Hủy diệt Nirvana vĩnh viễn, tiêu diệt Oracions Seis, hành động lần này của liên minh Chính Hội đã thành công tốt đẹp.
Sau khi hoàn thành mọi chuyện, mọi người tập trung lại thì phát hiện Jella đã mất tích. Trong khoảng thời gian đó, Erza không ngừng liếc về Diệp Phong bằng ánh mắt hồ nghi, nàng chắc chắn rằng có bàn tay của Diệp Phong trong việc này. Nhưng đến cuối cùng nàng vẫn không lên tiếng, dù sao việc này cũng hợp ý nàng hơn.
Mãi cho đến khi người của Hội Đồng xuất hiện đòi hỏi mọi người giao ra Jella thì cũng không có ai nói gì, thứ nhất là họ cũng không biết Jella ở đâu, thứ hai là Jella cũng góp phần giúp đỡ họ trong sự việc lần này, không ai nỡ lòng nào để người của Hội Đồng dẫn cậu đi cả.
Mọi chuyện đã xong, tất cả tập trung về trụ sở của Caitsheler, lúc này thì mọi người cũng đã biết được sự thật và cả lý do vì sao Brain muốn tiêu diệt Caitsheler đầu tiên, phải nói rằng sự thật này cực kỳ tàn nhẫn với Wendy nữa.
Thì ra Hội Caitshelter vốn chỉ có một người, và đó chính là Hội Trưởng, vì Wendy, để cô bé không cảm thấy cô đơn, ông đã sử dụng pháp thuật ảo giác của mình tạo ra một Hội và các thành viên trong đấy. Phải nói rằng điều này quả thật rất khó tin, thậm chí Diệp Phong phải thừa nhận rằng ông có trình độ sử dụng Ảo Thuật cực kỳ lợi hại đến mức tạo ra nhiều người mà mỗi người lại có mỗi tính cách riêng biệt. Đây chính là người đầu tiên mà Diệp Phong thừa nhận từ khi đến thế giới này.
Cái quan trọng hơn là Hội Trưởng của Caitshelter chính là người đã tạo ra Nirvana, ông đã tồn tại mấy trăm năm rồi, thật ra Brain cũng không hề biết điều này mà chỉ cho là Caitshelter là hậu duệ của những Nirvit mà thôi.
Nirvana đã bị hủy diệt, ông cũng không cần che giấu sự thật gì nữa. Nhìn thấy Wendy đã có những người bạn của mình, ông yên tâm ra đi thanh thản không cần chút vương vấn nào.
.................................................. ..
Và rồi Wendy đã gia nhập Fairy Tail, lại một Dragon Slayer nữa vào Hội khiến cho những thành viên nơi này cực kỳ hứng thú, họ đã mở một bữa tiệc đón mừng thành viên mới bé nhỏ của Hội ngay trong hôm đấy.
...............................................
Ngày hôm nay là một ngày cực kỳ trọng đại đối với Fairy Tail, ngày mà một thành viên quan trọng nhất của Hội - Gildarts trở về!
“Kong kính kong kong kính kính kong!”
Âm thanh tiếng chuông vang lên theo một giao điệu đặc biệt, nghe thấy nó, gần như tất cả mọi người đều đoán ra chúng biểu thị cho chuyện gì, không ngừng có tiếng hô vui mừng vang lên:
“Gildarts!”
“Gildarts trở về rồi!”
“Là Gildarts đấy!”
Chứng kiến phản ứng này, Diệp Phong cằn nhằn lẩm bẩm liên tục:
“Hừ! Khi ta trở về sao không ai phản ứng thế này hở?”
“Thì cậu cứ thử làm một nhiệm vụ nguy hiểm như của Gildarts đi, lúc đó ai cũng sẽ ăn mừng khi thấy cậu còn mạng để về thôi!”
Người nói ra những lời này chính là Mira, nghe nàng nói như thế thì Diệp Phong chợt đưa tay lên xoa cằm suy ngẫm:
“Nàng nói cũng có lý nhỉ?”
“Gildarts là ai vậy Mira-chan?”
“Là một trong hai pháp sư mạnh nhất của Fairy Tail đấy!”
“Vậy là....”
Dừng lại một chút, Lucy liếc nhìn về phía Diệp Phong đang đứng chờ Gildarts, ngẫm nghĩ một lát nàng lại hỏi:
“Thế tại sao ông ta lại ít khi trở về thế này? Trong khi Diệp Phong lại khác hắn?”
“Phì...!”
Cười một tiếng, Mira giải thích:
“Cậu đã biết trên nhiệm vụ bình thường còn có nhiệm vụ cấp S phải không? Thật ra trên nhiệm vụ cấp S còn có nhiệm vụ mười năm với độ khó hơn cấp S đến vài chục lần... Và nhiệm vụ Gildarts làm lại là nhiệm vụ trăm năm đấy!”
“Vậy.... tại sao Diệp Phong không làm các nhiệm vụ đó? Chẳng lẽ Gildarts mạnh hơn cậu ta sao?”
“Bậy!”
Lời phản bác ngay lập tức này là của Diệp Phong, chỉ thấy hắn ta nhanh chóng mở mang đầu óc cho Lucy:
“Ta chỉ làm đến nhiệm vụ mười năm thôi... Nhiệm vụ trăm năm vừa được giao đến thì Gildarts đã ra tay lĩnh trước rồi... Nếu nói về tốc độ hoàn thành nhiệm vụ mười năm thì ta nhanh hơn Gildarts nhiều nhé! Còn nhiệm vụ trăm năm là ta nhường cho hắn làm thôi! Hừ!”
“Chớ không phải cậu lười biếng à?”
“Ặc.....!”
Bị Cana ngồi bên cạnh bắt thóp ngay khi mình dứt lời, Diệp Phong mém sặc không biết nói như thế nào chữa thẹn:
“Ầy.. Cana, sao nàng bên vực tên Gildarts hoài thế.....”
Trong lúc mọi người đang nói chuyện, Thị trấn Magnolia đã di chuyển tạo nên một con đường thẳng tắp từ hướng Gildarts đến Fairy Tail, một là vì sự kính trọng dành cho ông, hai là sợ hãi ông lỡ tay phá hủy thứ gì đó trên đường đi.
Vài phút sau, Gildarts đã tiến vào trong Fairy Tail..... Ngắm nhìn xung quanh một lúc, cuối cùng ông dán mắt vào Diệp Phong và hỏi:
“Chàng trai... Cậu có biết một Hội Fairy Tail không? Ờ mà nhìn cậu quen quá, chẳng lẽ là con trai của người tên Diệp Phong sao? Chậc.... Tên này có con mà giấu mấy năm đến giờ ta mới biết, thật ích kỷ a!”
“Con trai cái con *beep* cậu! Ta là Diệp Phong đây này!!!!! Đi có vài năm cậu nghĩ sao con trai ta lớn thành thế này hả? Mà ta làm gì có con hả? Đừng bôi nhọ danh tiếng của ta!”
Hét lên một tiếng, Diệp Phong thật sự muốn đạp vào bản mặt của Gildarts vài cái... cũng không trách được ông, ai bảo hắn không hề già đi dù trải qua bao nhiêu năm đâu này.
“Ặc.... Diệp Phong???? Sao ngươi không già đi hả? À, nếu cậu là Diệp Phong thì đây là....?”
“Là Fairy Tail đấy Gildarts-san, còn ta là Mirajane đây!”
Mira bước đến trước mặt của Gildarts rồi tự giới thiệu, nhìn khuôn mặt của nàng một hồi lâu, Gildarts mới vỡ lẽ:
“À ha.... Mira sao? Lớn rồi nhỉ? Hội của mình cũng khác nhiều quá, mới xây lại phải không?”
“Gildarts, đánh với ta nào!”
Một tiếng hô hiếu chiến vang lên, vừa quay đầu sang thì Gildarts đã chứng kiến cảnh Natsu đang phóng về phía mình với cục lửa trên tay. Nhìn cậu, Gildarts cười khẽ:
“Natsu, đúng không? Lúc khác đi nhé!”
“Rầm!”
Dứt lời, chỉ bằng một cú quạt tay mà ông đã quăng Natsu bay tận đến trần nhà, đập một lỗ to tướng trên đó.
Bỏ mặt “thảm trạng” của Natsu, ông bước đến trước mặt Hội Trưởng Makarov rồi ngồi bên cạnh Diệp Phong.
Nhìn ông bằng ánh mắt trông mong, Makarov lên tiếng:
“Nhiệm vụ thế nào?”
“Ờ.... ha ha ha ha ha!!! Xin lỗi, ta thất bại rồi!”
“Cái gì? Gildarts thất bại?”
Một câu nói ra khiến cho tất cả mọi người ở đây đều bật thốt khó mà tin được, dù là Diệp Phong cũng hơi giật mình, hắn hiểu rõ sức mạnh của Gildarts hơn bất cứ ai trong Hội này, vậy mà ông ta vẫn thất bại như thế.
Không hề thất vọng trước báo cáo này của Gildarts, trái lại Makarov lại thở phào nhẹ nhõm:
“Cậu là người đầu tiên sống sót trở về sau nhiệm vụ này đấy!!!!”
“Hừm......!” Tiếng hắng giọng của ai đó vang lên.
“Cũng không có gì... Ta trở về nhà nghỉ ngơi đây!”
“Hừm!” Lại hắng giọng.
“Lộp cộp!”
“Hừm!!”
Ngay khi Gildarts bước đi một vài bước, Diệp Phong chợt lên tiếng:
“Hội Trưởng! Hay là ta đi làm nhiệm vụ của Gildarts nhé!”
“Sao?”
Vừa nghe xong, Gildarts hốt hoảng quay về phía hắn rồi hỏi....
“Cậu nghiêm túc à Diệp Phong?”
“Diệp Phong? Cả Gildarts cũng thất bại đấy... Suy nghĩ kỹ đi!”
“Đúng vậy! Đừng vội vã quyết định như thế chứ!”
Không chỉ Gildarts mà cả Makarov cùng những người khác cũng lên tiếng khuyên bảo Diệp Phong, cơ mà chuyện hắn đã quyết định thì sao lại thay đổi cơ chứ.
“Ưm! Ta cũng muốn làm thử nhiệm vụ trăm năm một lần! Mọi người đừng khuyên ta, ta đảm bảo sẽ còn sống trở về mà!”
Thấy Diệp Phong đã quyết, Gildarts không còn ý định khuyên bảo thêm nữa, ông thở dài một hơi rồi quay lưng đi:
“Diệp Phong..... nếu cậu quyết định rồi thì có thể đến chỗ ta, ta sẽ cung cấp thông tin cho cậu! A, Natsu cũng đến nhà ta nhé, ta cũng có chuyện muốn nói với cậu đây!”
Nói xong ông phá tường bỏ đi trong cái nhìn trân trối của mọi người. Không dừng lại ở đó, Natsu cũng bày đặt bắt chước cách “mở đường” của Gildarts khiến dân tình bất mãn không thôi.
Thấy Diệp Phong vẫn ngồi uống mà không có ý đi theo Gildarts, Makarov hỏi:
“Cậu không muốn lấy thông tin từ Gildarts à?”
“Lấy làm gì hở Hội Trưởng? Để từ từ khám phá có thú vị hơn không?