Tống Mạn Chi Thần Vương


Nhớ một ban đêm của mấy ngày trước, khi hắn đang đau khổ đi từ phòng người này đến phòng người khác mà chỉ nhận được kết quả là bị đuổi ra ngoài. Hắn quả thật muốn khóc, không biết mình đã làm gì sai. Mãi đến khi trở lại phòng mình, thấy hai người con gái đang ngồi chờ mình một chỗ, trên khuôn mặt mang đầy vẻ khẩn trương, Diệp Phong mới hiểu ý những nữ nhân của mình.
Xem ra các nàng ấy muốn tác hợp cho hắn và Temari, Shizune. Với tình hình này, nếu từ chối cả hai thì hắn sẽ gây ra vết thương trong lòng hai nàng, nhưng hắn cũng không muốn các nàng hối hận.
“Hai nàng có suy nghĩ kỹ chưa?”
“Ừm! Chúng ta đã nghĩ kỹ, nếu đi theo chàng, thì cũng sẽ xảy ra việc này! Nhìn những người còn lại đều là nữ nhân của chàng, không hiểu sao chúng ta cảm thấy ghen tỵ!”
Shizune lắp bắp nói, trong khi khuôn mặt thì đỏ ửng như gấc. Thấy hai nàng ngượng ngùng như thế, Diệp Phong mỉm cười ôn nhu, sau đó nhẹ nhàng ôm lấy cả hai, thủ thỉ vào tai các nàng.
“Yên tâm! Ta sẽ rất nhẹ nhàng!!”
Thế rồi, căn phòng chìm vào một tấm màn xuân sắc. Đêm đó, thế gian lại thiếu đi hai vị thiếu nữ, trong khi Diệp Phong thì lại có thêm hai nữ nhân chân chính thuộc về mình.
Mà trong lần đó, hắn cũng đã biết lợi ích của việc song tu với một nữ nhân có tu luyện Phượng Hoàng Quyết khi còn trong trắng. Bằng chứng là Hỗn Độn Khí của hắn tăng lên nhiều hơn những lần song tu khác. Tuy vậy, so nó với giới hạn để đột phá tầng tiếp theo thì cũng chỉ là một giọt nước trên biển mà thôi.
…………………………………
Ở mãi trong nhà mấy ngày, Diệp Phong cũng bắt đầu buồn chán. Lúc này, hắn đang đi dạo ngoài công viên. Còn việc lựa chọn một Gundam ỗi người trong chúng nữ thì vẫn chưa hoàn thánh, Diệp Phong không thể không cảm khái phụ nữ quả thật chậm chạp khi lựa chọn cái gì đó.
“Reng…..reng….reng!!!”
Tiếng chuông điện thoại vang lên, thu hụt sự chú ý của Diệp Phong, hắn nhanh chóng nhìn về hướng đó. Nhưng thứ mà hắn thấy lại làm cho hắn bất ngờ, chuông điện thoại công cộng đang reo lên, trong khi không có ai ở bốn phía.

Tò mò, hắn nhanh chóng đi đến, nhận cuộc gọi này.
“Alo…….!”
“Alo?”
Diệp Phong nghe giọng của bản thân, chính xác hơn là giọng hắn đang phát ra từ một chiếc điện thoại khác. Ở phía trên hắn, một “người” đã xuất hiện từ lúc nào.
Gọi là “người” vì kẻ này có hình dáng giống một con người bình thường, khoát lên toàn thân một cái áo lông vũ, trên đầu đội một chiếc nón che đi cả khuôn mặt. Dùng con mắt của bản thân để nhìn, Diệp Phong cũng không thể thấy được gương mặt thật của kẻ này, giống như hắn không tồn tại trong chiều không gian này vậy.
Bình tĩnh đặt điện thoại về chỗ cũ, Diệp Phong lên tiếng.
“Ngươi là ai?”
“Ha ha ha! Q…… Gư hwa ha ha!!!” Không hề trả lời Diệp Phong, kẻ này bay dần dần lên trong khi đang cười như điên.
Trong tiếng cười điên cuồng của mình, kẻ đó nói ra một từ “Q” duy nhất, sau đó bắt đầu tan biến dần như một làn khói.
“Q??? Cái gì đây??”
Nhắc lại cái tên này vài lần, Diệp Phong phát hiện một chiếc thẻ vừa được trả ra từ điện thoại công cộng. Cầm lấy tấm thẻ, Diệp Phong bắt đầu quan sát bề ngoài của nó. Tấm thẻ mang màu đỏ tươi, phía trên đó là một dòng chữ “PSYREN”.
Thứ này làm cho hắn cảm thấy khá quen thuộc, theo hắn nghĩ, đây chính là câu chuyện của một Manga nào đó, nhưng hắn chỉ nhớ mang máng mà thôi. Có lẽ Manga này không gây ấn tượng cho hắn nhiều lắm, dẫn đến hắn không nhớ lại trong tức thời được.
Loay hoay một lúc, Diệp Phong quyết định đưa tinh thần lực của mình vào trong tấm thẻ thử xem sao. Kết quả không làm cho hắn thật vọng, vài dòng chữ đã xuất hiện phía sau tấm thẻ này.
-Bạn sẽ trở thành người chơi (Một nhà du hành tới Psyren) trong trò chơi này
-Chỉ ai đã liên lạc với Nemesis Q mới có thể tham gia trò chơi này.
Xem ra kẻ lúc nãy tên là Nemesis Q, còn cái gọi là liên lạc chính là nhận cuộc gọi như Diệp Phong lúc nãy.
-Phải luôn mang tấm thẻ trên người.
-Cấm tiết lộ Psyren với người khác không phải là người du hành.
-Kiểm tra bản đồ ở điểm bắt đầu.
-Tháp là nơi nguy hiểm, không được đến gần.
-Thân chết của người du hành sau khi chết sẽ hóa thành tro bụi.
“Thú vị….!”

Nhìn hết tất cả các dòng này, Diệp Phong nhếch miệng cười. Quả thật buồn ngủ mà gặp chiếu manh, hắn đang buồn chán thì lại có trò hay đưa đến. Nghĩ nghĩ, hắn liền nhét tấm thẻ trở vào điện thoại công cộng, chờ đợi chuyện tiếp theo.
Rất nhanh, chuông điện thoại lại vang lên lần nữa, lần này, Diệp Phong không cần nhấc máy cũng đã nghe thấy âm thanh từ phía bên kia. Giọng nói của một người phụ nữ, rất quyến rũ, từ giọng nói, hắn có thể đoán được phần nào ngoại hình của chủ nhân nó. Người này ít nhất cũng là một mỹ nhân.
“…..Xin chào, đây là Trung Tâm Quản Lý Nhập Cảnh của Psyren, mời trả lời các câu hỏi sau để hoàn thành bài trắc nghiệm!”
“Cách trả lời:Đúng thì ấn phím một, Sai thì ấn phím hai!”
“Câu một: Bạn là người Nhật, trên mười hai tuổi?”
Diệp Phong đương nhiên chọn Sai rồi, hắn vốn không phải là người Nhật mà, dù trọng sinh đến đây đi nữa thì sự thật hắn là người Việt Nam không hề thay đổi.
“Câu hai: Bạn từng bị thương nặng, ảnh hưởng tới đầu? Đúng hay sai?”
“Bạn cảm thấy khó thở, hành tinh thiếu khí hô hấp?”
“Bạn tin rằng có người ngoài hành tinh?”
“Bạn tin rằng có tồn tại lực lượng siêu nhiên?”
“Bạn đã chứng kiến những loài sinh vật kỳ lạ?”
………………………….
Quả trình trả lời với Diệp Phong quả thật rất dài dòng và chán nản, phải trả lời hết gần một trăm câu, hắn mới hoàn thành được “Bài Kiểm Tra” này. Đáng nói là, phía bên kia lại yêu cầu hắn chờ đợi một thời gian để được xác nhận. Cứ tưởng trò hay sẽ đến nhanh, ai ngờ lại phải chờ, Diệp Phong dập máy điện thoại, lấy lại tấm thẻ rồi bỏ đi về nhà.
Chợt, khi hắn chỉ đi được một đoạn, chuông điện thoại reo lên.
“Ai gọi ình giờ này nhỉ?”

Diệp Phong thắc mắc, chắc chắn không phải chúng nữ, vì các nàng còn có cách khác để liên lạc với hắn nhanh hơn. Hơn nữa, hắn đâu phải là một thằng nhóc hoặc người bình thường đâu mà lại phải gọi cho hắn vào ban đêm.
“Bạn bè? Có lẽ thế!” Nghĩ vậy, Diệp Phong mở điện thoại lên. Nhưng khi thấy tên của người gọi, hắn sững sờ.
“Nemesis Q??”
“Ặc! Nhanh vậy?”
Xem ra cuộc gọi này là để đáp lại cho “Bài Kiểm Tra” của hắn vào lúc nãy rồi. Xác nhận cuộc gọi, Diệp Phong chờ đợi điều gì sẽ đến phía sau.
“Vụt!!!”
Chợt, hắn phát hiện mình đang bị một thứ gì đó hút đi. Thả lỏng toàn thân, Diệp Phong để cho lực hút này kéo mình vào một con đường chỉ có màu đen. Trong quá trình di chuyển, hắn quan sát được mọi thứ xung quanh và kết luận. Cách di chuyển này khá giống Hệ Thống, nhưng so về cấp độ thì nó còn thua Hệ THống quá nhiều.
Có lẽ, người làm ra việc này có tài năng rất cao về Không Gian, Thời Gian mà thôi. Rất nhanh, Diệp Phong đã được đưa ra khỏi con đường kia, đập vào mắt hắn là một thế giới khác.
Một thế giới đầy những đống đổ nát, hoang tàn. Thả thần thức ra tầm một dặm, Diệp Phong không hề phát hiện một sự sống nào. Trong khi hắn thì lại đang đứng trong một tòa nhà nhỏ. Hít sâu một hơi để bình tĩnh lại, hắn lại cảm thấy không bình thường.
Không khí quá tốt, không, phải gọi là Linh Khí. Thế giới này có mức độ Linh Khí đậm đặc vô cùng, không thua gì một Tu Chân Giới cao cấp.
“Đây chính là Psyren? Xem ra còn chưa có kẻ khác đến, chờ một lát vậy!”
Nghĩ như thế, Diệp Phong bắt đầu ngồi xuống ở một góc của tòa nhà và….. chợp mắt. Chỉ là hắn lại vô tình ngủ quên đi mất, không hề biết những việc diễn ra xung quanh mình vào lát nữa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận