Tống Mạn Chi Thần Vương


Diệp Phong và mọi người tất cả đã tập trung ở quảng trường. Xét tốt nghiệm rất gắt gao, học viên phải chịu đựng trải qua 3 hiệp với 1 vị đội trưởng , nếu qua được thì tính là được tốt nghiệp, không qua được thì xin chia buồn, bạn phải học lại từ đầu. Lúc này các học viên tham gia cũng không còn lao nhao như lúc nãy nữa, nói giỡn, đội trưởng đứng đầy đó ai dám.
Diệp Phong nhìn vào hàng đội trưởng rồi đoán thân phận của từng người.
1 lão già đầu hói, râu dài đến rốn, cơ bắp cuồn cuộn thì là Genryūsai Shigekuni Yamamoto , Đội trưởng của Đội 1, kiêm Tổng Đội trưởng rồi.
1 lão già khác, không có điểm gì đặc biệt, trừ khí chất người bề trên, Diệp Phong cũng khá quen với người này, vì ông là ông nội của Diệp Phong , Kuchiki Ginren, Gia chủ hiện tại của gia tộc Kuchiki.
1 tên thanh niên tóc trắng xóa, dài đến eo , thỉnh thoảng lại ho khụ khụ thì là Jushiro Ukitake , Đội trưởng Đội 13.
1 người mang cái nón rộng vành, che hết 1 nửa khuôn mặt, dáng vẻ phóng khoáng thì là Kyoraku Shunsui, Đội trưởng đội 8.
1 người nữ nhân, chính xác là 1 mỹ nữ, lúc nào cũng mỉm cươi hiền hòa, nhưng mà Diệp Phong biết nàng chính là xấu bụng nữ vương Restu Unohana , Đội trưởng đội 4, Kenpachi phiên bản 1.
Người cuối cùng thì ra 1 tên to con, khí tức thô bạo, bị chột 1 mắt,đây chính là Kenpachi rồi.
Nhìn đội hình này, tất cả học viên trong lòng đều có dự cảm không tốt, toàn hàng khủng bố thế thì ai qua kiểm tra cho nổi. Tất cả học viên đều đồng loạt xác định 3 người : Shunsui, Ukitake, Unohana làm đối tượng kiểm tra, dù sao 3 người cũng là hiền hòa nhất trong dãy này.
Lúc này, Tổng đội trưởng lên tiếng :
“ Hôm nay là buổi lễ tốt nghiệp, bất cứ ai thông qua 3 hiệp của 1 đội trưởng bất kỳ trong bọn ta thì xem như đã tốt nghiệp , buổi lễ tốt nghiệp bắt đầu, mời người đầu tiên.”
Tất cả học viên đều nhìn về phía Diệp Phong , mong hắn xung phong đầu tiên, dù sao Diệp Phong cũng là số 1 của khối này, nên hắn lên trước có lẽ sẽ thông qua, đồng thời làm thuốc kích thích cho các học viên khác. Mà các đội trưởng cũng nhìn về Diệp Phong, hy vọng xem Thiên tài 1000 năm của Soul Society đến trình độ nào.
Diệp Phong bất đắc dĩ nhảy lên đài. Sau đó Tổng đội trưởng nói : “ Kuchiki Diệp Phong , hãy chọn đối thủ của ngươi đi”
Nghe thế, Diệp Phong dùng 1 ngón tay chỉ về Yamamoto, các đội trưởng sợ hết hồn, Ginren thì mồ hôi lạnh đầy lưng. “ Sẽ không phải chọn Tổng đội trưởng đi à nha, hắn muốn ngược đãi lắm à “.
Có điều sau khi nghe Diệp Phong nói 1 câu thì tất cả đều té ngửa :
“ Già quá, không đánh “
Sau đó Diệp Phong chỉ về Ginren :
“ Ông nội, ta cũng không muốn đánh với ngài !”
Đến Ukitake :
“ Đợi chữa xong bệnh đi hãy đánh “
Đến Shunsui, Shunsui dùng tay che nón lại, chuẩn bị xem Diệp Phong sẽ bắt bẻ mình thế nào, ai ngờ Diệp Phong không nói gì , chuyển hướng qua Unohana luôn :
“ Ta không đánh với nữ nhân, đặc biệt là mỹ nữ !”
Cuối cùng đến Kenpachi, Diệp Phong ngoắc tay mà nói :
“ Ngươi rất hợp ý ta, mời Kenpachi đội trưởng lên đài !”
Từ lúc Diệp Phong nói câu đầu tiên, tất cả mọi người đã đứng hình rồi. Các đội trưởng thì thi nhau xoa lỗ tai xem mình có nghe lầm không, Unohana thì lóe lên 1 tia hiếu kỳ + kinh ngạc.
Nhưng mà ai cũng đã nhận thức 1 tính cách mới của Diệp Phong :
“ Ngông Cuồng “
Lúc này, Ginren thật muốn lên đánh Diệp Phong 1 trận rồi, 1 hơi bắt bẻ toàn bộ đội trưởng, còn dám gọi Kenpachi làm đối thủ, chẵng lẽ hắn có đủ thực lực để tự tin thế sao ?.
Nói về người cao hứng không ai khác là Kenpachi rồi, cứ tưởng hôm nay không có gì động tay động chân, ai ngờ 1 chú lại dám chỉ mình cơ chứ, hắn cười lên ha hả :
“ Thú vị , ta đồng ý rồi , hy vọng ngươi còn nguyên vẹn mà xuống đài nhé “
Nghe Kenpachi nói thế, tất cả đầu cầu nguyện cho Diệp Phong đừng thảm quả, chỉ có Diệp Phong là làm như không có gì, đứng chắp tay sau lưng cười mỉm nhìn Kenpachi.
Lúc này Kenpachi đã đi lên đài rồi, rút cây đao đầy răng cưa của mình ra, hắn nhìn Diệp Phong nói :
“ Rút đao mình ra đi “
Diệp Phong cười lắc đầu :
“ Ta không thích dùng đao, tay không được rồi !”
“ Được được, ngươi rất ngông cuồng, hy vọng sẽ như thế đến cuối cùng đi !” Nói xong Kenpachi bộc phát ra linh áp cấp đội trưởng của mình, thấy Diệp Phong vẫn không hề hấn gì thì lao vào chém thẳng vào sườn Diệp Phong .
Diệp Phong Thuấn bộ vào sát Kenpachi, 1 tay chặn cán đao của Kenpachi lại, tay kia thì đấm 1 đấm vào bụng hắn. Kenpachi lập tức dùng tay còn lại chặn lấy nắm đấm của Diệp Phong, chỉ cảm thấy tay tê rần, làm cho Kenpachi cực kỳ khiếp sợ cùng hưng phấn. “ Được được, không ngờ ngươi rất mạnh, lần này ta có thể thả tay mà chơi rồi !” Nói xong lại tăng cường thêm linh áp của mình, xoay cán đao để đâm ngược về lưng Diệp Phong . Diệp Phong thấy tên này chơi liều thế cũng phải thuấn bộ tránh xa ra, để cho đao của Kenpachi chém vào không khí.
“ Ngươi không hổ là đội trưởng, ta chuẩn bị nghiêm túc đây, cẩn thận nhé “ Nghe Diệp Phong nói như vậy, kenpachi cũng đề phòng lên, chợt hắn phát hiện không còn đấy Diệp Phong nữa, chưa kịp tìm kiếm, Diệp Phong đã xuất hiện sát người mình . Diệp Phong rút khoảng cách với Kenpachi, lúc này đã vào tầm đánh thích hợp, lập tức tung ra “ Đấm đinh x20 “ vào eo của Kenpachi, vừa đấm trúng, Diệp Phong mất cảnh giác trong giây lát, Kenpachi trong lúc văng ra ngoài đã chém 1 nhát vào người của Diệp Phong rồi, vết thương chỉ là ngoài da nên Diệp Phong cũng không thèm để ý.
Lúc này, tất cả mọi người ở đây đều cằm rơi xuống đất cả rồi, vất vả lắm mới lấy lại tinh thần, Shunsui quay sang nói với Ukitake :
“ Tên này rất mạnh, nhưng mà đấm như thế không làm khó Kenpachi được đâu, dù sao Kenpachi cũng là trâu bò nhất trong 13 đội !”
Ukitake cũng gật đầu đồng ý.
Nhưng mà , sự việc tiếp theo lại làm cho 2 người rơi cả tròng mắt, chỉ thấy Kenpachi chật vật đứng lên, chưa kịp nói gì thì từ trong người hắn đã vang lên 20 tiếng “ Bụp “ như bị đánh vào người làm cho các đội trưởng thót tim. Mà Kenpachi thì ói 1 ngụm máu, quỳ 1 chân dưới đất, đủ để thấy Kenpachi bị thương rồi, hơn nữa lại không nhẹ. Mà Tổng đội trưởng Yamamoto và Ginren thì nhìn Diệp Phong cho thấy rất hài lòng, Ginren còn kém đến mức ôm hôn Diệp Phong nữa mà thôi.
Thấy đã đến lúc nên dừng, Tổng Đội trưởng tuyên bố :
“ Diệp Phong vượt qua ….”
“ Khoan đã “ Lúc ngài đang tuyên bố thì lại bị cắt đứt, nhìn qua thì người cắt đứt lời ông chính là Diệp Phong , chỉ thấy Diệp Phong hơi khom người nói với ông :
“ Tổng đội trưởng, chỉ mới 2 hiệp, xin để trận đấu tiếp tục “
Yamamoto định phản đối, nhưng khi thấy được tia khát vọng trong ánh mắt của Diệp Phong thì ông miễn cưỡng gật đầu. Sau đó, Diệp Phong bước lại gần Kenpachi, trong ánh mắt kinh ngạc, kính sợ của toàn bộ người ở đây, hắn giật tấm che mắt của Kenpachi ra. Kenpachi thấy Diệp Phong làm như vậy, không giận mà cười :
“ Sảng khoái, đã lâu lắm rồi ta mới sáng khoái thế này, nào, chúng ta tiếp tục “ Nói xong 1 luồn linh áp màu vàng óng bị phát ra từ người Kenpachi, linh áp khổng lồ đến mức toàn bộ học viên nằm xuống đất, chỉ có vài người có thể miễn cưỡng đứng được như Yoruichi, Urahara, Shinji, Lisa cùng vài thành viên của “ Quân đoàn mặt nạ “.
Diệp Phong cười, nâng tay lên làm ra động tác như nắm lấy gì đó, bỗng nhiên 1 thanh Trảm Hồn đao hiện ra trong tay hắn, mà hắn cũng bộc phát ra linh lực ngang với Kenpachi. 2 người cùng nhau lao vào chiến đấu, không phòng thủ, không thuấn bộ, không quỷ đạo, không shikai. 2 người điên cuồng chém lấy nhau. Nhìn tình hình trên đài, ai cũng nghĩ 2 kẻ này đều là tên điên, Yoruichi, Lisa thì sốt ruột từ đầu đến giờ, hận không thể nhảy lên đài giúp Diệp Phong .
Cái này cũng nói là do Diệp Phong, dù sao từ đầu đến giờ Diệp Phong chưa bao giờ chiến đấu thoải mái với ai, lúc này gặp Kenpachi cũng là cuồng chiến đấu , Diệp Phong thả hết dục vọng ra mà đánh với hắn. Có điều, Diệp Phong không quên nương tay, từ lúc đến Soul Society , Diệp Phong chưa bao giờ dùng Hỗn độn lực, Diệp Phong định linh lực đến 1 mức nào đó rồi mới dung hợp vào hỗn độn lực thôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui