Tống Mạn Chi Thần Vương


Vào lúc này, số lượng ninja của làng Lá sụt giảm đáng kể, trong làng chỉ còn có một vài người bình thường cùng các ninja canh gác, còn lại đều đã đi đâu mất.
Cảm thấy điều kỳ lạ này, Diệp Phong lập tức thuấn di về ngọn núi của mình. Vừa vào trong nhà, hắn đã thấy Kushina, Mikoto, Fugaku đang ngồi ở đó. Ngay khi nhìn thấy tình trạng của Fugaku, Diệp Phong bắt đầu nổi giận.
Phía bên kia, Kushina cũng đã thấy được Diệp Phong, nàng hớn hở nói:
“Diệp Phong! Ngươi về rồi! Thật tốt quá!”
Không trả lời Kushina, Diệp Phong nhìn Fugaku bằng vẻ mặt âm trầm:
“Đôi mắt của ngươi đâu rồi? Là ai đã làm!”
Cái Diệp Phong nhìn thấy, chính là Fugaku đang dùng băng vải để bịt kín hai mắt mình lại, không chút khó khăn, Diệp Phong có thể thấy được Fugaku đã mất đi đôi mắt rồi. Điều này làm cho hắn vô cùng phẫn nộ.
Cũng cảm thấy Diệp Phong phẫn nộ, Mikoto vội vàng giải thích thay cho Fugaku.
“Đại ca! Ngươi hiểu lầm rồi! Đây là do Fugaku tự nguyện đấy?”
“Tự nguyện!”
Vốn là Diệp Phong đang nổi giận, nghe thấy lời này của nàng, cơn phẫn nộ của hắn giảm xuống không ít, hắn nghi hoặc.
Chưa đợi Mikoto mở miệng, Fugaku đã nói trước nàng một bước.

“Vào mấy ngày trước, Itachi đã đưa đôi mắt của mình cho Sasuke, mong nó có được Mangekyou Sharingan để chiến đấu. Nhìn một đứa con của mình từ bỏ đôi mắt, làm cha như ta sao có thể nhẫn tâm. Huống chi ta còn nợ bọn nó nhiều lắm. Vậy nên ta quyết định ghép đôi mắt của mình cho Itachi. Dù sao ta cũng già, không mạnh như đại ca, nên giao tất cả mọi việc cho bọn trẻ được rồi!”
Diệp Phong trầm mặt, không ngờ mọi việc lại diễn ra như thế, mà hắn cũng không còn lý do để chất vấn nữa. Đây chính là lựa chọn của Fugaku, Diệp Phong không hề phản đối. Bỏ qua vấn đề này, Diệp Phong lại hỏi Kushina.
“Tất cả mọi người của làng Lá đều đi đâu cả rồi?”
Diệp Phong vừa nhắc, vẻ mặt của Kushina cũng bắt đầu gấp gáp lên, nàng hối thúc Diệp Phong.
“Ngươi mau đi giúp mọi người! Năm làng đã liên minh lại, đang chiến đấu với quân đội của Madara đấy!”
Đáp án này làm cho Diệp Phong hơi kinh ngạc, không ngờ mọi việc đã đi đến mức này. Cũng không biết liên minh ninja có chiếm được thượng phong không. Với Sasuke không hề phản bội làng lá, Naruto mạnh hơn nguyên tác, Itachi sống sờ sờ, bấy nhiêu đó chắc cũng đủ để bọn họ cầm cự được rồi nha.
Dừng dòng suy nghĩ lại, hắn lại nhìn thấy ánh mắt chờ mong của ba người trong này thì gật đầu ngay.
‘Được, để ta ra chiến trận xem sao!”
Vừa dứt lời, Diệp Phong cũng đã xuất hiện ở phía trên đỉnh núi. Khi mà hắn đang định thả ra thần thức của mình để xác định vị trí của chiến trường, hắn đã bị một cảnh tượng chú ý.
Phía bên kia, Diệp Phong có thể cảm nhận được những sát khí cùng ý chí của rất nhiều người đang tập trung lại. Và bây giờ, tất cả những thứ đó đang bắt đầu dao động vì cảnh tượng phía trên bầu trời, một quả thiên thạch khổng lồ đang rơi xuống. Thấy cảnh này, Diệp Phong lập tức thuấn di hết tốc độ về nơi đó.
……………………….
Nhìn cảnh tượng trên bầu trời, Gaara khiếp sợ vô cùng, nuốt một ngụm nước miếng, cậu thốt lên:

“Đây là sức mạnh của thần thánh sao!”
Temari cũng hoảng loạn không kém gì Gaara, không biết tại sao, giờ phút này, trong đầu nàng lại hiện lên hình ảnh của một người. Ý thức điểm này, nàng cười khổ:
“Ta sao lại nghĩ đến hắn cơ chứ! Hắn đã mất tích một tháng rồi cơ mà!”
Minato trầm mặc, hắn đang dồn lấy Chakra, định dịch chuyển quả thiên thạch này ra biển, chỉ là Chakra hắn chưa tập trung xong, đành phải trơ mắt nhìn quả thiên thạch rơi xuống, hò hét trong lòng:
“Mau mau! Một chút nữa thôi là đủ rồi!”
Cảm nhận được sĩ khí đang sa sút, Tsuchikage không thể không đứng ra để ngăn chặn thảm họa này.
“Chưa đánh mà chạy! Đừng vội chịu thua, chúng ta phải làm bất cứ điều gì có thể?”
Vừa nói, ông cũng đã bay thẳng lên bầu trời, định ngăn đón lấy tảng thiên thạch này.
“hơ!”
Chợt, một người lóe lên tại trước mặt của ông, kế đến là cảnh tượng phía sau làm cho ông quên cả duy trì Chakra để bay, rơi tự do xuống phía mặt đất. Minato đang tập trung Chakra bỗng thả lỏng người, nhịn không được mà thở phào một hơi.
Mà ở dưới, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn một màn này, nhất là Temari, nàng vui mừng đến phát khóc.

Madara cũng không kém gì bọn họ, vẫn vẻ mặt lạnh lùng đó, hắn thốt ra một câu khen ngợi:
“Ồ, không ngờ còn có một nhân vật thế này ư?”
Giờ phút này, trong con mắt của tất cả ninja ở đây chỉ có một hình ảnh, và hình ảnh này sẽ không bao giờ xóa nhòa trong ký ức của họ. Để khi nhắc đến, họ phải kính sợ mà nhớ lại, cảnh tượng một con người có thể dùng một tay nâng lấy viên thiên thạch khổng lồ. Người này không ai khác, chính là Diệp Phong. Hắn đã đến kịp lúc và dùng tay chặn lấy viên thiên thạch này.
Giữ vững quả thiên thạch trên không trung, Diệp Phong cảm nhận thoáng một lần, sau đó đưa ánh mắt đến Temari. Cảm nhận ánh mắt này, Temari kinh hoảng. Nhưng rất nhanh, Diệp Phong dời ánh mắt sang phân thân của Naruto và hỏi:
“Xem ra ngươi đã học được cách sử dụng Chakra của Cửu Vĩ rồi? Chân thân của ngươi đang ở đâu?”
Diệp Phong xuất hiện làm cho Naruto rất vui mừng, nghe hắn hỏi, cậu không hề suy nghĩ mà trả lời ngay:
“Chân thân đang chiến đấu với kẻ đeo mặt nạ! Còn Sasuke và Itachi thì đang ở khu vực khác!”
Nghe vậy, Diệp Phong gật đầu, sau đó hắn thả hết thần thức của mình ra, bao trùm lấy toàn bộ thế giới này.
Rất nhanh, Diệp Phong đã cảm nhận được vị trí của những người hắn muốn tìm, trong đó có cả Tsunade. Hắn liền truyền một câu nói vào đầu của Tsunade để yêu cầu nàng làm một việc.
Madara gặp Diệp Phong bắt lấy quả thiên thạch rồi không để ý đến mình, hắn vô cùng khó chịu. Chỉ thấy hắn mỉm cười lên, nhìn về Diệp Phong và hỏi:
“Ngươi không đơn giản! thế nhưng nếu có hai quả thì sao nào?”
Dứt lời, tầng mây ở trên đầu Diệp Phong lại bị mở ra một lần nữa, một quả thiên thạch không hề thua kém quả đầu tiên đang rơi xuống, mục tiêu chính là quả thiên thạch mà Diệp Phong đang giữ bằng tay.
Tất cả những người ở trên mặt đất đều đồng loạt biến sắc, không ngờ rằng vẫn còn có một viên xuất hiện nữa. Tất cả đều lo lắng, không biết Diệp Phong có ngăn được không.
Đối với tình huống này, Diệp Phong chỉ hừ lạnh. Sau đó, tay của hơi chấn động. Một cơn sóng xung kích từ tay của hắn tản ra, đập nát quả thiên thạch đầu tiên như đậu phụ, tiếp theo đó, dư âm của nó cũng đánh nát quả thứ hai mà không có một chút khó khăn nào. Hai quả thiên thạch vỡ nát thành từng viên đá nhỏ rồi thi nhau rơi xuống mặt đất. Tạo thành một cơn mưa đá bao phủ khắp chiến trường. Chịu đựng cơn đau do cơn mưa đá này gây ra, tất cả các ninja đều vui mừng hớn hở, như thế này còn đỡ hơn là bị hai quả núi kia va phải.

Lúc này, không gian trước mặt Gaara chấn động, sau đó, Raikage, Tsunade, Hokage Đệ Tam đã xuất hiện trước mặt cậu, tiếp theo đó là Mizukage.
Diệp Phong thấy gật thì định mở miệng, ai ngờ Madara bỗng nhảy về phía hắn, trong miệng thì hét lên hưng phấn:
“Ha ha ha! Không ngờ ở đây còn có một kẻ mạnh để cho bổn tọa hưng phấn thế này! Chiến với ta nào!”
Bị chặn miệng, Diệp Phong hơi nhíu mày, nhìn về Madara, bàn tay của hắn nắm lại, chỉ duỗi ra hai ngón trỏ và giữa. Sau đó liền làm tư thế chém về Madara.
Madara còn chưa nhận ra Diệp Phong làm gì thì cảm thấy thân thể trầm xuống, hắn phát hiện, một thanh kiếm to bằng nửa người, không biết ở đâu ra đã đâm vào người hắn, đè hắn xuống mặt đất.
Chiêu này là do Diệp Phong bắt chước Vô Thượng Thái Cực Kiếm của Vương Lập mà tạo ra. Có rất nhiều cách vận dụng, ưu điểm chính là tốc độ nhanh vô cùng, uy lực cũng không kém. Chỉ tiếc là, nếu Diệp Phong muốn sử dụng kích cỡ càng lớn, tốc độ lại càng chậm. Nhưng dù chậm, thì không phải ai cũng né được đấy. Diệp Phong cũng đã đặt tên cho chiêu thức này là Vô Ảnh, đủ để miêu tả uy lực của nó rồi.
Tuy vậy, Madara cũng không chết được, hắn vốn là một kẻ được triệu hồi từ Uế Thổ Chuyển Sinh. Chỉ thấy thanh kiếm vừa ghim Madara vào mặt đất thì biến mất, Madara bật dậy, vết thương của hắn đang khép lại nhanh chóng. Nhìn Diệp Phong, Madara trở nên đề phòng, hắn có cảm giác, Diệp Phong sẽ không thua Đệ Nhất.
“Uế Thổ Chuyển Sinh quả thật rất phiền!”
Diệp Phong lầm bầm một câu, sau đó liền nhìn về phía bảy vị Kage, kẻ cả Minato.
“Các ngươi giữ chân hắn, ta phải đi tìm kẻ thi triển Uế Thổ Chuyển Sinh để hóa giải thuật này!”
Các Kage nghe Diệp Phong nói với tư thái ra lệnh thì hơi bất mãn, chỉ có những người quen biết, hoặc chứng kiến thực lực của Diệp Phong mới tỏ ra không vấn đề gì. Nhìn về Diệp Phong, Tsunade gật đầu:
“Chàng yên tâm! Chúng ta sẽ không để hắn rảnh rỗi một giây nào!”
Tsunade nói lời này không hề nói quá, nếu đúng nguyên tác, chỉ có năm Kage thì Madara có thể chiến thắng. Nhưng bảy vị Kage ra mặt thì có thể cầm hòa là ít nhất.
Suy nghĩ như vậy, Diệp Phong cũng trở nên an tâm. Hắn liền thuấn di, hướng về một hướng của chiến trường.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận