Tổng Giám Đốc Siêu Cấp

Dương Tuấn Vũ tiếp tục cuộc họp:

- Lâm Băng, công việc vẫn tốt chứ?

Lâm Băng cũng đã lấy lại được tinh thần sau sai lầm ngày đó, cô rất yêu quý công ty này, vì vậy cô đã cố gắng rất nhiều để chuộc lại những sai lầm. Được chủ tịch hỏi thăm như vậy, lòng cô cũng ấm áp hơn, cô cười nói:

- Vâng. Cảm ơn chủ tịch đã quan tâm. Phòng kế hoạch tổng hợp và quản lý nhân sự của tôi rất tốt.

- Ừm, chị có vai trò rất quan trọng trong tập đoàn. Là một người tuyển chọn nhân tài, chị cần biết đâu là người có thể tin tưởng được. Vụ việc đã diễn ra lần trước cũng là hồi chuông cảnh tỉnh cho tôi và tất cả mọi người. Kẻ địch luôn có rất nhiều cách để phá hoại công ty.

Chúng ta càng là một tập đoàn lớn, thì vai trò của nhân tài càng khan hiếm. Nhưng chọn người cần phải điều tra kĩ. Đặc biệt là những người được thăng chức, cần phải điều tra cụ thể lai lịch. Tôi sẽ cho chị đi học quản lý và tuyển chọn nhân tài, chị chuẩn bị đi, trong tuần sau sẽ đi.

Khóa học này tôi đã đăng ký tại 5 quốc gia quản lý hàng đầu, chị cần học và báo cáo lại cho tôi những gì chị hiểu được và những chính sách áp dụng cho công ty. Chị có đồng ý không?

Lâm Băn biết mình vẫn còn hạn chế trong việc nhìn người, cô nghe thấy chủ tịch nói vậy thì cũng không trách móc gì. Cô muốn làm ở cương vị này, ở một tập đoàn lớn, cô cần sẵn sàng lắng nghe góp ý và luôn cố gắng trau dồi kinh nghiệm. Cô nói:

- Vâng, cảm ơn chủ tịch đã cho tôi cơ hội được tiếp tục đảm đương cương vị này. Lần cử đi học này tôi sẽ không để ngài phải thất vọng.

- Tốt lắm. Những ai vì công ty đều xứng đáng được nhận sự tôn trọng và phần thưởng. 2% cổ phần Vân Tú sẽ làm thủ tục chuyển giao cho chị trong hôm nay. Chúc chị đi học thu được nhiều thành quả.

Lâm Băng thấy chủ tịch không đuổi mình vì thất trách, rồi lại cho cô cơ hội sửa sai, sau đó lại cử cô đi học, lại cho cô nhận cổ phần. Cô cảm thấy mình không còn gì để mất nữa rồi, cô thầm thề sẽ chiến đấu cùng công ty đến cùng. Cô gập người cúi đầu nói:

- Cảm ơn chủ tịch.

- Nên như vậy. Chị Vân Tú cũng nhờ luật sư làm thủ tục chuyển giao cho mình 5% cổ phần đi.

Vân Tú vui vẻ cảm ơn.

- Tốt lắm, cuối cùng là thông báo một số việc cần làm.

Mọi người thẳng lưng nghe Dương Tuấn Vũ nói.

- Đầu tiên là về Thịnh Thế Tourism and Marine company, công ty do chị Đông Nghi làm giám đốc, nhưng hôm nay chị ta đang được cử đi học quản lý nên đã bàn giao tài liệu trước đó cho tôi.

Công ty đã báo cáo hoàn thành xây dựng chuỗi nhà hàng khách sạn giai đoạn một, diện tích có thể khai thác là 2Km đường biển, tôi sẽ bắt đầu cho mở cửa kinh doanh du lịch trong đầu tuần sau.

Chúng ta đầu tiên sẽ nhận thăm quan du lịch theo tour. Còn cá nhân và người nhà muốn du lịch thì cần phải mua thẻ thành viên. Sẽ có bốn loại thẻ: Thẻ thường (10 triệu), thẻ bạc (50 triệu), thẻ vàng (150 triệu), thẻ kim cương (300 triệu), thẻ vip (500 triệu).

Các loại hình dịch vụ du lịch cũng đã được thông qua, bao gồm tắm biển, lặn biển quan sát quần thể san hô, tham quan vùng rừng trên núi Cát Bạc, tổ chức sự kiện tại nhà hàng khách sạn, các trò chơi của trung tâm giải trí như: Cầu thăng bằng, tháp hành động, leo vách núi, bóng hơi khổng lồ, lòng chảo, con lăn, đu xà, cầu trượt, xích đu…

Tất cả bảng giá hôm nay sẽ được đăng công khai trên bản tin truyền hình thời sự, trên trang web của tổng công ty, và báo chí.

À, suýt quên, nhân viên công ty chúng ta sẽ nhận được ưu đãi: Cấp giám đốc được nhận 1 thẻ kim cương, cấp phó giám đốc nhận được 1 thẻ vàng, trưởng và phó phòng nhận được lần lượt 2 và 1 thẻ bạc. Nhân viên ưu tú nhận được 1 thẻ thường. Công ty sẽ không bạc đãi những người đã ra sức cống hiến.

- Chủ tịch muôn năm.

Mọi người đều hét lên sung sướng.

- Được rồi. Tôi cũng nhắc nhở, thẻ vip chỉ dành cho các cấp lãnh đạo, các ông chủ tập đoàn và công ty lớn, ưu tiên những công ty có hợp tác với chúng ta. Tốt rồi. Mọi người tan họp. Vân Tú ở lại.



- Chủ tịch, tôi báo cáo tài chính luôn tại đây chứ ạ?

- Đúng vậy, phòng họp này đã được tôi cho nâng cấp an ninh rồi, cô có thể báo cáo.

- Tình hình doanh thu dưới cơn nóng của siêu tụ điện đã tăng vọt. Riêng các đợt đặt hàng tụ điện đã lên tới 500 tỷ đồng. Các công ty con tổng cộng cũng đạt doanh thu 1000 tỷ trong tháng vừa rồi. Số tiền đầu tư cho Du lịch biển đã được bắt đầu giai đoạn 2 và 3 cùng một lúc.

Viện Nghiên cứu đã được xây dựng hoàn tất, các giáo sư, nhà khoa học, kỹ sư đã bắt đầu nghiên cứu mẫu xe máy điện và ô tô điện. An ninh đã đảm bảo camera chuyên dụng của ngài, nhân viên an ninh cũng đã thuê của 5 công ty bảo an có uy tín hàng đầu. Đảm bảo một con kiến cũng không lọt ra.

- Tốt lắm. Phần khó nhất là siêu tụ đã hoàn thành rồi, chỉ cần tới cuối năm hoặc đầu năm 2010 sẽ được ra mắt thị trường hai loại xe máy và ô tô điện.

- Tuy nhiên, có một chút trục trặc thưa chủ tịch.

- Ồ, chắc là mấy ông trùm công nghệ không chịu ngồi yên rồi.

- Đúng vậy, chắc chắn họ bằng mọi cách đã đặt hàng siêu tụ điện của ta rồi, không biết họ có làm ra cái gì không?

- Cô yên tâm. Những chiếc tụ đó đảm bảo nghịch dại một chút là “bùm” ngay. Tôi cũng đã khuyến cáo khách hàng rồi. Không nên tháo lắp tụ điện dưới mọi hình thức. Cháy nổ sẽ không chịu trách nhiệm.

- Ngài cũng đã tính toán hết rồi thì tôi cũng yên tâm. Nhưng còn một điều nữa, có không ít tập đoàn muốn mua lại bản quyền của siêu tụ điện.

- Không bán.

Dương Tuấn Vũ mạnh mẽ ngắt lời.

- Đây sẽ là hạch tâm của công nghệ Thịnh Thế, không thể để chúng có được dưới mọi hình thức. Còn nếu chúng muốn tự tháo ra mày mò thì việc đó không phải lo.

Hắn rất tự tin, bởi vì đây chính là các bước bảo mật và mã hóa của thế kỷ 22, có muốn tháo ra còn khó chứ đừng nói là nghiên cứu rồi suy ngược ra được cái gì. Vậy hiện tại tài chính công ty còn có thể dùng bao nhiêu?

- Hiện tại trừ đi kinh phí sản xuất thiết bị điện, nghiên cứu chế tạo các loại xe, kích hoạt bước xây dựng du lịch số 2-3, thì còn 952 tỷ đồng.

- Vậy chi 300 tỷ mua cho tôi các linh kiện và nguyên liệu cho tổ chức. Chị cần chia lẻ ra nhiều nơi để mua, mỗi nơi chỉ đặt làm một vài linh kiện, sau đó chuyển từng đợt xuống căn cứ. Đã rõ chưa?

- Tuân lệnh Boss.

- Được rồi, tiếp theo 400 tỷ sẽ tìm một mảnh đất gần khu du lịch xây một bệnh viện từ thiện. Cô liên hệ với bác sĩ Vũ Tuấn Phong để bàn bạc cụ thể.

- Ngài định xây một bệnh viện tử thiện?

- Đúng vậy, có ý kiến gì sao?

- Không, không có ý kiến gì. Tôi chỉ cảm thấy đây là một việc làm rất tốt đẹp.

- Ừm, tôi cũng muốn làm chút gì đó cho những người nghèo khó.

- Boss thật tốt bụng lại đẹp trai. Nếu tôi tìm được ai như ngài thì thật tốt.

- Còn nhiều người tốt hơn tôi lắm. Cô cứ yên tâm tìm đi. Còn việc liên hệ tìm hacker cô làm đến đâu rồi?

- Tôi đã nhờ một người bạn khá giỏi về hacker, anh ta nói, cách tốt nhất là mua hẳn một tổ chức đã có sẵn. Hacker rất biệt lập, không ai biết họ ở đâu, rất khó để đi tuyển từng người. Nhưng họ lại rất hay tụ tập trên internet theo một tổ chức. Nên mua cả một tổ chức là một ý kiến tốt nhất.

- Không được, như thế quá tạp nham. Cô bảo bạn cô đăng tin, chúng ta sẽ tổ chức một cuộc thi: Giải nhất 5 triệu $ (100 tỷ đồng), một giải nhỉ 1 triệu đô (20 tỷ đồng), 5 giải ba mỗi giải 25.000 $ (500 triệu đồng), 20 giải khuyến khích mỗi giải 5.000 $ (100 triệu đồng). Cuộc thi sẽ tổ chức vào 1 tháng sau.

- Rõ thưa Boss. Ngài lúc nào cũng có lựa chọn thích hợp cho mình.

- Cảm ơn vì lời khen. Được rồi, cô cũng bàn giao lại công việc đi. 2 ngày nữa cùng tôi đi Paris.

Vân Tú sáng mắt lên:

- Đi triển lãm công nghệ sao Boss?

Dương Tuấn Vũ biết chị gái này vẫn rất thích những cái mới, hắn cười nói:

- Đúng vậy. Nhớ mặc đồ đẹp.

- Tất nhiên rồi, tôi sẽ không làm Boss mất mặt.

- Được rồi, tối nay sẽ có bài kiểm tra đợt 2, cô nhớ chuẩn bị cho tốt.

Giọng Vân Tú ỉu xìu nói:

- Rõ rồi.



Các thiết bị tập luyện ở đây hắn đã vượt qua tất cả. Vì vậy hắn cần tiến hành bước hai của quá trình cường hóa bản thân. Theo như thang điểm đánh giá của Triệu Cơ, hắn đã đạt được 60 điểm sức mạnh, tương đương với mức cao nhất của Võ Sư rồi. Nhưng lần chiến đấu với Bloodthristy, lúc nguy kịch làm trái tim bộc phát sức mạnh, hắn cảm giác mình có thể đạt tới 62-63 điểm, đã là một Nam Tước.

Sức mạnh tăng gấp đôi nhưng chỉ tăng 2-3 điểm, chứng tỏ quãng đường đi phía trước còn rất gian nan.

Đến tối, Elise đã xuất sắc vượt qua bài kiểm tra số 2. Dương Tuấn Vũ không biết cái gì đã kích thích cô, mà khi chiến đấu với hắn như muốn ăn thịt hắn vậy. Tuy nhiên cô còn xa mới làm gì được hắn.

Elise đã hoàn thành tốt 5 môn võ đã được hắn cung cấp. Hôm nay, cô sẽ được học thêm 3 môn võ nữa. Đồng thời, hắn cũng tặng cho cô một bộ đồ chơi mới.

- Tôi có cái này cho chị.

Vân Tú nghe thấy có đồ mới nhảy cẫng lên vui vẻ, phải kiềm chế lắm mới không hôn cho hắn một cái:

- Là đồ gì vậy? Không phải mũ bảo hiểm chứ? Tôi không đội thứ đó đâu.

- Sao chị lại nghĩ là mũ bảo hiểm được vậy?

- Thì cậu tặng tôi rất nhiều rồi, này nhé: Mặt nạ, kính mắt, áo, quần, găng tay, giày, dao. Nếu không phải tặng mũ bảo hiểm, chẳng lẽ cậu.. cậu định tặng tôi đồ lót?

Dương Tuấn Vũ thấy bà chị gái này dùng ngón trỏ mân mê đôi môi gợi cảm, rồi ra vẻ suy tư rất khổ, tưởng cô đã đoán ra không ngờ lại nói ra đồ cực phẩm như vậy. Hắn đen mặt nói:

- Tôi tặng chị đồ lót làm gì?

- Thì…thì để mặc cho thoải mái.

- Chị mua đồ không thoải mái à?

- Không, cũng thoải mái lắm, nhưng đồ Boss làm luôn hơn rất nhiều, mặc rất thích.

- Tôi còn chưa đến mức làm cái đó cho chị. Đồ tôi tặng ở kia chị tự ra xem đi.

Dương Tuấn Vũ chẳng thèm nói nữa. Hắn hất hất hàm về phía tủ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui