Tổng Giám Đốc Truy Thê Bị Từ Chối 99 Lần


CHƯƠNG 178
Đường Hoài An vô thức siết chặt tay áo, lúc này cô mới phát hiện tay của mình đang run rẩy: “Cô sao lại biết?”
Đường Hoài An đã vô thức suy đoán ở trong lòng, lẽ nào là bác sĩ Lục? Nhưng theo cô biết, Hứa Cát Anh và anh ta căn bản không thể có qua lại gì.

“Bác sĩ khoa sản kiểm tra cho cô và tôi quen nhau.



Đường Hoài An cảm thấy có hơi ngạc nhiên, nữ bác sĩ đó nhìn trông khá được, mà Hứa Cát Anh lại là một người phụ nữ tâm địa rắn rết, hai người như vậy thế mà là bạn bè.

“Hôm đó chúng tôi cùng nhau ăn cơm, cô ấy đột nhiên nói với tôi có một người đi khám thai rất giống cô, tôi hỏi kỹ lại, không ngờ cô thật sự mang thai rồi, thật là chúc mừng!”
Nghe thấy lời của Hứa Cát Anh, trong lòng Đường Hoài An sớm đã dậy sóng, nhưng cô không muốn biểu hiện trên mặt, nếu như đổi lại là cô của trước đây, lúc này có lẽ sẽ rất hoảng sợ, nhưng cô nghĩ tới mình bây giờ đã là một người sắp làm mẹ, tâm tính cũng trở nên mạnh mẽ hơn.

Nếu Hứa Cát Anh đã biết rồi, cộng thêm chuyện cô ta chủ động xin Mạc Tư Quân cho đi công tác cùng với cô, trong lòng Đường Hoài An không thể không đề cao cảnh giác, chuyến đi này, đã định sẵn là phải rất đề phòng.

Giọng nói mang theo sự châm chọc của Hứa Cát Anh tiếp tục vang lên bên tai cô: “Mạc Tư Quân có biết cô mang thai rồi không?” Giọng điệu giống như đang nghe ngóng một bí mật.

Giọng điệu của Đường Hoài An lạnh nhạt: “Chuyện này có liên quan gì đến cô?”
Hứa Cát Anh giống như không sợ trời không sợ đất: “Chúng ta sau khi đến thành phố C là cô đã cách xa Mạc Tư Quân cả ngàn dặm, tôi đoán lúc đó mặc kệ xảy ra chuyện gì anh ấy có thể đều sẽ không kịp biết nhỉ?”
Đường Hoài An cảm giác trong lời của cô có ẩn ý, thậm chí có hơi tê dại da đầu, cô cố gắng khiến tư thái của mình duy trì sự chấn định: “Cô rốt cuộc muốn làm cái gì?”

Hứa Cát Anh nhìn Đường Hoài An, điềm nhiên mỉm cười, giống như không có đặt chuyện này vào trong lòng, nhưng đôi là nơi có thể truyền đạt ý nghĩ của con người nhất, Đường Hoài An thông qua ánh sáng tối mờ, vẫn nhìn thấy được một tia đố kỵ trong mắt của Hứa Cát Anh.

Người phụ trước trước mắt này, cô và cô ta quen biết rất nhiều năm rồi, bắt đầu từ lúc đi học thì cô thường xuyên đi theo bên cạnh chị gái Đường Gia Hân, thật ra bọn họ không hề hiểu đối phương, chỉ là vì do Đường Gia Hân và Mạc Tư Quân cho nên mới qua lại nhiều năm như vậy.

“Tôi cũng nói rồi tôi sẽ không làm gì cô, cô yên tâm không tốt sao? Hay là nói–”
Ánh mắt của Hứa Cát Anh trở nên càng sắc bén cũng càng rợn người: “Cô đang sợ tôi?”
Đường Hoài An cười lạnh một tiếng, ánh sáng trong mắt vô cùng sáng trong bóng tối, cô bình tĩnh mở miệng.

“Cô nghĩ nhiều rồi, tôi không phải là sợ cô, nếu như tôi thật sự sợ cô, tôi bây giờ cố sống cố chết cũng phải nghĩ cách tách xa cô ra sau đó lập tức quay về bên cạnh Mạc Tư Quân.


Tôi nếu như nhớ không sai, cô đã từng chính miệng nói trước mặt tôi phải có được trái tim của Mạc Tư Quân, tôi bây giờ đã mang thai con của anh ấy, tổ ấm gia đình của chúng tôi trở nên càng hoàn chỉnh hơn, cho nên tôi dựa vào đâu phải cho bất cứ cơ hội tổn hại tôi và đứa trẻ trong bụng tôi chứ?”
Mặc kệ nói thế nào, tâm tư sâu trong nội tâm Hứa Cát Anh cuối cùng bị Đường Hoài An nhìn thấy rồi, trong lòng cô ta dấy lên một cỗ lửa giận muốn bóp chết người phụ nữ bên cạnh mình.

“Đường Hoài An, cô rốt cuộc dựa vào đâu mà có tự tin như này? Ba mẹ cô chết sớm, chị gái bị bại liệt, người đàn ông của cô cũng không yêu cô, cô rốt cuộc là ỷ vào cái gì chứ?”
Đường Hoài An nghe ra hận ý trong lời Hứa Cát Anh, trong lòng lập tức vụt qua một chút căng thẳng, cô không có ngờ Hứa Cát Anh lại nhắc tới nỗi đau cô không thể chịu đựng được, cô lập tức nổi giận: “Tôi rốt cuộc ỷ vài cái gì hoàn toàn không có liên quan gì đến cô, nhưng tôi cảm thấy tôi suy cho cùng có phúc hơn cô, cô nghĩ xem người ba Hứa Quang Khải của cô, vì lợi ích thương nghiệp của mình, vậy mà lại tàn nhẫn xem cô là mồi nhở quăng ra cho mạo danh tiểu tam của Mạc Tư Quân, cô thì có chỗ nào tốt chứ?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận