Tổng Giám Đốc Thô Bạo Của Tôi


Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân“Aaaaa!”

Một tiếng thét sắc nhọn, cao vút của phụ nữ.
Chấn động, phẫn nộ, và không thể tin được.

Tân Hoành bị hoảng sợ, ngay lúc đó nhìn thấy trên màn hình có một người mới xuất hiện.

Tân Giác.


Cả người cô ta phát run, sắc mặt xanh mét đi thẳng về phía Hạ Noãn Tâm.
Hạ Noãn Tâm bị tiếng thét chói tai của Tân Giác làm mất sạch tình cảm mãnh liệt, da thịt một khắc trước còn ửng hồng, trong nháy mắt đã tái mét.
Hai mắt kinh hoàng quay đầu lại, đối mặt với đôi mắt phẫn nộ và khinh thường của Tân Giác.

Còn chưa kịp phản ứng thì Tân Giác đã mạnh mẽ túm lấy cái chăn trên mặt đất, hung hăng ném lên mặt bà ta.
Cái chăn rộng rãi buông xuống, vừa vặn che đi thân thể trần truồng, lõa thể của Hạ Noãn Tâm, tuy nhiên vẫn không che hét, nhưng ít ra cũng không đến nỗi xúc phạm thị giác như trước đó.

Đúng lúc này, người đàn ông vốn ở dưới thân Hạ Noãn Tâm, không có mặt trong màn ảnh cũng hoảng hốt ngồi dậy, sắc mặt hoảng sợ.
Ngay lập tức, trên màn hình xuất hiện một khuôn mặt hơi có phần nữ tính, nhưng không thể phủ nhận là khá đẹp.


Cả người Tân Hoành chấn động.
Người đàn ông đó…

Nhưng còn chưa kịp phản ứng đã nghe thấy tiếng Tân Giác nghiến răng nghiến lợi nói: “Cút!”

Người đàn ông kia hoảng sợ nhìn Tân Giác, lập tức chật vật dùng chăn che kín thân thể, rồi nhảy từ trên giường xuống.
Nhưng có lẽ vì chân hơi run nên vừa chạm xuống đất đã đứng không vững,


.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận