ĐIỂM HOA ĐĂNG NƠI ĐUÔI LÔNG MÀY CỦA NÀNG
Thể loại: Xuyên không (nam chính), cung đình hầu tước, trinh thám, H.E
Điểm: Tuyệt đối. Bộ truyện này full điểm, không có nhưng.
Một bài review rất rất nhiều chữ.
Trời ơi cuối cùng cũng đã đọc xong bộ truyện đỉnh cao này. Vì sao tới bây giờ mình mới biết đến bộ truyện tuyệt vời này? Từ bây giờ trở đi nó sẽ là bộ ngôn tình hay nhất trong lòng mình. Không chỉ là bộ xuyên không đỉnh nhất nữa mà giờ nó là bộ truyện mình thích nhất trong 10 năm đọc Ngôn Tình huhu. Không phải vì một phải tình tiết hưng phấn thoáng qua, không phải vì một chiếc nữ chính cực ngầu hay là một cốt truyện YY đọc sảng khoái. Toàn bộ đều không phải. Một bộ truyện hoàn mỹ theo hướng nghiêm túc.
Mình biết là mấy ngày qua mình đã thể hiện sự cuồng loạn nam chính qua story rồi nhưng đó chỉ là những chương đầu tiên, về ấn tượng ban đầu về một nhân vật hợp gu mình. Nhưng từ bây giờ trở đi, bộ truyện này sẽ được mình yêu thích vì nội dung, cốt truyện, chiều sâu, sự "khủng" của nó và tài năng của tác giả.
Cứ ngỡ là một bộ nam xuyên lạ lạ vô tình đọc để giải trí thôi. Văn án bình thường đến không thể bình thường hơn, đại trà đến mức không thể đại trà hơn. Nhưng... nó nằm ở một đẳng cấp khác. Cái tag trinh thám là mình tự thêm vào nhé, vì ban đầu mình còn không dám nghĩ đây là một bộ trinh thám nữa cơ.
Bây giờ trong đầu mình cứ bị ám ảnh Đại Tuy, anh Ba Trình với Vân Hy thôi. Cứu tôiiiii!
Cảnh báo SPOILLL!
Vì sao mình phát cuồng vì bộ truyện này?
Ấn tượng đầu tiên là nam chính. Một nam chính rất lạ trong làng ngôn tình, và càng hiếm gặp trong hệ xuyên không. Từ trước đến giờ mình không đánh giá cao các nam chính xuyên không, toàn mấy ông nhàn nhàn ở hiện đại, xuyên không về làm trò hề thôi. Nhưng nam chính truyện này ở một đẳng cấp khác.
Mình chưa gặp kiểu này khi đọc truyện bao giờ luôn. Anh ta không cao lãnh, âm trầm, cũng không tàn nhẫn, độc ác, phúc hắc hay ngọt ngào ấm áp. Anh ta trầm ổn, tĩnh lặng, thông minh, cơ trí nhưng lại rất xa cách và có phần thờ ơ. Anh ta tốt bụng, nhưng lại là kiểu thấu hiểu đạo lý nhân sinh, là một hình ảnh của người có đạo đức và hiểu lễ nghĩa. Nhưng chỉ đến vậy mà thôi.
Tác giả tạo ra cho nam chính một bối cảnh rất đặc thù, nó khiến tính cách của anh ta trở nên như vậy, và khiến cho việc xuyên không của anh ta trở nên hợp tình hợp lý và khiến cho việc anh ta có thể sinh tồn ở cổ đại càng trở nên hợp lý hơn bao giờ hết. Trời ơi, mình cuồng nam chính lắm luôn á.
Với lại tác giả build nhân vật này quá tốt, từ tính cách ban đầu, về cuộc đời của anh ta ở hiện đại. Mình cảm thấy nó rất thật (chắc do mình vs ông ta cùng background). Mình biết có nhiều bạn đọc nhân vật chính diện nhiều nên có vẻ hơi cấn đoạn anh ta "nhập ma" và hắc hóa, nhưng mình theo hệ phản anh hùng nên cảm thấy rất bình thường.
Ban đầu nam chính đúng nghĩa là một linh hồn lang thang giữa hai thế giới, anh ta không thuộc về thế giới đó nên anh ta không quan tâm. Tựa như người ngoài cuộc, những chuyện này không liên quan đến mình, và nó thích hợp với thiết lập lãnh đạm và xa cách nguyên mẫu. Nhưng dần dần anh ta bị kéo vào quá nhiều tranh đấu hận thù, vì bản thân mình bắt đầu gặp nguy hiểm, khi cận kề giữa sự sống và cái chết, luôn bị ép vào đường cùng, chính thời điểm đó nam chính đã nhập ma.
Mình thích cách build này cực kỳ, vì nó vô cùng hợp lý và chân thực. Chúng ta chỉ là người bình thường, không duyên không nợ gì vs thế giới đó, thậm chí còn giống như một khách qua đường, chuyện bị nhắm đến liên tục khiến nam chính hắc hóa là điều vô cùng hợp lý. Chứ mãi cười ngu như mấy bộ nam xuyên khác mới bất thường ấy.
Mà đoạn nam chính ác lên nó đã, đã thật sự luôn ấy. Kiểu anh ta quá giỏi, não quá to, nên một khi anh ta mất kiểm soát thì những điều đó sẽ là thứ để anh ta tru sát người khác. Thật ra đọc những đoạn đó mình thấy cũng bt, nhưng anh ta đc thiết lập là người hiện đại, lương thiện 3 kiếp và công dân gương mẫu ở hiện đại nên đoạn anh ta hắc hóa có vẻ nghiêm trọng và dằn vặt. Nhưng quyến rũ vãi =)) Nữ chính không sợ và mình cũng thế.
Mình nghĩ đây là truyện nam chủ, tính ra là truyện góc nhìn nam chính mới đúng, dù mình biết cách viết của tác giả là đi sâu vào tất cả mọi người nhưng so với các truyện truyền thống tập trung vào nữ chính thì tác giả tập trung vào nam chính nhiều hơn. Nhưng mình không thấy có vấn đề gì, vì anh ta xuyên không mà, anh ta xứng đáng chiếm spotlight.
Mình biết tác giả buff nam chính, nhưng mà đây sẽ là chiếc nam chính xuyên không giỏi một cách hợp lý nhất. Cái background khủng khiếp của anh ta ở hiện đại đã khiến anh ta trở nên thần sầu như vậy ở cổ đại. Cũng nhờ background ấy mà mình mới biết thì ra ngành mình hợp với việc xuyên không như vậy haha. Có đoạn mấy ông ở hiện đại ngồi nói ngành nam chính về cổ đại làm được qué gì, cũng vô dụng thôi, xong anh ta thành thương nhân giàu nhất thành Kim Lăng, giao thương buôn bán tấp nập =)) Thời mình còn nghĩ mình sẽ xuyên không mình cũng từng tưởng tượng như thế :v
Nam chính học tài chính, sau này làm quản lý rủi ro và định giá tài sản (chính là chiếc ngành tâm huyết và chấp niệm của mình trong 3 năm đại học). Một con người cô đơn, cuồng công việc. Học sinh giỏi, học trường ĐH lớn, từng du học thạc sỹ ở 1 trường Đại học Ive Leauge, SAT max điểm, GMAT 800. Do dạo này đang định học GMAT nên biết toán của GMAT khó vcl và phải tính nhẩm, các bài tư duy cũng nhiều.
Đó là lý do vì sao nam chính về cổ đại đấu trí banh nóc với ông ngày xưa dù anh ta chả có cái máy tính nào trên tay, nhẩm tính quân lương như thần. Có đoạn anh ta kiểm chứng lại vụ tham ô quân lương mà mình thấy cách làm này hơi quen quen, giống một phương pháp hồi còn làm kiểm toán của mình (Mẹ nó bệnh nghề nghiệp quên đi, xùy xùy)
Sau khi phát cuồng vì nam chính ở đoạn đầu, càng đọc sâu dần thì mình chính thức sụp đổ cái cốt truyện này. Mở đầu là một bộ xuyên không rất bình thường, mình nói thẳng là cốt truyện không mới, một cái khung sườn kinh điển của thể loại cung đình hầu tước. Một vụ án oan nào đó đã khiến một đại gia tộc lụn bại, tranh quyền đoạt vị giữa các hoàng tử, thân vương, cuối cùng sẽ là cung biến rồi thay đổi triều đại. Nhưng cái truyện này nó đã thay một lớp áo mới cho thể loại này. Tác giả biến những tình tiết cơ bản này thành một bộ truyện khủng thật sự.
Mình chưa từng nghĩ đây là bộ truyện trinh thám, nhưng khi đọc mình chỉ nghĩ tới truyện trinh thám mà thôi. Truyện này không nhiều nhân vật, nhưng nó rất đồ sộ, vấn đề không nhiều nhưng mà nó rất rối, kiểu khó đoán và cài cắm cực nhiều tình tiết nhỏ. Tác giả não to thật sự. Càng đọc càng cuốn, càng lụy. Từ quá khứ đến hiện tại, mọi thứ đều liên kết với nhau một cách chặt chẽ và đầy logic, quá mức đầu tư cho một bộ truyện xuyên không cung đình hầu tước.
Cơ mà truyện buff kiểu vừa đủ á, không lố. Nếu xưa giờ mình đọc truyện buff lố cảm thấy rất yên tâm vì kiểu gì nam chính cũng cân hết, thì truyện này lại không như vậy. Kiểu vừa đọc vừa sợ. Nam ác não to không khác gì nam chính, cái cách anh ta vẽ ra từng đường đi và dụ nam chính vào tròng khiến mình thấp thỏm không thôi. Và nam chính có vài lần bị dắt mũi thật, lý do duy nhất chỉ bởi vì anh ta không phải nguyên chủ. Nhưng truyện này nó thực tế tới mức sợ theo. Mình biết nam chính giỏi, nhưng phản diện cũng không kém. Bọn họ tính toán lẫn nhau, kiểu tính tới từng phản ứng từng nước đi và đi trước một bước.
Truyện khai thác theo góc nhìn của nhiều nhân vật, đa phần là nam chính rồi tới nữ chính, các phân đoạn riêng của nhân vật phụ đều được kể khá kỹ. Vì vậy mình có cảm giác mình có thể nắm được một bức tranh lớn, một cách đầy chi tiết, có thể hiểu rõ góc nhìn của từng người. Và mỗi nhân vật đều tồn tại một cách khá rõ ràng và độc lập. Họ có cả cuộc đời cho riêng mình, chứ không phải là một phần của câu chuyện của nam nữ chính.
Các nhân vật đều có tính cách và màu sắc riêng, mình thích tất cả mọi người. Truyện này có nhân vật phản diện, đúng, nhưng không hiểu sao mình không thấy ghét, có lẽ vì tác giả khiến mình cảm thấy hiểu họ chăng.
Bối cảnh truyện khá rộng, đọc cảm thấy như bị lạc vào thế giới đó. Tuy âm mưu điệp trùng nhưng tuyến tình cảm khá nhẹ nhàng, ấm áp, siêu soft luônnnn. Truyện không có nữ phụ chính thức, nhưng có một chiếc nam phụ dịu dàng không kém nam chính. Nam phụ không mang đến cho ngườoi ta cảm giác đau lòng, nuối tiếc hay chán ghét, anh ta như một ngọn gió xuân, bao dung và cao thượng :)) Truyện không có tình tiết cẩu huyết, về mặt tình cảm đọc rất nhẹ nhàng. Nó cuốn vì nó phức tạp, như truyện trinh thám, khiến độc giả đọc bị cuốn theo chứ không thu hút theo kiểu drama rẻ tiền.
Tác giả viết về một triều đại giả tưởng nhưng tư duy của tác giả thì khủng vl nha, từ từng chi tiết mình đã thấy tác giả có kiến thức về lịch sử, chiến tranh cổ đại,... Chỉ là không tiện viết ra triều đại có thật mà thôi.
Văn phong hay. Mình đọc ngôn tình chỉ quan tâm tới plot, mình đã vứt văn phong ra sau đầu lâu r, trừ khi quá tệ như người Việt tập viết QT thì mình mới bỏ thôi. Còn lại mình quan trọng plot. Nhưng phải công nhận bộ này hay. Nhất là mấy đoạn tả cảnh, hay tả khung cảnh tâm linh, quỷ dị, nói về nhân quả này nọ cuốn lắm.
Tiếp theo, là điều khiến bộ này xếp trên cơ hẳn các bộ khác cùng thể loại là cách tác giả khai thác đề tài xuyên không. Quá đỉnh, thề, chưa bao giờ đọc một bộ nào xuyên không mà mình thấy thật như vậy. Cái cảm giác chân thật này nó hơi ớn lạnh, đọc bộ này xong mình tự nhiên cảm thấy xuyên không... nó không còn chỉ trong truyện nữa.
Tác giả chuyển giữa hiện đại và cổ đại rất mượt, cũng là bộ truyện xuyên không duy nhất mà khoảng 30% cảnh là ở hiện đại. Sự mượt này chắc cũng có công không ít của editor. Đọc đoạn hiện đại thì y như truyện hiện đại, chuyển thời không là thành truyện cổ đại ngay. Trước giờ đọc vẫn thấy tác giả viết về triều đại ít cảnh hơn hơi kỳ. Riêng bộ này là thấy dính nhất.
Lần đầu tiên mình thấy nhân vật xuyên qua xuyên lại mấy lần, nhưng mà nó siêu siêu logic luôn nha. Ở vấn đề xuyên không này, tác giả nhắc đến nhiều thứ về tâm linh, phật pháp, truyền thuyết cổ xưa, tín ngưỡng, nhân quả luân hồi, thậm chí còn dùng những thời điểm, hình ảnh mang tính tâm linh và quỷ mị vào nữa. Cộng thêm bối cảnh hiện đại vô cùng thực tế khiến nhiều lúc mình nghĩ có khi nào nó có thật không. Có đoạn nói nam chính không phải là người đầu tiên, rồi đọc về một người đi trước cái mình nổi da gà luôn.
Nói chung thì nam chính số khổ, ngược thân sml, nhưng mà trần đời đọc mấy chục truyện xuyên không rồi chưa gặp trường hợp nào nó thật như anh. Nhiều lúc mình tự hỏi ủa tác giả đã thật sự xuyên không rồi à? Sao cái cách miêu tả những biến chuyển tâm lý của nam chính khi chuyển giao giữa hai thời đại nó rất thật ấy. Nó thật như kiểu tác giả tự trải nghiệm rồi viết chứ không phải bịa ra nữa. Vì những tình tiết này mình chưa đọc thấy ai viết kiểu vậy.
Cuối cùng là nữ chính. Vì truyện này có quá nhiều thứ để khen nên nữ chính bị mình xếp sau cùng, nhưng với mình nữ chính này cũng là một trong những nữ chính xịn xò nhất nhì trong đời đọc Ngôn Tình của mình rồi. Chẳng qua anh nam chính hơi hiếm gặp nên phát cuồng hơn thôi.
Tác giả xây dựng nữ chính khá chắc tay, là kiểu nữ tướng, dẫn binh đánh trận, là người trải qua nhiều cay đắng, mạnh mẽ, kiên cường nhưng lại rất lương thiện. Theo góc nhìn của nam chính là trong sáng và sạch sẽ, tâm sáng, không hề bị vẩn đục. Kiểu nữ chính này không dễ build đâu, cường nhưng không hề lố, không hề ngáo quyền lực, mạnh mẽ, kiên cường, trong sáng nhưng không phải là bạch liên hoa. Mình thích lắm luôn ấy. Có lý tưởng, chí hướng, mục tiêu, dám yêu, dám thừa nhận, nhưng cũng rất chừng mực, biết thời biết thế, kiểu yêu được buông được, không lao đầu theo tình yêu, thừa nhận tình cảm nhưng vẫn có thể lùi lại 1 bước ấy.
Nhiều lúc rất ngưỡng bộ tâm sáng của nữ chính, và đoạn nữ chính cứu rỗi tâm ma của nam chính cũng rất hợp lý. Cơ bản thì nữ chính không làm gì cả :v kiểu không cố tình nói xàm nói bậy đạo lý xàm quần gì như mấy bà mary sue. Tính ra nữ chính còn an ủi, động viên và nguyện làm thanh gươm để nam chính đồ sát thiên hạ nữa cơ. Nhưng chính vì sự tồn tại của chị, sự chân thành và ấm áp của chị, tình cảm và những khoảnh khắc cận kề sinh tử khiến nam chính tỉnh thức. Mình thích như vậy hơn. Bớt nói đạo lý lại.
Từng chi tiết từ lớn tới nhỏ của truyện này đều hợp ý mình. Truyện lớn, bối cảnh đồ sộ, độ dài tầm ý mình (trên dưới 200c), văn phong hay lắm nha. Câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng, không cẩu huyết, không drama ức chế, nam nữ chính hợp gu.
Viết ra 1 ề chữ vẫn không cảm thấy đỡ lụy hơn. Chắc mình ám truyện này dài dài, nhất là về cái "sự xuyên không" của nó. Nó cứ thật thật kiểu gì ấy, khiến mình ám ảnh . Đọc xong truyện này ám ảnh nhất là hoàng hôn, hoàng hôn là thời khắc của ma quỷ, âm dương hòa vào làm một. Trời má khiếp vãi.