Tống Mạn Chi Thần Vương


Chứng kiến Aria chuẩn bị sử dụng đòn “Tử Vong Không Gian” với Natsu, Diệp Phong không thể chần chờ một chút nào nữa mà phóng về phía kẻ thù:
“Tránh ra Natsu!”
“Diệp Phong???!”
“Rầm!!!!”
Tiếng va chạm mãnh liệt vang lên, Natsu thì trố mắt ra nhìn khung cảnh đang diễn ra trước mắt mình. Kẻ khiến cho bản thân Natsu phải chật vật giờ đã nằm đó chỉ bởi một cú đấm của Diệp Phong, gượng đầu nhìn Diệp Phong, Aria thều thào:
“Không thể nào! Sao ngươi có thể chạy xuyên qua không gian của ta?”
Đối với thắc mắc của hắn, Diệp Phong nhếch mép khinh thường:
“Dùng Không Gian với ta? Mười tỷ năm nữa nhé!”
“Ra thế...! Diệp Phong của Fairy Tail... Thật đáng buồn!!!”
“Bùm!!!”
Ngay khi Aria nói xong câu nói cuối cùng của mình, sức mạnh của cú đấm vừa rồi của Diệp Phong in trên người hắn cũng đã bộc phát khiến cho sàn nhà phía dưới người Aria vỡ tung. Không chỉ vậy, khi Aria vừa chạm vào sàn tầng dưới, một sức mạnh lớn hơn lại bộc phát ra từ nơi Diệp Phong đấm trúng làm hắn lại rơi càng ngày càng sâu.
Chứng kiến Diệp Phong ra tay, Natsu không khỏi cảm khái:
“Woa..... Diệp Phong thật đáng sợ!!”
...........................................
Phía bên ngoài, các thành viên của Fairy Tail đang chịu áp lực từ vòng tròn phép thuật người khổng lồ đang vẽ, thế nhưng ngay khi Diệp Phong đánh bại Aria, người mạnh nhất của Element 4, cộng với ba tên còn lại đều đã bị Gray, Elfman, Natsu xử đẹp, nguồn năng lượng kích hoạt người khổng lồ đã hoàn toàn biến mất, vòng tròn phép cũng tan đi trước khi nó hoàn thành.
“Ya hoo! Bọn họ thành công rồi!”
“Yeah....! Yeah!”
“Oh Yeah!”
“Đừng vội mừng! Phantom còn có Jose và Gajeel! Hy vọng họ an toàn!”
.....................................

“Alo... Alo!”
Đúng vào lúc mọi người nghĩ lợi thế đang nghiên về Fairy Tail, giọng nói bẩn bựa của Jose bắt đầu vang đến tai tất cả những người ở trong lẫn ngoài pháo đài:
“Gởi đến tất cả thành viên của Fairy Tail, các ngươi hãy nghe thứ giọng nói này là của ai nhé..!”
“Á á á á.................!”
Một tiếng la đau đớn vang lên, từ chất giọng này, không khó để đoán được Jose đã bắt được Lucy rồi. Đứng cùng với Natsu, Diệp Phong chậc lưỡi:
“Cái gì thế này? Sao mà họ lại để Lucy bị bắt chứ!”
Jose không nghe thấy âm thanh từ Diệp Phong, hắn ta tiếp tục nói những lời của mình:
“Ta đã hoàn thành việc đầu tiên! Giờ ta chỉ cần xóa sạch Fairy Tail các ngươi nữa là một chuyện sẽ kết thúc! Nào, ngoan ngoãn chịu chết đi!”
“Chết tiệt! Lucy đã..........!”
Nghe hung tin Lucy đã bị bắt, Natsu không nhịn được liền mắng..... Chỉ là Diệp Phong chợt lên tiếng cắt lời của cậu:
“Natsu!!!!”
“Diệp Phong?”
“Đi đi! Cứu Lucy đi! Chắc chắn là Gajeel đang giữ nàng ấy!”
“Nhưng...!”
“Đừng do dự...... Cũng đừng nghi ngờ bản thân mình! Cậu có một sức mạnh vô cùng lớn, hãy tin điều đó và vực dậy nó, như thế thì mới có thể bảo vệ đồng đội mình!”
“Ơ.... Ừm!”
Chỉ gật đầu, Natsu không hề nói thêm gì nữa mà bước đến một vị trí gần vách tường căn phòng này. Đứng bất động ở đó, một ngọn lửa mãnh liệt từ từ phát ra trên thân thể cậu.........
“Phừng!”
“Gru a.aaaa........aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!� �
Dùng hết sức mạnh được sinh ra từ ý muốn bảo vệ đồng đội, ngọn lửa bao trùm Natsu đã chuyển biến thành hình dạng của một con rồng thật sự, sức mạnh của cậu đã được đẩy lên đỉnh điểm lúc này rồi....
“Lucy! Ta tới đây!”

“Ầm!”
Dứt lời, Natsu bắn người lên phía trên, mục tiêu chính là nơi phát ra mùi của Lucy và Gajeel, trong khi Diệp Phong vẫn chỉ đứng bất động tại nơi này như đang chờ cái gì đó sắp đến.
“Lộp bộp lộp bộp!”
Mãi một hồi sau, khi mà Diệp Phong đã đợi chán chê rồi, tiếng bước chân vội vã bỗng vang lên từ phía sau hắn. Quay đầu lại nhìn, Diệp Phong liền nói:
“Gray? Elfman? Mira? Ba người đến đây làm gì?”
Chứng kiến Diệp Phong đứng tại nơi này, cả ba cũng không bất ngờ gì cho lắm, Mira chỉ hỏi:
“Còn làm gì nữa!!! Chúng ta phải cứu Lucy!”
“Ờ..........!”
Chưa kịp nói ra lời nào, Diệp Phong chợt biến sắc giống như gặp thứ gì đó kinh dị lắm, hắn quay sang phía ba người rồi hét:
“Ba người rời khỏi đây mau!”
“Tại sao?”
“Không nhiều lời! Nên nhớ ta là người thay mặt Hội Trưởng vào lúc này! Đi khỏi đây!”
“Nhưng.....!”
“Vèo!”
Không để ba người kỳ kèo kéo dài thời gian, Diệp Phong vung tay tạo ra một cơn cuồng phong cuống cả ba còn đang ngơ ngác bay ra khỏi tòa pháo đài này, cả đại sảnh rộng lớn chỉ còn một mình hắn nhìn về phía cầu thang.
“Bốp bốp bốp!”
Tiếng vỗ tay chầm chậm vang lên từ phía cầu thang, và rồi một bóng người từ từ xuất hiện, chỉ là người này đang được một luồng sức mạnh phép thuật khổng lồ đến mức định hình thành một luồng khí màu tím mờ ảo.
“Không hổ danh là một trong những người mạnh nhất của Fairy Tail, có thể nhận ra ta đang đến để cứu bạn mình khỏi nguy hiểm! Nhưng... chỉ mình ngươi có đủ ngăn cản ta không?”
“JOSE?!”
Nhìn Jose đang đứng với nụ cười đáng ghét, nét mặt nghiêm nghị của Diệp Phong chợt biến mất, thay vào đó là vẻ dửng dưng:

“Đừng có tự đề ình! Ta chỉ lo ba người đó trách móc ta thôi! Biết tại sao không? Nếu biết ta có sức mạnh đánh bại ngươi mà để mọi chuyện đi đến mức này thì mọi người sẽ nổi điên lên mất!”
“Hử?”
Nghe lời nói của Diệp Phong, Jose đang mỉm cười cứng người lại...... Mãi đến một lúc sau, hắn ta mới mở miệng giễu cợt:
“Đánh bại ta... Ngươi mơ sao?”
“Bốp!”
Một nắm đấm bất ngờ in lên mặt của Jose, đánh hắn lùi về phía sau. Đương nhiên hung thủ là Diệp Phong, người lợi dụng lúc Jose đang sở hở mà ra tay kia. Chỉ thấy hắn cười cợt:
“Đúng! Đán bại ngươi dễ như đấm vào khuôn mặt quái dị của ngươi vậy!”
“Mình bị đấm? Bị một tên tiểu tốt đấm?.... Bị đấm sao????”
Không ngừng tự hỏi trong đầu, Jose không kìm chế cơn giận của mình được nữa rồi. Giờ phút này, hắn ta mới thật sự hạ quyết tâm xé xác Diệp Phong cho bằng được:
“Ngươi dám chạm vào ta, một Hội Trưởng cao quý như ta há có thể đế ngươi muốn đấm thì đấm......... Ngươi tới số rồi!”
Dứt lời, đôi mắt của Jose chuyển sang màu đen, cho thấy hắn ta đã bộc lộ toàn bộ bản tính hung ác hiếu chiến của mình, hai tay của hắn được bao bọc trong sức mạnh phép thuật của mình. Chỉ là thấy hành động tiếp theo của Diệp Phong, hắn ta không thể không căng mắt ra mà hét:
“Không thể nào!!!”
Trước mặt Jose, hai tay của Diệp Phong cũng được bao bọc trong hai quả cầu màu tím tượng trưng cho pháp thuật Hắc Ám của Jose, có thể nói cả hai dùng pháp thuật y như nhau, đó chính là điều mà Jose không hề nghĩ đến.
“chẳng có gì là không thể! Sáu năm trước, ngươi đã đấu với Hội Trưởng, ta cũng đã quan sát trận đấu đó, đương nhiên là không khó để sao chép những pháp thuật này. Thế nào? Để ta cho ngươi biết cảm giác bị chính pháp thuật của mình đánh bại ra sao nhé?”
“Câm mồm! Ngươi chỉ là con khỉ bắt chước mà thôi!”
“Dark Beam!” (Ám Mang)
Dứt lời, vòng tròn pháp thuật xuất hiện trên tay của cả hai cùng một lúc, ngay sau đó hàng chục tia pháp thuật được Diệp Phong và Jose bắn ra liên tục.
“Ầm ầm ầm ầm!”
Chịu ảnh hưởng của sức mạnh phát ra từ cuộc chiến cấp bậc này, cả tòa pháo đài bắt đầu rung chuyển dữ dội, đứng ở trong thị trấn Magnolia vẫn có thể nghe những âm thanh điếc tai vang ra từ bên này. Và ở bên trong pháo đài, tiếng nổ liên hồi đã dừng lại, bụi mù tạo ra từ đất đá đang dần dần tan biến để lộ ra hai người Diệp Phong và Jose.
Diệp Phong vẫn bình thường, không hề có chút tổn thương hoặc thậm chí là một vết bẩn, trong khi đó, trên thân thể của Jose đã xuất hiện hai vết thương nhỏ không đáng nói. Nhưng vết thương không phải là điều quan trọng vào lúc này, cái quan trọng là Diệp Phong và Jose đều dùng chung phép thuật, và Diệp Phong có vẻ nhỉnh hơn một phần, đây là điều mà Jose không thể chấp nhận.
Phía bên kia, chứng kiến Jose đang điên tiếc, Diệp Phong cười đùa:
“Thế nào rồi Hội Trưởng Jose Porla? Sao kẻ bắt chước như ta lại nhỉnh hơn Hội Trưởng ngài được nhỉ?”
“Không thể nào!”
“Dark Wave!”

Hét lớn một tiếng, Jose tích tụ pháp thuật của mình vào một tay sau đó chưởng mạnh về phía Diệp Phong tạo ra một trụ phép màu tím mang tính hủy diệt kinh khủng. Còn Diệp Phong, có vẻ hắn vẫn còn muốn đùa cợt với kẻ đã làm hại Hội mình đến nước này.
“Dark Wave!” (Ám Kình)
“Uỳnh!”
Hai đòn phép thuật giống nhau lại va chạm lần nữa, và Diệp Phong vẫn chỉ sử dụng sức mạnh nhỉnh hơn Jose một chút, đủ để năng lượng còn thừa đánh lên người Jose tạo cho hắn cảm giác nhục nhã hơn bao giờ hết.
“Không thể có chuyện đó! Ta không thể nào thua kém kẻ chỉ biết bắt chước như ngươi!!!!!!”
“A.aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!”
“Dark Pulse!” (Hắc Ám Xung Kích)
“Dark Pulse!”
Đến nước này rồi, trận chiến đã không thể vãn hồi, ờ mà cả hai người này cũng không hề muốn vãn hồi chút nào. Từ phía ngoài, những thành viên của hai hội chỉ chứng kiến những vụ nổ, những cơn sóng tạo ra từ cuộc chiến của cả hai chứ không hề biết rõ tình hình. Dù như vậy, mọi người cũng không thể không than thở:
“Có thể cầm cự với Jose được như thế! Diệp Phong không hổ danh là pháp sư mạnh nhất Fairy Tail!”
............................................
Bên trong pháo đài, cuộc chiến của cả hai đã diễn ra một hồi lâu.......
“Không..... không thể như thế!”
Jose cố tự thuyết phục mình, các vết thương xuất hiện rải rác khắp người nhưng vẫn chưa đủ để hạ gục hắn ta, cơ mà những vết thương tâm lý do Diệp Phong gây ra cho hắn lại rất là lớn. Dùng chung một phép thuật thế mà một pháp sư nằm trong Thập Thánh như Jose không thể làm Diệp Phong bẩn một góc áo nói gì đến đánh bại Diệp Phong, trong khi hắn ta sử dụng phép thuật này vài chục năm, Diệp Phong lại chỉ nhìn qua là biết, thậm chí sử dụng còn tốt hơn chủ nhân thật sự của chúng. Đấy quả thật là một đả kích quá lớn.
Chứng kiến tình trạng của Jose vào lúc này, Diệp Phong cũng không có hứng vờn kẻ này nữa mà mở miệng nói:
“Tôn trọng ngươi là một Hội Trưởng, ta sẽ kết thúc ngươi bằng chính sức mạnh của mình chứ không phải phép thuật mình sao chép!”
Dứt lời, Hỗn Độn Hư Vô đã xuất hiện trên tay Diệp Phong dưới hình dạng một thanh kiếm Nhật, chỉ là trên bề mặt có nó không hề có hoa văn như khi chiến đấu với Ma Thần, xem ra Diệp Phong có thể điều khiển chúng dễ dàng rồi. Nâng thanh kiếm lên ngang ngực mình, Diệp Phong mở miệng chậm rãi:
“Ban..........kai!”
“Hử?”
Trong lúc Jose chờ đợi xem sức mạnh vốn có của Diệp Phong là gì, đột nhiên Diệp Phong dừng lại........ Không hiểu sao, hắn ta thở phào một tiếng rồi mỉm cười:
“Ta giao hắn lại cho ngài vậy!!!! Như thế hợp tình hợp lý chứ hả?”
“Yên tâm đi Diệp Phong, cứ để ta kết thúc!”
Hội Trưởng Makarov đến rồi, ông đang hạ xuống từ từ phía trên một đống đổ nát, và cơn tức giận của ông cũng đã bộc phát hoàn toàn.... Sức mạnh pháp thuật phát ra từ người ông khiến cho đất đá xung quanh phải nổi lơ lững trên không trung đủ để thấy trình độ của ông quả thật xứng danh Thập Thánh, theo Diệp Phong cảm thấy thì Makarov còn nhỉnh hơn Jose một chút đấy chứ.
Vốn định dùng Bankai để kết thúc Jose, ai ngờ Makarov đến đúng lúc này, Diệp Phong không hề chần chờ mà lui lại, dù sao hắn cũng muốn làm một việc mà mình mong chờ từ lâu....


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận