Tống Mạn Chi Thần Vương


Chứng kiến Vua Tinh Linh xuất hiện, Lucy và Loke đều không biết nên nói cái gì cho đúng. Trong lúc hai người đang bất ngờ, người cai quản tất cả Tinh Linh đã lên tiếng:
“Người bạn cũ của ta..... Leo.... tinh linh Sư Tử... Luật lệ cấm những Tinh Linh làm hại người nắm giữ chìa khóa. Dù là gián tiếp hay trực tiếp thì cậu cũng đã phạm luật, Leo cậu không thể trở về thế giới Tinh Linh được nữa!”
Sử dụng pháp lực vượt quá giới hạn mình, Lucy đã thấm mệt... Thế nhưng khi nghe những lời nói ra từ miệng của Vua Tinh Linh, nàng bất chấp tất cả mắng thẳng ông ta:
“Này! Ông quá đáng lắm rồi đấy nhé!”
“Cô gái... Luật lệ không thể thay đổi được đâu!”
“Ba năm... Loke đã chịu khổ hơn ba năm rồi, vì bạn, vì Aries, cậu ấy đã chịu đủ rồi.... Ông nói ông là bạn của cậu ấy, vậy thì phá bỏ luật lệ vì bạn bè có gì sai cơ chứ!”
“Này lão già râu! Loke không làm gì sai cả! Ta không thể nào chấp nhận điều đó... Không bao giờ!”
Dứt lời, tất cả Tinh Linh của Lucy chợt hiện ra phía sau lưng nàng đối mặt với Vua Tinh Linh giống như thể hiện sự đồng tình của họ đối với nàng.
Sử dụng pháp lực quá giới hạn, lại còn triệu hồi tất cả Tinh Linh cùng một lúc, cuối cùng thì Lucy cũng đã không chịu nổi nữa. Chỉ thấy khi Vua Tinh Linh còn chưa trả lời thì nàng đã đổ gục xuống mất tỉnh. May thay Loke ở bên cạnh kịp thời đỡ nàng nếu không thì Lucy đã lăng xuống vách núi bên cạnh mất rồi.
Lucy ngất rồi, còn lại Vua Tinh Linh và Loke mà thôi..... Nhìn cậu ta, Vua Tinh Linh mở miệng:
“Leo.... Cậu biết rõ Luật lệ là không thể xóa bỏ mà!”
“Ta biết..... Ta cũng đã chuẩn bị sẵn sàng để chuẩn bị sẵn sàng để chịu báo ứng của mình rồi.... Thế nhưng khi thấy Lucy như thế kia thì ta cảm thấy bản thân mình buông xuôi quá sớm.... Chỉ là ta phải làm gì bây giờ?”
“Này lão già kia, ông cổ hủ quá đấy nhé...! Ta thật sự muốn đấm ông một phát rồi đấy!”
Đúng lúc này, một giọng nói bất cần đời vang lên xoáy thẳng đến tai của Vua Tinh Linh, Loke vội vã nhìn về phía sau để xem người nào to gan như thế cơ chứ. Vừa thấy bóng người đang tiến đến, cậu bật thốt:
“Diệp Phong... sao cậu lại ở đây?”
“Còn hỏi? Cậu rời đi khiến cho cả Hội nháo nhào kia kìa..... Mà đối với ta thì không khó để đoán ra nơi cậu muốn đi chút nào.....!”
Vỗ vai của Loke, Diệp Phong nói bằng giọng điệu bình tĩnh:
“Đứng đây đi, ta sẽ thuyết phục lão già kia giúp cậu!!”
Cảm thấy Diệp Phong không xem Vua Tinh Linh ra gì, Loke vội vàng ngăn cản hắn:
“Đừng... Ngài ấy là Vua của các Tinh Linh đấy, cậu không thể làm gì ngài ấy đâu...... Đừng vì ta mà mạo hiểm!”
Nghe lời của cậu, Diệp Phong nhếch mép chứ không trả lời. Hắn ta ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào Vua Tinh Linh và hô:
“Lão già, bây giờ ta hỏi ông có thể tha thứ cho Loke không?”
Nhìn Diệp Phong hồi lâu, Vua Tinh Linh lắc đầu cự tuyệt không chút do dự:
“Không thể nào!”
“Ta rất ghét ai lợi dụng lúc người khác khó khăn.... Đừng để cho ta nổi giận đấy!”
“Ngươi uy hiếp ta?”
Nghe thấy giọng điệu kiểu này của Diệp Phong ai mà kiềm chế cho nổi chứ, huống chi là người có thân phận cao quý như Vua Tinh Linh. Chỉ thấy cả người ông bất đầu được bao trùm trong sức mạnh pháp thuật, đất đai xung quanh cũng chịu không nổi sức mạnh này mà bắt đầu run rẩy. Chứng kiến tình hình này, Loke sợ không biết thốt lời nào cho phải:
“Thôi tiêu rồi!”
“Hừ! Để xem ông còn cứng đầu đến thế nào.!”
Ai sợ chứ Diệp Phong chả bao giờ sợ người đang đứng trước mặt hắn. Thầm nghĩ một câu trong đầu, Diệp Phong giơ một ngón tay lên cao...... Sau đó hắn ta nhìn về vẻ mặt đang gợn sóng của vua Tinh Linh rồi hất hàm ý hỏi ông ta điều gì đó. Thấy hành động của Diệp Phong, Vua Tinh Linh đang giận dữ chợt thay đổi 180 độ, ông hơi chần chờ một chốc nhưng vẫn lắc đầu như cũ:
“Không!”
Ba ngón, Diệp Phong lại giơ thêm hai ngón nữa thành ba ngón, hắn vẫn không nói gì mà nhìn về Vua Tinh Linh.
Bị ánh mắt của Diệp Phong soi mói, khuôn mặt của Vua Tinh Linh biến dạng liên tục giống như đang cố gắng đấu tranh tư tưởng trong đầu. Mãi đến năm phút sau ông mới thở dài rồi nói ra một câu:
“Leo, cậu đã phạm tội vì đồng đội của mình. Và cô gái kia cùng người này đã cố gắng cầu xin cho cậu, bạn cũ của ta. Vì tình bạn thiêng liêng đó, ta sẽ phá luật lần này! Leo – Tinh Linh chòm sao Sư Tử, cậu đã có thể trở về thế giới Tinh Linh được rồi!”
Tuyên bố ra những lời này, Vua Tinh Linh chợt liếc về phía Diệp Phong một lần rồi biến mất với những vì sao chỉ đệ lại ba người ở chỗ này.... Ông ấy vừa đi, Diệp Phong không nhịn được mà mắng:
“Lão già keo kiệt!”
Tội nghiệp Loke, chứng kiến Diệp Phong và Tinh Linh Vương đối thoại mà mãi vẫn không hiểu rõ hành động của Diệp Phong là ý gì. Đợi đến lúc này cậu ta mới dám hỏi:
“Diệp Phong? Lúc nãy cậu đưa ba ngón tay là ý gì?”
Có vẻ như đang bực mình với điều này, Diệp Phong không muốn trả lời Loke mà chỉ nói:
“Lát nữa cậu về mà hỏi tên già râu kia... Ta về ngủ đây! Hừ, phí mất buổi hẹn tuyệt vời của ta với Mira!”
“Ặc! Này, Diệp Phong, chờ đã....
~!”
................................................
Tại thế giới Tinh Linh, Loke đã quay về và đang ngồi nói chuyện với Vua Tinh Linh.... Sẵn tiện cậu cũng hỏi điều làm mình thắc mắc nãy giờ:
“Vua Tinh Linh, lúc nãy Diệp Phong đưa ba ngón tay là ý gì thế?”
“Lách Tách!”
Đúng lúc này, không gian trước mặt hai người chợt nứt vỡ ra khiến cho Leo giật mình đến mức đứng phắc dậy. Cơ mà Vua Tinh Linh vẫn bình tĩnh, à không, đôi mắt của ông nhìn vào vết nứt kia một cách khao khát lạ thường mới đúng chớ. Không lâu sau, ba chiếc bình to lớn chợt bay từ vết nứt đó rơi vào tay của Vua Tinh Linh.... Chứng kiến chuyện này, Leo cảm thấy điều gì đó không ổn, chẳng lẽ Diệp Phong trao đổi thứ này với Vua Tinh Linh vì mình.
Rất nhanh, cậu đã biết những thứ này là gì.. Chỉ thấy Vua Tinh Linh nhanh chóng mở nắp một bình ra, từ mùi hương ngào ngạt đang lan tỏa, Leo có thể phán đoán được ba chiếc bình này chính là để đựng rượu.... Giờ phút này cậu không biết nên khóc hay cười nữa, số phận của cậu được định đoạt chỉ bằng ba bình rượu khổng lồ này sao?
Ở đối diện, Vua Tinh Linh không rảnh để nói nhiều với Leo làm gì, ông ta nhanh chóng nâng bình rượu lên miệng rồi nốc một ngụm rõ nhiều.
“Khà!!!! Quả thật là không có loại rượu nào sánh bằng rượu của hắn ta! Ngon không tưởng được!”
Chợt để ý thấy vẻ mặt nhăn nhó của Leo, Vua Tinh Linh chợt cười:
“Cậu đừng hiểu làm! Vốn là ta định bỏ qua cho cậu rồi. Ai bảo tên Diệp Phong xuất hiện làm gì cơ chứ, nếu không lợi dụng cơ hội này thì biết bao giờ ta mới có rượu để uống!”
“Thì ra là thế!”
Thế nhưng Leo vẫn không hề tò mò, rượu đó là gì mà khiến cho Vua Tinh Linh say mê đến mức dùng hạ sách như thể để đoạt lấy. Và Diệp Phong là ai? Sao lại quen biết với Vua Tinh Linh, chẳng lẽ hắn cùng là Tinh Linh sao?
Thấy Leo nhìn về ba bình rượu bên cạnh mình bằng ánh mắt suy tư, Vua Tinh Linh chợt lên tiếng cảnh cáo:
“Cậu muốn rượu của ta? Nói trước là đừng hòng nhé, dù cậu có là bạn cũ của ta đi nữa thì ta cũng không bao giờ đồng ý đâu!”
Không thể tin được rằng Vua Tinh Linh mà lại thể hiện ra mặt này, Leo vội vàng khoát tay:
“Không không, ta chỉ thắc mắc sao ngài và Diệp Phong lại biết nhau thôi!”
“Thế à......? Nói cho cậu cũng không sao!!!!!”
Nhấp một ngụm rượu, ông bắt đầu kể:
“Cậu có nhớ rất nhiều năm trước, một kẻ lạ mặt đã xâm nhập thế giới Tinh Linh, ta và hắn đã diễn ra một trận chiến kinh thiên động địa, thậm chí ta đã phải bị thương rất nặng chứ?”
“Hả? Ngài.... đừng bảo người đó là....... Diệp Phong?”
“Đúng vậy! Là hắn, chỉ là sau trận chiến đó ta nhận ra hắn ta không có ý gì xấu, dần dần quan hệ của cả hai bắt đầu tốt hơn. Và hắn ta chính là người duy nhất có thể di chuyển đến thế giới này mà không cần sự cho phép của ta..”
Nghe thấy lời nói của Vua Tinh Linh, Leo không nhịn được mà bắt đầu suy tư. Ngẫm lại thì chẳng có ai trong hội biết nhiều về Diệp Phong trừ sức mạnh không tưởng của hắn ta, thậm chí là Hội Trưởng cũng chưa chắc biết rõ những điều đó. Nhưng Leo thật không ngờ rằng Diệp Phong đáng sợ đến thế, có thể tự do dịch chuyển qua các không gian. Ngẫm lại những điều này, cậu bật thốt:
“Diệp Phong.. Thật ra cậu là ai?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui