CHƯƠNG 269
Mạc Tư Quân liếc mắt nhìn Đường Hoài An, nhiệt độ trong giọng nói rất lạnh: “Cô thật sự tưởng rằng tôi không muốn nhận bọn họ à? Mẹ của cô không chỉ là một nhà thiết kế váy cưới ưu tú, bây giờ xem ra lại là một nhà lãnh đạo đáng để người ta kính trọng, một nhóm nhân viên trung thành mà bà ấy đã dẫn dắt, ngay cả trong hoàn cảnh tồi tệ như thế này mà bọn họ cũng không chịu đổi chủ.
”
Đường Hoài An hơi kinh ngạc, hóa ra là hai bên đều đang lấy cứng đối cứng, chẳng trách lần này anh có thể thu mua Hoa Uẩn một cách nhẹ nhàng như thế, hóa ra là bởi vì không có tranh chấp về vấn đề nhân sự.
Mạc Tư Quân thu lại tầm mắt từ trên mặt Đường Hoài An, anh bước về phía Lư Thiên Hoa – hiện tại là tổng giám đốc Hoa Uẩn, là một người đàn ông gần năm mươi tuổi, cũng là trợ thủ đắc lực nhất của Cố Hoài Yên, nửa năm trước khi Cố Hoài Yên gặp phải chuyện ngoài ý muốn thì đã giao lại quyền lực của Hoa Uẩn cho ông ta.
Lư Thiên Hoa khẽ gật đầu, ra hiệu với Mạc Tư Quân.
Người kia mở miệng, trong giọng nói có ý tính toán: “Không biết là Lư tổng đã chuẩn bị thỏa thuận chuyển nhượng kỹ càng chưa?”
Lư Thiên Hoa gật gật đầu, đưa tay ra làm một tư thế mời, dẫn Mạc Tư Quân đi vào trong một căn phòng.
Đường Hoài An chờ đợi ở bên ngoài, ký ức trong đầu cô liên quan đến công ty này như thủy triều ập tới.
Lúc đó, Cố Hoài Yên vốn dĩ muốn giao quyền lực ở Hoa Uẩn lại cho Đường Hoài An, nhưng mà lúc đó cô còn rất trẻ, một lòng chỉ muốn tự do thiết kế váy cưới, cho nên cô đã từ chối ý nguyện của mẹ.
Bây giờ suy nghĩ lại, Đường Hoài An lại cảm thấy vô cùng hối hận, bởi vì nếu như bây giờ Hoa Uẩn ở trong tay của mình, vậy thì có lẽ cũng không đến tình trạng bị Mạc Tư Quân thu mua.
Lúc cô đang suy nghĩ, Mạc Tư Quân và Lư Thiên Hoa đã bước ra khỏi phòng làm việc, Đường Hoài An nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của Mạc Tư Quân, cô hỏi: “Tại sao anh nhất định phải đưa tôi đến đây?”
Mạc Tư Quân cười lạnh một tiếng, anh đến gần Đường Hoài An một bước, nhỏ giọng nói ở bên tai cô: “Bây giờ cô mới phản ứng lại à? Vậy thì tôi cũng ăn ngay nói thật, tôi chính là muốn để cô tận mắt nhìn thấy tôi có được Hoa Uẩn như thế nào.
Đường Hoài An, tôi chỉ muốn để cô biết giữa tôi và cô, gần như là tất cả quyền lựa chọn đều nằm ở chỗ tôi, nếu như cô không muốn nhìn thấy tình huống càng tồi tệ hơn, vậy thì cô nên ngoan ngoãn nghe lời của tôi.
”
Giọng nói của người đàn ông giống như là ác ma quanh quẩn bên tai Đường Hoài An, trong lòng của cô tuôn ra một cảm giác bất lực to lớn, quả nhiên, quả nhiên vẫn là bởi vì cô, kết cục không tốt đều là bởi vì cô.
Ánh mắt mang theo ý lạnh đảo qua Mạc Tư Quân, khóe miệng của người kia lại nở một nụ cười khiêu khích, dường như là cảm xúc không bị ảnh hưởng.
“Nếu như anh muốn trả thù tôi như thế, vậy thì anh có thể nhằm vào một mình tôi, không cần thiết phải giận lây sang những người khác hoặc là chuyện khác.
” Đường Hoài An cố nén lửa giận trong lòng.
Mạc Tư Quân trầm mặt hồi lâu, lúc Đường Hoài An cho là anh sẽ không nói chuyện, cho nên chuẩn bị xoay người đi khỏi, anh đột nhiên nói.
“Đường Hoài An, cô phản bội tôi, cô cảm thấy tôi sẽ tùy tiện bỏ qua cho cô, hoặc là nói… các người à?”
Lúc Mạc Tư Quân nói câu này, âm thanh không lớn không nhỏ, nhưng mà Đường Hoài An vừa mới bước về phía trước mấy bước lại có thể nghe thấy.
Âm thanh đó giống như cơn gió lạnh thổi tuyết, lạnh lẽo đến thấu xương, giống như là truyền đến từ một nơi thật xa xôi, nhưng mà lại giống như gần bên tai.
Bước chân của Đường Hoài An đứng yên tại chỗ, xoay người lại, trong ánh mắt của Mạc Tư Quân nhìn cô giống như có băng lạnh nghìn năm không đổi, làm cho cô cảm thấy lạnh lẽo từ đầu đến chân.