Tuần trước tôi được nhờ đi sang trông nhà giúp người dì khi bà ấy đi sang thành phố khác ăn tiệc của ông anh họ. Ngôi nhà mà dì sống là một ngôi nhà có kiến trúc khá cũ xây từ thế kỷ trước, và tọa lạc trong một khu phố " tương đối" mất trật tự.
Một đêm khi đang gà gật trên ghế sofa thì đột nhiên, tôi nghe tiếng cửa thông gió dưới hầm vỡ vụn. Ngay lập tức tôi bật dậy, vớ lấy đèn pin mò mẫm xuống dưới hầm xem thử. Nhẹ nhàng chậm rãi từng chút, ánh đèn pin quét ngang khắp căn hầm tìm xem nguồn âm thanh phát ra.
Chẳng có gì. Cũng không có kính vỡ....
Và bất thình lình tiếng thét chói tai như thể 1000 người đang bị thiêu sống xuyên thẳng màng nhĩ, như thể chúng chỉ cách tai tôi chừng vài phân. Âm thanh đó khiến tôi choáng váng, gần như són ra quần và làm tôi phải chạy ra khỏi nhà, ngồi bên vỉa hè gần cả tiếng.
Bắt điện thoại gọi cho dì:
" Ngôi nhà này có vấn đề phải không ạ ?!"
" À phải, nhớ là đừng bao giờ xuống hầm nếu tự nhiên nghe tiếng kính vỡ dưới ấy."