Đúng vào lúc Diệp Phong muốn ra tay tiêu diệt hết bọn cặn bã trước mặt mình này thì một tiếng nói vang lên. Nhìn về phía đó, Diệp Phong chứng kiến Regis đã chật vật đứng dậy sau đòn đánh vừa nãy của Krantz.
Do uy áp của Diệp Phong được bản thân hắn điều khiển rất hoàn hảo, thế nên dù Regis có cảm nhận được đi nữa cũng không chịu ảnh hưởng gì. Rất tò mò về sức mạnh của Diệp Phong, nhưng cậu không có ý định tra hỏi vào lúc này. Sau khi lên tiếng ngăn cản Diệp Phong, cậu nhìn về phía hắn và đề nghị:
“Trận đấu của ta vẫn chưa xong!”
Nghe thấy lời nói này của cậu, Diệp Phong ngưng mắt nhìn chằm chằm Regis một hồi lâu.
Thở dài một hơi, Diệp Phong thu hết uy áp của mình lại và cảm khái:
“Đám Noble các người luôn thế, thật phiền phức..... Mà thôi, ngươi cứ tự nhiên đi!”
“Cảm ơn!”
Biết rõ nếu Diệp Phong muốn thì có thể đánh bại những người này, như Regis vẫn không bỏ cuộc. Là một Noble chân chính, cậu ta không đồng ý cho người khác chen ngang vào cuộc chiến của mình dù rằng bản thân nắm chắc phần thua.
Đạt được sự đồng ý của Diệp Phong rồi, Regis liền nhìn chằm chằm vào Krantz...
.........................................
Uy áp đã biến mất, ba thành viên của DA-5 đều cảm nhận thấy cơ thể đã trở lại bình thường. Liếc nhìn về phía Shark, thấy đối phương cũng nhìn mình bằng ánh mắt nghi vấn, Krantz chợt gật đầu.
Giống như đã hẹn nhau từ trước, cả hai người lập tức nhét một viên thuốc con nhộng vào miệng mình.Không biết thuốc này là gì, thế nhưng dưới ánh mắt của Diệp Phong, cơ thể của Krantz và Shark đã chuyển sang màu xanh dương đậm, sức mạnh của hai người cũng tăng lên rõ rệt.
Nhìn tình huống này, lại nhớ đến tên mập vừa rồi, Diệp Phong thầm nghĩ:
“Người nào nghiên cứu ra thứ thuốc rác rưởi này nhỉ? Đã vậy còn phổ biến cho nhiều người nữa chứ! Còn hắn ta.......!”
Nhìn chằm chằm vào Krantz, Diệp Phong đã nhận ra mánh khóe của thứ thuốc này cùng mục đích cuối cùng của đội DA-5 này rồi.
Đương nhiên Diệp Phong biết nhưng không nói ra, dù sao những kẻ này cũng là kẻ thù, Diệp Phong không có lý do gì để giúp bọn họ cả.
.......................................
Trong lúc Diệp Phong còn suy nghĩ, Regis đã bắt đầu ra tay rồi. Sau một thời gian giao đấu ngắn ngủi trước khi Diệp Phong đến, Regis đã nhận ra sự chênh lệch giữa bản thân và Krantz, lần này cậu quyết tâm sử dụng toàn bộ sức mạnh, được ăn cả ngã về không..
“Đón lấy toàn bộ sức mạnh còn lại của ta này!”
“Gào!”
Nén năng lượng của mình thằng một mũi lao hình xoắn ốc, Regis bắn toàn bộ chúng về phía Krantz, âm thanh năng lượng của cậu ma sát với không khí vang lên khiến cho người nghe cứ tưởng một con mãnh thú đang gào thét trước đối thủ của mình.
Nếu là trường hợp Krantz chưa uống viên thuốc kỳ lạ kia, có lẽ đòn này của Regis sẽ làm tổn thương hắn ta ít nhiều. Thế nhưng lần này thì khác, sức mạnh của Krantz đã tăng lên một cách đột ngột, dù đây có là toàn bộ sức mạnh của Regis thì vẫn vô dụng thôi.
“Phanh!”
“Uỳnh!!!!”
Trong ánh mắt khó tin của Regis, Krantz vung tay, đánh bay đòn tấn công tổng lực của cậu như đánh bay một quả bóng bay vậy, mũi lao kia bị đánh bay về tường phát nổ khiến cả căn mật thất rộng lớn này phải lung lay. Ngay khi Regis còn chưa hoàn hồn lại sau khi chứng kiến điều đó, Krantz đã xuất hiện trước mặt cậu ta rồi tung nắm đấm:
“Binh!”
“Bang!”
Một đấm, Regis bị đập bay vào tường chỉ với một đấm, máu tươi tràn ra liên tục từ miệng và mũi cậu. Sau khi ngã xuống đất, Regis đã không thể đứng dậy ngay được nữa rồi.
“Hừ! Ta đổi ý rồi... ta sẽ giết ngươi... đừng lo, những kẻ kia sẽ đi cùng ngươi nhanh thôi!”
Bước đến trước mặt Regis, Krantz gằng giọng.
Từ đầu đến giờ Diệp Phong vẫn quan sát mọi chuyện trước mắt, kết quả này không hề làm cho hắn ta bất ngờ chút nào cả.
“Hừ hừ! Coi thường ta? Ta sẽ cho ngươi chết cùng với thằng nhãi đó!”
Tranh thủ lúc Diệp Phong chú ý đến cuộc chiến giữa Regis và Krantz, Shark đã lén lút đi đến sau lưng Diệp Phong từ lúc nào. Liếc nhìn về phía Regis đã bị đánh bại, Shark vung thanh dao găm của mình lên, dùng tốc độ nhanh như điện xẹt chém về cổ của Diệp Phong.
Làm sao mà Diệp Phong không nhận ra Shark chứ, cơ mà hắn vẫn muốn xem xem kẻ không biết trời cao đất rộng này sẽ làm gì. Cảm thấy hành động, thậm chí là suy nghĩ của Shark, Diệp Phong nhếch mép. Ngay khi Shark nhìn thấy thanh dao găm của mình còn cách cổ Diệp Phong hai mươi cm, hắn ta chợt cảm thấy cả thân thể cứng ngắc, giọng nói của Diệp Phong lại vang lên bên tai hắn.
“Dễ thế sao?”
“Ngươi..............”
“Ầm!”
Còn chưa kịp nói gì, Shark liền cảm thấy cơn đau nhói phát ra từ ngực mình, cả thân thể hắn dùng tốc độ gần bằng tốc độ âm thanh bắn về Krantz đang định ra tay giết đi Regis.
“Ầm!”
Cảm thấy Shark bay về mình bằng tốc độ khủng khiếp, thế nhưng Krantz không thể cản kịp nữa rồi, hắn ta chưa kịp né thì đã bị Shark va vào, cả hai lập tức bị bắn về phía bức tường sau lưng.
“Shark? Ngươi sao thế này?”
Ổn định lại thân hình sau đợt va chạm mãnh liệt, Krantz nhìn về cấp dưới của mình rồi hỏi. Thật sự thì hắn ta hỏi câu này quá là dư thừa, bất cứ ai nhìn đến thân thể của Shark đều hiểu rõ hắn ta không xong rồi. Xương ngực vỡ nát, lõm vào một lổ lớn, máu tràn ra từ mắt, mũi, miệng và cả lổ tai, hơi thở suy yếu, hít nhiều mà thở không bao nhiêu. Chỉ cần vài phút nữa thôi thì Shark sẽ chết chắc.
Đứng dậy nhìn về Diệp Phong bằng ánh mắt ngưng trọng, Krantz đã cảm thấy bị đe dọa thật sự rồi. Không nói nhiều, Krantz dùng tốc độ tối đa xông đến trước mặt của Diệp Phong, quyết định đánh nhanh thắng nhanh:
“Ầm!!!”
“Ộc!”
Giống như Shark, Krantz không hề biết Diệp Phong tấn công bản thân mình bằng vật gì, cách nào, chỉ cảm thấy đau đớn tại ngực và bị đánh bay về chỗ cũ. Không biết có phải do Diệp Phong tính toán không, thế nhưng vị trí rơi của Krantz lại là nơi Shark đang nằm thoi thóp đằng kia. Bị Krantz ngã xuống tác động không nhẹ, Shark phun ra một ngụm máu rõ to, khoảng cách với cái chết của hắn bị rút ngắn rất nhiều rồi.
“Gì vậy? Ta chưa làm gì mà? Ngươi yêu thích thằng kia lắm à?”
Nhìn về Krantz đang chật vật, Diệp Phong nhếch mép châm chọc.... Thái độ đáng hận này của Diệp Phong giống như một ngòi nổ trong đầu của Krantz vậy, nhìn về Shark, tia âm ngoan xuất hiện trong mắt của hắn.
“Phốc!”
“A.....!”
Một tiếng hô hoảng sợ vang lên từ miệng của Shark, hắn ta không thể nào ngờ được Krantz đã dùng cánh tay đâm thẳng vào cơ thể mình. Nhìn Krantz, dù Shark không nói nhưng ánh mắt của hắn đã cho thấy rõ ý nghĩ của hắn:
“Vì sao lại ra tay với ta?”
“Krantz, ngươi điên à? Sao lại tấn công Shark?”
“Tao? Shark? Đừng ngạc nhiên, ta không còn cách nào khác... ta không giết Shark, mà chỉ hấp thu sức mạnh của hắn thôi. Đây là cách duy nhất ta có thể làm khi đối đầu với kẻ thù quá mạnh!”
“Ố ồ!!! Nói nghe hay nhỉ? Nếu để nguyên thì có khi cứu được tên kia đấy, nhưng ngươi mà hút hết sức mạnh thì tên kia chết chắc, à không, dù hắn ta có đang ở trạng thái hoàn hảo cũng vẫn phải chết khi bị hút sức mạnh thôi nhỉ?”
Có cơ hội chia rẽ thì sao Diệp Phong lại không làm nhỉ?
“Câm miệng!!! Chờ đó cho ta! Ta sẽ cho ngươi thấy sức mạnh chân chính của DA-5!”
“Lẹ lên nào! Ta đang đợi khoảng khắc mạnh nhất của ngươi đây!”
Nhìn thấy Diệp Phong không hề hoảng sợ mà còn hối thúc mình, Krantz cảm thấy cực kỳ xỉ nhục, thế nhưng hắn không phát tác ngay. Chỉ cần Đợi đến lúc hút xong sức mạnh của Shark, người cười và người khóc sẽ được xác định ngay thôi.
“Krantz? Tại sao ngươi lại không nói vấn đề này với bọn ta?”
Lúc này, Tao vẫn đang nằm trong cú sốc khi chứng kiến Krantz ra tay với đồng đội mình. Nhìn Tao đang nghi hoặc, Krantz cười:
“Đây vốn là mục đích thật sự của Da-5, nó chỉ dành cho ta, vì ta mà thôi!!!!! Ta vốn không muốn ra tay với các người, thế nhưng kẻ trước mặt khiến ta không thể không làm việc này!”
Lời biện hộ dối trá, thông minh như Tao đã bắt đầu nhận ra mục đích tồn tại của DA-5 rồi. Là để bồi dưỡng chiến binh cực mạnh, mà bản thân hắn và những người khác chính là chất dinh dưỡng cho Krantz, thật không ngờ ý nghĩa tồn tại của bản thân mình chỉ như thế.
“Phù!!!!”
“bộp!”
Thở ra một hơi sảng khoái, Krantz đã hút toàn bộ sức mạnh của Shark rồi, mà Shark thì chỉ còn là một cái xác với da và xương, chỉ như thế mà thôi. Nhìn lại Krantz, ngoại hình của hắn ta đã được thay đổi kha khá, cơ bắp toàn thân của hắn to thêm một vòng, toàn bộ mạch máu của hắn đều phòng to, nổi lên rõ rệt dưới lớp da màu xanh quỷ dị. Đáng nói nhất là hai cánh tay của hắn, mỗi cách tay đều mọc ra một chiếc móng vuốt sắc bén chém sắt như chém bùn. Theo sự biến đổi ấy, sức mạnh của Krantz đã được tăng gấp đôi, ánh mắt của hắn nhìn về Diệp Phong lúc này không còn là e ngại nữa mà là hưng phấn, liếm môi của mình, Krantz nói:
“Ngươi sẽ là tế phẩm đầu tiên của ta sau lần đầu thực hiện hành vi này! Đừng lo, ngươi sẽ chết rất thống khổ thôi!”
“Hazzz! Thương thay cho những kẻ vô tri không biết đâu mới là sức mạnh cường giả!”
Lắc đầu, Diệp Phong cảm khái không thôi.
“Lộp cộp!!!”
“Ai?”
Vào lúc Krantz và Diệp Phong sắp ra tay lần nữa, tiếng đế giầy đánh vào sàn nhà vang lên đập tan sự yên tĩnh ngột ngạt trong tầng hầm này. Quay đầu nhìn sang, chứng kiến người đến, Diệp Phong nở nụ cười....