“Ta trở về rồi !!!”
Dẫm lên thanh cột điện trước cổng làng, Naruto không kiềm được hưng phấn mà hét lớn. Ở phía dưới, Diệp Phong và Sasuke đang đi song song với nhau, phía sau hai người lại là Lee và Haku, nghe thấy tiếng hét của Naruto, Sasuke phàn nàn:
“Có cần phô trương đến vậy không!”
Ngay khi nghe âm thanh của Naruto, một người đã không kìm lòng được mà chạy như bay về phía này. Không ai khác, người đó là Gai.
Lúc này, Gai đang dùng hết tốc lực chạy đến, trên mặt hắn đang chảy dài hai dòng nước mắt.
“Lee, ngươi về rồi!”
Phía bên này, Lee nghe thấy tiếng la của Gai thì cũng phản ứng y hệt. Vậy là cảnh hai thầy trò lao thẳng vào nhau, mặc kệ nước mắt nước mũi tèm lem, hai người liên tục hỏi han nhau về cuộc sống trong ba năm qua.
Nghe những lời nói bi thiết thảm thương hạnh phúc của hai người, Diệp Phong chịu không nổi mà nổi da gà, hắn lên tiếng cắt đứt cuộc hội ngộ này lại. Naruto cũng nhảy xuống trước mặt mọi người rồi hối hả nói:
“Đại ca, chúng ta đến tiệm mì đi, lâu lắm rồi ta chưa được ăn mì rồi!”
“Đúng đúng, đi mau cậu/sư phụ!”
Kẻ cuồng mì như Naruto thì không nói, không ngờ là Sasuke cùng Lee cũng hối hả đồng ý. Rồi không đợi Diệp Phong trả lời, cả ba đồng loạt di chuyển đến tiệm mì ngày xưa.
Nhìn ba thằng nhóc thèm ăn đến mức này, Diệp Phong chỉ cười khổ với Gai đang mang vẻ mặt khó hiểu. Cũng phải thôi, ba năm này bọn chúng có được ăn gì nhiều đâu, chỉ có đậu và đậu, bây giờ lại có cơ hội ăn thức ăn khác, cớ sao lại không hối hả.
Ba đứa nhóc đi trước rồi, nhóm Diệp Phong cũng đi theo phía sau đó. Chợt, ở phía trước, Naruto nhìn thấy những người mình quen biết, cậu nhanh chóng chạy đến và hô lên:
“Sakura, bà già, thầy Kakashi, cô Kurenai!”
Bốn người phía trước cũng quay người lại nhìn về hướng của Naruto. Vừa thấy cậu, người phản ứng lớn nhất chính là Kakashi, cả người hắn cứng lại, nhìn về Naruto mà thều thào:
“Thầy…..!”
Không thể trách Kakashi lại nhầm lẫn, Naruto vào lúc này quả thật rất giống Minato, đấy là do Diệp Phong yêu cầu cậu để tóc dài chứ không cắt ngắn như quá khứ nữa, ngay cả Tsunade vừa thấy Naruto cũng không kìm lòng được mà nghĩ đến Đệ Tứ cơ mà.
“Là Naruto????”
Đúng lúc này, Sakura mở miệng nói, cũng làm cho Kakashi ở bên cạnh tỉnh táo lại, hắn nhìn về Naruto cảm khái:
“Quá giống a!”
“Thầy Kakashi, sao lại thất thần thế? Chẳng lẽ lại ấn tượng trước sự đẹp trai của ta rồi sao?”
Không biết ý nghĩ của Kakashi là gì, nhưng Naruto vẫn tự kỷ nói, làm cho tất cả mọi người đều nhìn về Diệp Phong đang đi phía sau.
Nhận ra ánh mắt khác thường của mọi người, Diệp Phong không thể không nói thầm:”Cái này là do Naruto tự kỷ, không phải bắt chước ta đâu à nha!”.
Đương nhiên, hắn sẽ không nói thẳng câu này ra, mà lại đi một mạch đến trước mặt Tsunade và Kurenai. Không để ý còn có người xung quanh, Diệp Phong ôm chầm nàng lại:
“Ôi, Tsunade, Kurenai, ta nhớ hai người chết mất!”
“Phong! Ta cũng…. Á, mau buông ta ra, còn có người xung quanh!”
Xa cách ba năm, rất nhiều lời muốn nói, Kurenai cũng bị cái ôm của Diệp Phong làm cho choáng váng, lúc nàng sắp vì cảm tình bộc phát mà mở lời tâm sự thì bị Tsunade ngắt một phát, điều này làm cho nàng ý thức được bây giờ là lúc nào. Vội vàng đẩy Diệp Phong ra, Kurenai cùng Tsunade lùi lại trong khi ánh mắt ghen tị của tất cả nam nhân ở đây đang đổ dồn về Diệp Phong.
Đúng lúc đang muốn tìm cái gì đó để chuyển chủ đề, Tsunade bắt gặp Haku ở phía sau Diệp Phong, nàng bắt đầu truy hỏi:
“Phong, cô gái này là ai?”
“À à, là…..”
Đối với câu hỏi này, Diệp Phong cũng hơi khó trả lời, với Kurenai thì còn có thể nói thẳng ra, như Tsunade thì khó a. Cũng cảm nhận được lo ngại của Diệp Phong, Haku bước lên một bước và nói:
“Xin chào hai vị tỷ tỷ, ta chỉ là tỳ nữ của chủ nhân!”
“Tin được mới lạ!”
Tsunade và Kurenai đồng loạt nói thầm. Hai người tự nhận là hiểu rõ bản tính của Diệp Phong, với Haku xinh đẹp thế này, Diệp Phong mà không có gì với nàng mới là lạ. Chưa kể Haku lại còn xưng các nàng là tỷ tỷ, điều này không hề giống với một tỳ nữ chút nào.
Haku không biết, ý thức của nàng đã dần dần chấp nhận mình không còn là công cụ của Diệp Phong nữa, mà là nữ nhân của hắn, nên khi nhìn thấy Diệp Phong ôm lấy hai người trước mặt, nàng vô ý thức gọi hai người là tỷ tỷ.
Ngay cả Diệp Phong cũng nhận ra điều này, ngâm lại vì Haku xưng là tỳ nữ mà tức giận, nhưng sau đó, hắn nhận ra sai lầm trong câu nói của nàng, với trí thông minh của Tsunade và Kurenai, chắc sẽ không khó để đoán được mối quan hệ của Haku với mình, Diệp Phong cũng không nói nữa.
Trong khi bốn người đang “tình chàng ý thiếp” thì bên nhóm Kakashi cũng thế. Sakura nhanh chóng đến trước mặt của Sasuke mà ra vẻ thiếu nữ:
“Sasuke, cậu thấy ta có thay đổi gì không?”
Đi theo Diệp Phong lâu như vậy rồi, Sasuke cũng không thể không bị Diệp Phong giáo huấn về cách cư xử với phụ nữ, ít nhiều gì cũng sẽ thay đổi cậu một phần nào. Kết quả là bây giờ, cậu không trưng gương mặt lạnh lùng ra với Sakura nữa, mà nở một nụ cười mê người và khen:
“Cậu có vẻ nữ tính rồi, Sakura!”
Sững sờ, đó là phản ứng của Sakura vào lúc này, nàng lắp bắp:
“Sasuke, cậu nói lại lần nữa được không?”
Với yêu cầu này, Sasuke cũng không phiền gì, cậu liền lặp lại lời khen đó lần nữa. Lần này, Sakura xác định là không hề nghe lầm, nàng vội vàng quay lưng lại, hai tay ôm đôi má đang đỏ như gấc của mình lẩm bẩm:
“Sasuke khen mình, Sasuke cười thật đẹp…..Á á, hạnh phúc chết đi mất!”
Sakura vui vẻ đấy, nhưng có một người đang buồn bực ở đây. Chính là Naruto, thấy cảnh nói chuyện của Sasuke và Sakura, cậu cũng tự hiểu rằng mình không còn có cơ hội đó nữa rồi. Thở dài một hơi, Naruto cảm thấy nhẹ nhõm.
Sau đó, Konohamaru cùng Hokage Đệ Tam cũng xuất hiện ở nơi này, và cuộc trao đổi nhẫn thuật giữa Naruto cùng Konohamaru cũng kết thúc trong thất bại dưới sự độc tài của Sakura. Và rồi, Tsunade đề nghị Kakashi làm một bài kiểm tra cho ba đứa nhóc. Mọi người bắt đầu di chuyển đến vị trí mà ngày xưa, đội 7 đã tập luyện ở đó.
Đứng đối diện với Naruto, Sasuke, cùng Lee, Kakashi mở miệng:
“Để xem các em đã tiếng bộ đến mức nào! Tuy không biết, nhưng ta cảm giác được nếu mình không đánh hết sức thì không thể được rồi!”
Vừa nói, Kakashi cũng kéo miếng băng đeo trán lên, để lộ con mắt Sharingan của mình.
“Luật cũ nhé! Ai lấy được chuông thì coi như qua kiểm tra! Các em lên đi!”
Ở cách xa nơi này, Gai thấy được hành động của Kakashi thì đi xông đến, ai ngờ bị Diệp Phong bắt được.
“Gai, bình tĩnh!”
“Sao bình tĩnh được, đối phó với học sinh đáng yêu của ta mà Kakashi còn dùng cả Sharingan, chẳng phải là quá bất công sao!”
Nhìn thấy Gai vùng vẫy như thế, Diệp Phong thở dài. Nhân lúc Gai còn không để ý, hắn dùng ngay Quỷ đạo Sáu trượng quang lao trói Gai lại. Nhìn Gai, Diệp Phong khuyên bảo:
“Ba năm rồi, bọn nhóc không phải yếu đuối như ngày xưa đâu, ngươi phải tin tưởng bọn nó a!!”
Ở phía Kakashi, vốn tưởng chừng Naruto sẽ xông lên trước tiên, nhưng Kakashi không ngờ rằng mọi chuyện lại diễn ra khác nhau. Cả ba đứa nhóc đều bắt đầu…… kéo búa bao. Kết quả đầu tiên, Sasuke thua, cậu hậm hực bước ra ngoài. Còn lại Lee và Naruto thì dùng ánh mắt khiêu khích lẫn nhau.
“Oẳn tù tì….!”
“Ha ha ha! Ta thắng rồi, Lee, cậu đến bên kia mà xem đi!”
Kết quả cuối cùng là Naruto lại chiến thắng, làm cho Lee cũng đi đến bên cạnh Sasuke mà quan sát. Còn Naruto, cậu bắt đầu khỏi động xương cốt và nói với Kakashi:
“Nào, thầy! Một mình đem đủ giành lấy cái chuông đó rồi!”
Lúc này, Kakashi mới nhận ra lý do ba người lại oẳn tù tì, hóa ra là giành quyền đấu với mình a. Kakashi cảm thấy bọn nhóc quá xem nhẹ mình rồi, xem ra phải giáo huấn bọn nó một chút.
Tuy nghĩ vậy, Kakashi cũng không dám lơ là chút nào, ba năm không phải là một thời gian ngắn, hắn cũng có một chút chờ mong, Naruto thật sự đánh bại được mình thì quá tốt.