CHƯƠNG 183
Đường Hoài An lập tức ngẩng phắt đầu lên, kinh ngạc nói: “Anh nói cái gì?”
Mạc Tư Quân lạnh lùng nhìn cô, ánh mắt đó rõ ràng chính là đang nói tôi không muốn lặp lại lần thứ hai.
Đường Hoài An lúc này cũng không màng đến thân phận cấp trên cấp cưới với Mạc Tư Quân, kích động lên án: “Anh nghiêm túc sao? Báo cáo trải nghiệm, có nhầm không vậy? Anh tưởng đây là bài tập của học sinh tiểu học hay sao? Có công ty nào bắt nhân viên biết thứ này chứ?”
Mạc Tư Quân liếc nhìn, nói: “Đương nhiên sẽ không có công ty như này, cho nên cô không có nhìn ra là tôi cố ý làm khó cô sao?”
Đường Hoài An sững người, nặng nề thở dài, trong giọng điệu tràn ngập sự bất lực: “Cho nên Mạc tổng, tôi đã chọc anh ở đâu chứ?”
Mạc Tư Quân khẽ ho một tiếng, Đường Hoài An nghe ra chắc là bị cảm rồi, anh thong dong ngồi trên sô pha, trong ánh mắt nhìn Đường Hoài An có một loại ý vị không nói rõ được: “Cô tốt nhất giải thích rõ cho tôi những lời vớ vẩn đã nói với tôi ở trong điện thoại hôm trước khi cô lên máy bay là chuyện gì.
”
Đường Hoài An hơi sững người, chưa có phản ứng kịp, cô kỹ nghĩ lại, cuối cùng cũng biết Mạc Tư Quân có ý gì.
Lập tức ‘vù’ một cái, mặt của cô cũng đỏ rồi.
Chuyện này giải thích như nào đây? Lúc đó hoàn toàn là vì để chế nhạo Hứa Cát Anh cho nên cô mới cố ý nói ra những lời đó cho anh nghe, kết quả không ngờ người đàn ông này vậy mà thật sự để trong lòng? Đường Hoài An lập tức cảm thấy có hơi đau đầu.
Bỏ đi, nghĩ không ra lý do khác rồi, nói thật đi, trong lòng Đường Hoài An quyết thế nào thì nói ra như vậy.
“Anh biết đó, tôi không thích Hứa Cát Anh, đương nhiên rồi, cô ta cũng không thích tôi, cộng thêm tôi cảm thấy quan hệ của hai người dạo này hình như… khá gần gũi? Trong lòng tôi không thoải mái nên hôm đó cố ý ở trước mặt cô ta nói những lời đó ở trong điện thoại với anh, nói trắng ra thì là cố ý chọc tức cô ta.
Anh nếu như cảm thấy không vui thì đừng để những lời đó trong lòng, được chứ?”
Nói xong những lời này, Đường Hoài An cảm thấy trong lòng vô cùng thoải mái, thì ra cảm giác có cái gì nói cái đó lại đã như vậy.
Lại ngước mắt nhìn Mạc Tư Quân, một gương mặt lãnh khốc sớm đã lạnh như hàn băng, không biết tại sao, Đường Hoài An vốn rất sung sướng khi vừa thấy sắc mặt của anh thay đổi, trong lòng vậy mà sinh ra một chút sợ hãi, cũng phải, lời vừa rồi của cô là thật sự đã khiêu chiến giới hạn của anh rồi, anh cũng không có lý do để không tức giận.
“Cho nên, ý của cô là cô vì để chọc tức Hứa Cát Anh cho nên cố ý nói ra những lời đó với tôi?”
Tuy trong giọng điệu tràn ngập ý hỏi ngược, nghe thì thấy rất nhẹ nhàng, nhưng Đường Hoài An đã chắc chắn Mạc Tư Quân giận rồi, khí tức u ám trong lời của anh đã quá rõ.
Nhưng Đường Hoài An vẫn không sợ chết mà gật đầu: “Ừ, quả thật có thể hiểu như vậy.
”
Mạc Tư Quân bất động nhìn cô, cuối cùng chỉ lạnh lùng ném ra một câu: “Báo cáo trải nghiệm, không ít hơn 5000 chữ, biết tay.
”
Sau khi nói xong thì xoay người đi ra khỏi văn phòng của Đường Hoài An.
Đường Hoài An một mình đờ đẫn ngồi tại chỗ, nghĩ tới lời Mạc Tư Quân nói vừa rồi, tay khẽ dùng sức.
“Rắc!”
Tiếng chiếc bút chì bị bẻ gãy.
Đường Hoài An đương nhiên không thể ngoan ngoãn viết tay báo cáo trải nghiệm 5000 chữ rồi giao cho Mạc Tư Quân được, cô tốn thời gian một buổi chiều chỉnh lại tài liệu mang từ thành phố C về, sau đó đưa ra một vài sắp xếp và điều chỉnh cho kế hoạch công việc mùa mới, vừa nhìn đồng hồ, quả nhiên đã đến giờ tan ca.