Vừa bước vào phòng làm việc trong hộp đêm, người đứng trước mặt Bác Thần là Lưu Khải Phong, cảnh sát hình sự luôn theo dõi nhất cử nhất động của anh.
Khải Phong giơ giấy tờ cảnh sát ra trước mặt anh nói: “ Tôi là Lưu Khải Phong, cảnh sát thành phố Thượng Hải, được giao nhiệm vụ điều tra trao đổi ma túy tại hộp đêm này vào tối hôm qua.
Mong anh hợp tác điều tra”.
“ Chuyện tối qua quả nhiên là xảy ra tại hộp đêm của tôi nhưng không hề liên quan đến tôi.
Chỗ này là nơi khách hàng vào vui chơi giải trí, họ cố ý trao đổi gì đó với nhau người của tôi cũng đã phát hiện và xử lý.
Nếu anh Lưu đây muốn điều tra thì hãy tìm những người trao đổi đó, chứ không phải là tôi” Bác Thần nói rõ sự tình.
Do Khải Phong nghi ngờ Bác Thần ngoài mặt thì kinh doanh hợp pháp nhưng đằng sau đó là những phi vụ làm ăn bất chính nên luôn muốn điều tra anh đến cùng.
Khải Phong cười khẩy hỏi: “ Tôi đã lấy lời khai của bọn họ cả rồi, một trong số đó khai chính anh là người đứng đầu cung cấp hàng cho họ trao đổi.
Anh có gì để nói không anh Hứa?”
Bác Thần khi biết có người dám đổ tội cho mình liền vỗ tay lớn một cái rồi liếm môi hỏi ngược lại: “ Vậy anh có bằng chứng buộc tội tôi không anh cảnh sát?”
Rõ ràng là Khải Phong không có bằng chứng gì cụ thể để buộc tội người trước mắt mình.
Anh đi đến sát đối diện với Bác Thần, ánh mắt nhìn thẳng đối phương, giọng chắc chắn: “ Sẽ có một ngày tôi tìm ra bằng chứng thuyết phục nhất để chứng minh anh là người đứng sau tất cả”.
Nói xong anh nhanh chóng rời đi, Chí Vỹ bước đến gần hỏi Bác Thần: “ Ông chủ định xử lý tên cho lời khai đó như thế nào?”
“ Dù gì hắn cũng không thoát khỏi bốn góc tường, cứ xử lý theo cách cũ là được” anh ra lệnh.
“ Vâng thưa ông chủ”.
....
“ Công ty đá quý La Thị đang là một trong những công ty có sức ảnh hưởng lớn không chỉ ở trong nước mà còn ở cả Châu Á.
Người đứng đầu là chủ tịch La Gia Lương, cũng là người sáng lập ra thương hiệu trang sức đá quý La Thị.
Kính mời ông phát biểu vài lời” MC chương trình giọng to giới thiệu.
Đây là một tổ chức từ thiện lớn nhất của thành phố Thượng Hải, và một trong số người quyên góp nhiều nhất là chủ tịch La nên đã được làm người đại diện của tổ chức.
Ở trên khán phòng, ông phát biểu: “ Thật vinh dự khi được tiếp tục trở thành người đại diện năm nay trao tặng những món quà ý nghĩa cho những người có hoàn cảnh khó khăn.
Khi tôi nhận ra rằng hiện tại tôi đã đạt được thành công, tôi lại nhớ về quá khứ mình cũng từng là một người nghèo khổ.
Vì thế tôi rất trân trọng những điều nhỏ nhoi nhất mà tôi đã nhận được.
Cho đến bây giờ đứng ở đây, tôi trở thành một người cho đi như lúc xưa có người đến cho tôi vậy.
Tôi mong rằng, những món quà nhỏ nhoi này sẽ thắp sáng một chút hy vọng cho mọi người cố gắng thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn của chính bản thân.
Xin cảm ơn”.
Tiếng vỗ tay hô hào dưới khán đài khiến ông tự hào về bản thân.
Đột nhiên có một phóng viên giơ cánh tay lên hỏi: “ Chủ tịch La! Theo tôi được biết con trai của ông là giám đốc La Tấn cũng là thành viên của tổ chức từ thiện, nhưng anh ấy lại không có mặt ở tất cả các buổi quyên góp từ trước đến nay.
Cũng có tin đồn rằng anh ấy đã làm cho một cô gái có thai rồi rủ bỏ trách nhiệm.
Ông có thể giải thích rõ vụ việc này được không thưa chủ tịch?”
Buổi quyên góp này cũng được phát sóng trực tiếp trên TV nên có rất nhiều người chú ý.
Ở phòng làm việc, Bác Thần cũng đang theo dõi xem ông trả lời như thế nào.
“ Lý do từ trước đến giờ giám đốc La Tấn không xuất hiện ở các buổi quyên góp là do công việc của con trai tôi rất bận.
Còn về tin đồn làm cho một cô gái có thai là không đúng sự thật.
Tin đồn chỉ là tin đồn mà thôi” ông giải thích.
Đối với Bác Thần, lời giải thích đó chỉ là che giấu đi những chuyện tồi tệ mà con trai ông ta đã gây ra mà thôi.
Anh đóng máy tính lại, ánh mắt hướng về một khung ảnh cũ đặt trên bàn giọng thầm thì: “ Ba à, con nhất định sẽ lấy lại tất cả”.
Sau khi buổi quyên góp kết thúc, ông La ngồi trên xe yêu cầu trợ lý ngồi trước: “ Phóng viên vừa nãy cậu gọi điện đến nơi cô ta làm việc lập tức sa thải”.
Trợ lý không dám cãi lời, gật đầu làm theo: “ Vâng thưa chủ tịch”.
“ Còn nữa, cậu đã biết La Tấn bây giờ đang ở đâu không?” ông bực tức hỏi.
“ Thưa chủ tịch, sáng nay giám đốc đã rời khỏi khách sạn với một cô gái.
Có thể anh ấy đang trong khu trung tâm mua sắm ạ” trợ lý báo.
Ông La không khỏi tức giận vì đứa con trai suốt ngày ăn chơi: “ Cậu nhanh chóng gọi nó về công ty cho tôi”.
“ Vâng thưa chủ tịch”.
....
Khu trung tâm mua sắm A, quả thật La Tấn đang cùng bạn gái mua sắm quần áo trong cửa hàng.
Hai người đang vui vẻ thử đồ thì có một cô gái nào đột nhiên đi đến đánh vào mặt của anh khiến mọi người chú ý.
“ Vân Đoá, cô bị điên sao?”, vì không muốn mất mặt nên anh chỉ dám hét nhỏ vào mặt cô.
Cô gái không còn biết gì, cô trả lời: “ Đúng vậy, em là đang điên lên đây...!Vì anh mà em phát điên lên đây.
Cô ta là ai, là ai?”
Anh tỏ ra vẻ mặt chán nản, tay vòng qua eo cô gái giọng bình thản: “ Bạn gái mới”.
“ Hôm qua anh còn nói yêu em, sẽ cưới em mà, tại sao chỉ có một ngày trôi qua anh lại thay đổi như vậy...!La Tấn à, có phải em đã làm sai điều gì khiến anh giận không? Anh nói đi em có thể sửa đổi mà? Được không anh?” cô không kìm được nước mắt rơi, nhẹ giọng cầu xin anh.
Anh từ từ tiến bước về phía cô, hai cánh tay giữ lấy vai cô, ghé sát vào tai với vẻ mặt đểu giả nói thầm: “ Cô nghĩ rằng tôi sẽ lấy một người làm vũ nữ như cô sao? Những thể loại như cô phải hiểu một điều rằng dù phụ nữ trên thế giới này không còn, đàn ông cũng không muốn lấy vũ nữ làm vợ đâu.
Tôi chỉ chơi đùa cho vui vậy thôi chứ nói tiếng yêu cô, tôi tởm”..