ coi mình như một tên thấp kém. Nếu lần này làm hắn đau, vậy sẽ chẳng có cơ hội lần sau rồi.


Lâm Tử Tuấn sau khi nhìn thấy Lý Mục không đeo kính, đã sớm quên luôn ý định tình một đêm của mình. Hiện tại, hắn thầm muốn ngày nào cũng được ở bên Lý Mục.

Lâm Tử Tuấn vừa nghĩ, vừa xoay người lấy bao xuân dược tùy thân ra, cho vào chai rượu trong tủ. Sau đó đổ rượu vào ly, đưa cho Lý Mục: “Uống xong ngươi sẽ cảm thấy sung sướng. “

Nhìn Lý Mục ngoan ngoãn uống xong, Lâm Tử Tuấn không khỏi bội phục sự thông minh tài trí của bản thân. Đây là thứ xuân dược cao cấp mình mua ở câu lạc bộ đêm. Nghe nói hiệu quả mạnh đến nỗi có thể làm “liệt nam” biến thành “dâm đãng”. Hơn nữa sau đó sẽ không bị phát hiện. May mà thứ này rất quý, nên hắn vẫn chưa dùng, để dành cho tới tận bây giờ.

Lâm Tử Tuấn xoay người đi vào phòng tắm, cứ nghĩ tới chuyện sắp xảy ra, hắn liền vui vẻ tươi cười.

Lý Mục dần dần cảm thấy trên người có một luồng nhiệt khí hành hạ, vô thức mà kéo áo càng thấp. Trong đầu cũng không hiểu sao lại hiện ra hình ảnh lúc chủ nhân cùng mình chơi đùa, trên người lại càng nóng hơn, tay Lý Mục vô thức đi tới ngực…

Lâm Tử Tuấn sau khi tắm rửa qua loa, nhìn đồng hồ một chút, khóe miệng nhếch lên.

Đến lúc rồi…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận