Edit: Ngọc Hân –
“Thiện Nhi, cậu biết anh ta?” Ánh mắt người đàn ông đó mãi nhìn Vu Thiện, còn Vu Thiện tránh ánh mắt anh ta, hai người ngầm đuổi bắt nhau, Lý Dung thấy rõ điều đó.i
“Một người bạn.” Vu Thiện không muốn giải thích quá nhiều, cũng không có gì để giải thích, xoay người sắp xếp lại quần áo.
“Bạn? Bạn như thế nào?” Có bạn đẹp trai như vậy, xem ra Thiện Nhi không đơn giản, cô ta cũng xoay người dọn lại quần áo.
Buổi tối, Âu Dương Lãnh đúng giờ xuất hiện ở trước cửa hàng, nhìn bóng dáng bận rộn của Vu Thiện, cô thích làm như vậy sao? Nếu như cô muốn đi làm, tới tập đoàn Âu Dương không phải là tốt hơn ư? Ở lại cửa hàng không có tương lai như thế này làm gì?
Âu Dương Lãnh cất bước đi vào, Lý Dung thấy anh trước, nghĩ rằng anh tới mua quần áo, nhưng sau lưng anh không có người phụ nữ nào: “Tiên sinh cần mua quần áo gì?” Oa, người đàn ông này rất đẹp trai! Thân hình cao lớn, cử chỉ ưu nhã, với lại gương mặt tuấn tú vẫn là hình tượng cô ấy thích, kiểu sức hấp dẫn âm u lạnh lẽo.
“Tiên sinh….” Vu Thiện cho là khách vội xoay người lại, sau khi nhìn rõ là Âu Dương Lãnh thì ngây ngẩn cả người, trong đầu hiện lên nụ hôn nóng bỏng buổi sáng, sau đó vội lấy lại tinh thần, anh ta thế mà tới đây đón mình.
“Về thôi.” Âu Dương Lãnh nói ngắn gọn, lúc này nhìn Vu Thiện mặc đồng phục làm việc hơi nhíu mi, khóe miệng cười khẽ khiến người ta thoạt nhìn thoải mái hơn. Lần đầu tiên thấy cô mặc quần áo như vậy, không giống cảm giác đẹp đến kinh ngạc lúc trước anh thấy, tác phong tươi trẻ càng hấp dẫn sự chú ý của anh.
“Thiện Nhi, cậu biết anh ta?” Lý Dung kinh ngạc nhìn Vu Thiện, sao trai đẹp đều quen biết Thiện Nhi hết cả vậy?
“Ừ.” Vu Thiện cúi đầu tránh ánh mắt nóng bỏng của anh, kể từ sau khi khó hiểu vào buổi sáng, Âu Dương Lãnh giống như thay đổi, nhưng thay đổi chỗ nào thì cô không nói được, cô thu xếp công việc trong tay, sau đó cầm túi xách lên nói với Lý Dung: “Tớ về đây.”
“Ừ.” Lý Dung nhìn Vu Thiện dường như đang thay đổi, mới vừa rồi còn mỉm cười, sao sau khi nhìn thấy người đẹp trai này thì ngay cả nụ cười cũng không có? Cô ấy ngoái đầu nhìn bọn họ rời đi, lắc đầu, rồi dọn dẹp đồ đạc, cô cũng phải về nhà thôi.
Khi Vu Thiện nhích lại gần cạnh Âu Dương Lãnh, anh đưa tay ôm chặt eo cô, đủ thể hiện quyền bá đạo riêng anh, Vu Thiện lười gây chuyện với anh nên theo ý anh, mình cũng sống tốt, cần gì lãng phí sức lực của mình chứ.
Hai người đi tới chỗ đậu xe, Âu Dương Lãnh đưa Vu Thiện ngồi vào ghế lái phụ trước, sau đó anh mới ngồi vào chỗ tài xế, Vu Thiện cho rằng anh sẽ lập tức nổ máy rời đi, nhưng Âu Dương Lãnh xoay người lấy hộp quà ở phía sau xe ra, đưa cho Vu Thiện.
“Đây là cái gì?” Vu Thiện nhận lấy hộp, mờ mịt nhìn Âu Dương Lãnh, khi không tặng quà cho cô làm gì?
“Mặc vào, tý đi tham dự một buổi tiệc.” Âu Dương Lãnh vẫn chỉ nói ngắn gọn, tròng mắt nhìn hộp quà, bộ lễ phục dạ hội này là anh đặc biệt sai người mang về từ nước ngoài.
“Tiệc gì?” Vu Thiện cau mày hỏi, cô ghét nhất là tiệc tùng, trước kia ở nhà cô cũng rất ít khi tham gia, những bữa tiệc đó là đồ chơi của người có tiền.
“Đi thì biết, mặc vào.” Giọng Âu Dương Lãnh không vui vang lên, vô cùng không thích câu hỏi của Vu Thiện, đề phòng như vậy, chẳng lẽ cô sợ mình bán đứng cô?
“Thay ở đây ư?” Nơi này là trên xe, cô cần chỗ kín đáo hơn để thay.
“Hay là muốn tôi thay đồ giúp em?” Âu Dương Lãnh nói lời uy hiếp khiến sắc mặt Vu Thiện trắng bợt, thấy hai tay Âu Dương Lãnh đang hướng vào người mình, vội xoay người xuống chỗ phía sau thay quần áo.
Sau một loạt tiếng sột soạt, Vu Thiện thay xong quần áo, xoay người ngồi vào ghế lái phụ. Âu Dương Lãnh lại bị Vu Thiện làm say mê một lần nữa, bộ dạ phục này Vu Thiện mặc vào càng thêm đẹp mắt. Áo ngực vừa đúng bao trọn tầm ngực của cô, không lộ ra chút da thịt nào, cũng không khiến người ta thờ ơ với vẻ đẹp của cô, váy vừa đúng tầm bắp chân cô, lộ ra đôi chân mê người, chân đi đôi giày vừa nãy làm việc trong cửa hàng, mặc dù không hợp với váy nhưng cũng không khó nhìn.
Trên mặt cô không bôi phấn nhưng lại càng làm người ta nhìn ra làn da đẹp của cô, vì không làm tóc kiểu nên vu Thiện tháo cặp tóc xuống, để tóc buông tự nhiên, tăng thêm sự quyến rũ.
“Anh nhìn gì vậy?” Vu Thiện không thể không phá vỡ bầu không khí ngột ngạt như vậy, cô sợ nhất là thấy vẻ mặt Âu Dương Lãnh si mê như thế, sẽ khiến cô cho cho rằng Âu Dương Lãnh đối với mình không bình thường.
Anh không nói gì, quay đầu lái xe tới bữa tiệc.
Bữa tiệc tiến hành ở trong một khách sạn cao cấp nhất thành phố S, Vu Thiện và Âu Dương Lãnh vừa mới xuất hiện lập tức thu hút sự chú ý của toàn bộ nam nữ, người đàn ông cao lớn ưu nhã, lại là đàn ông kim cương ở thành phố S, mặc dù đã kết hôn nhưng không ảnh hưởng tới sức hấp dẫn của anh.
Còn cô gái xinh đẹp quyến rũ, mặc bộ dạ phục cao sang, càng tôn lên khí chất tự nhiên của cô. Từ lúc hai người kết hôn tới nay, đây là lần đầu tiên xuất hiện trước mặt mọi người, dĩ nhiên sẽ thu hút sự chú ý.
Vu Thiện cẩn thận đi theo Âu Dương Lãnh, còn Âu Dương Lãnh cẩn thận dìu tay cô đi vào đại sảnh bữa tiệc, dọc theo đường đi rất nhiều gương mặt quen thuộc chào hỏi, Âu Dương Lãnh mỉm cười bước qua, còn Vu Thiện cười phụ họa, chầm chầm bước theo anh.
Sao Âu Dương Lãnh muốn mang mình tới bữa tiệc như vậy? Bữa tiệc xa hoa khiến nụ cười cô dần cứng ngắc, còn tất cả phụ nữ đều nhìn mình đố kỵ hâm mộ thù hận nữa, loại cảm giác đó thật sự rất khó chịu.
Đồng thời có mấy người đàn ông nhìn chằm chằm cô, chỉ vì cách xuất hiện của cô, cộng thêm bộ lễ phục cô mặc càng hấp dẫn ánh mắt đàn ông. Mắt sắc Âu Dương Lãnh quét qua những người đàn ông mơ ước sắc đẹp của Vu Thiện, trong con người mang theo vẻ cảnh cáo khiến những người đàn ông mơ ước Vu Thiện vội dời tầm nhìn đi chỗ khác, trong lòng biết rõ nếu đắc tội với tập đoàn Âu Dương kết quả tuyệt đối rất thê thảm.
Âu Dương Lãnh mang theo Vu Thiện đi thẳng một mạch về phía trước, chào hỏi với chủ nhân bữa tiệc, lần tiệc tùng này mục đích chủ yếu là chúc mừng buổi lễ khánh thành tòa cao ốc của tập đoàn Trang thị vừa mới xây dựng xong, Trang Nhạc là anh em của anh, đương nhiên anh phải tới tham dự bữa tiệc này.
Âu Dương Văn đứng trong góc tất nhiên thấy sự xuất hiện của bọn họ, lúc ở cửa hàng thời trang anh ta thấy Vu Thiện còn đang làm việc, nghĩ rằng Âu Dương Lãnh sẽ không đưa cô đi, nhưng không ngờ rằng sẽ gặp cô ở đây, bây giờ cô ăn mặc đẹp hơn khiến anh ta không dời mắt nổi.
“Văn, anh làm sao vậy?” Bạn gái anh ta là Lam Nguyệt đưa tay giật nhẹ cánh tay anh ta, làm nũng hỏi, từ lúc Âu Dương Lãnh và vợ xuất hiện tới giờ, Âu Dương Văn liền thay đổi, cô ta cho rằng Âu Dương Văn đang đố kỵ thân phận Âu Dương Lãnh, trong lòng vô cùng cao hứng.
Chỉ cần Âu Dương Văn có ý chí chiến đấu sau này không sợ Âu Dương Văn không có địa vị trong tập đoàn Âu Dương, còn công ty Lam thị sẽ không sợ Âu Dương Lãnh uy hiếp, kể từ khi anh trai Lam Ngọc đắc tội với Âu Dương Lãnh, việc làm ăn của Lam thị đã xuống dốc không phanh.
Hết chương 63