Tổng Giám Đốc Thô Bạo Của Tôi


Serena bình tĩnh gật đầu, bày ra dáng vẻ “chị đây làm điều đúng đắn, không có gì thẹn với lòng.”

Tân Hoành: “…”

Nhớ tới mục đích tới đây, Tân Hoành suy nghĩ một chút, thật cẩn thận chọn lời rồi mới mở miệng: “Chị Serena, chị có nghĩ tới việc tuyển thêm một trợ lý nữa không?”

Serena nghe thế thì ngước mắt nhìn cô, ánh mắt hết sức sâu sắc.


Trong lòng Tân Hoành có chút tội lỗi, vốn là cô chỉ muốn tới đây làm chút việc cho khỏi buồn chán, giờ lại thấy có chút gắn bó,… Lúc này, lại đột ngột xin nghỉ…

Đối mặt với Dịch Phong Nghiêu và Serena, không phải là không cảm thấy áy náy.

Trong lòng Tân Hoành còn đang ray rứt thì Serena đã lên tiếng: “Không cần, dưới lầu còn có một người, chỉ chờ em đi rồi thì cô ấy sẽ trở lại.”


Tân Hoành nghe thế thì giật mình, đầu óc có chút mơ hồ, cố gắng ổn định suy nghĩ rồi mới hỏi lại: “Trở lại, là có ý gì?”

Serena ngước đôi mắt hết sức xinh đẹp lên nhìn Tân Hoành, chân mày hơi nhướn lên: “Ừm, trở về tức là, thực ra cô ấy là trợ lý thứ hai, sau đó vì em tới đây, cho nên cô ấy bị giáng chức xuống dưới đó, làm trợ lý thứ ba.
Bây giờ một khi em từ chức, vừa đúng lúc cô ấy cũng có thể trở lại.”

Tân Hoành nghe thế thì theo bản năng bật ra


.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận