Tổng Giám Đốc Truy Thê Bị Từ Chối 99 Lần


CHƯƠNG 175
“Tôi tuần sau phải đến thành phố C công tác một chuyến, có thể sẽ ở đó mấy ngày, hôm nay giao cho cô nhiệm vụ công việc cần phải làm tiếp theo.


Tần Tuyết Nhi gật đầu, cẩn thận viết vào trong quyển sổ của mình, sau khi nói xong chuyện chính, Đường Hoài An để chiếc bút trong tay xuống, vẻ mặt trở nên có hơi nghiêm túc: “Liên quan đến chuyện tuần sau tôi phải cùng đi công tác với chủ quản Hứa, cô có nghe nói ai trong công ty nói gì không?”
Tần Tuyết Nhi suy nghĩ rồi nói: “Cái này ngược lại không nghe thấy có ai bàn luận cả, nhưng hình như chủ quản Hứa khá muốn đi công tác với cô, bởi vì người Mạc tổng vốn sắp xếp là tôi và cô đi cùng nhau, nhưng lúc đó chủ quản Hứa đột nhiên chủ động xin, nói tôi vừa đến công ty chưa lâu, đối với việc bàn bạc hợp tác gì đó vẫn không quá hiểu rõ, cho nên cô ấy có thể cùng cô đi chuyển này.


Trong lòng Đường Hoài An dấy lên cảnh giác: “Lúc đó Mạc tổng có thái độ gì?”
“Mạc tổng lúc đó hình như không có để tâm đến vấn đề này, trực tiếp đồng ý với ý kiến của chủ quản Hứa.

’ Không đợi Đường Hoài An lên tiếng, Tần Tuyết Nhi lại nói: “Thật ra tôi rất muốn đi cùng cô, bởi vì đi theo cô có thể học được rất nhiều thứ, nhưng chủ quản Hứa nói chuyện có sức ảnh hưởng hơn tôi, tôi không có thân phận phân bua với cô ấy.


Nhìn vẻ uất ức của cô gái, Đường Hoài An khẽ mỉm cười, an ủi: “Không cần để bụng, dù sao cô là trợ lý của tôi, bất cứ lúc nào cũng có thể theo tôi học tập, lần sau có cơ hội như này, tôi sẽ chủ động muốn dẫn cô theo.


Tần Tuyết Nhi nghe vậy thì mừng rỡ, vui vẻ đi ra khỏi văn phòng.

Nghe thì thấy là Hứa Cát Anh chủ động xin muốn đi cùng cô, chứ không phải là Mạc Tư Quân sắp xếp, vậy tối hôm đó khi cô chất vấn anh anh tại sao không giải thích rõ?
Đường Hoài An tuyệt đối sẽ không tin lời trong miệng Hứa Cát Anh, xem ra lần công tác này, cô bắt buộc phải làm tốt chuẩn bị mới được.

“Ting ting ting…!”
Điện thoại trên bàn đột nhiên đổ chuông.

Khi nhìn thấy ba chữ “bác sĩ Lục” trên màn hình điện thoại, trái tim của Đường Hoài An không tự chủ mà run rẩy.

Cô nghe máy: “Alo, bác sĩ Lục.


“Cô đã bao lâu không tới kiểm tra rồi? Đã bao lâu không tới lấy thuốc rồi?”
Câu hỏi liên tiếp khiến Đường Hoài An không biết trả lời như nào, cô dứt khoát trầm mặc, bởi vì khi cô nhìn thấy là bác sĩ Lục gọi điện tới, trái tim giống như rơi vào trong cái động sâu thẳm.

Mấy ngày gần đây, cô luôn chìm đắm trong niềm vui mang thai, sớm đã quên mất chuyện mình bị bệnh.

Bệnh u gan khiến trong cơ thể của cô nhiều thêm một khối u nhỏ, mang thai lại khiến trong cơ thể của cô nhiều thêm một hạt đậu nhỏ, hạt đậu nhỏ mang đến cho cô niềm vui và sự mong chờ quá hạnh phúc, cho nên dẫn tới cô hoàn toàn bỏ qua sự tồn tại của khối u nhỏ đó.

Giống như đang mơ một giấc mơ đẹp, mà bây giờ tỉnh lại, cái còn lại trong lòng Đường Hoài An là sợ sự hãi và trống rỗng vô tận, tại sao… ông trời cứ thích để Mạc Tư Quân cho cô một viên kẹo rồi lại cho một cái tát chứ.

Cô cảm thấy mình sắp không chịu đựng được rồi.

Bác sĩ Lục mãi không nghe thấy câu trả lời của Đường Hoài An, vì thế lại hỏi một lần: “Cô Đường?”
“Tôi đây, bác sĩ Lục, tôi muốn gặp mặt anh.

” Đường Hoài An cố gắng khiến giọng nói của mình nghe không có cảm giác căng thẳng.

Có lẽ là vì người làm bác sĩ thấy quen quá nhiều cảnh tình người lạnh nóng cho nên tâm tư mẫn cảm, vừa nghe giọng điệu của bệnh nhân của mình thì bác sĩ Lục biết không đúng lắm, cho nên không có tiếp tục truy hỏi trong điện thoại, anh ta nói: “Không thành vấn đề, cô có thể đến đây bất cứ lúc nào.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui