Và thời gian trôi qua rất nhanh đã đến sáng.
Hắc Thiên chuẩn bị đi làm như bình thường.
Còn Hạ Hy ăn sáng xong chạy vọt lên phòng tiếp tục công việc.
Đến một khoảng thời gian,rất nhanh gần đến giờ buổi đấu giá diễn ra.
Cả hai người không hẹn mà gặp tại cùng một địa điểm đó chính là khu thời trang nổi tiếng với phong cách đa dạng,trang phục rực rỡ tại đó.
Cả hai bước vào vô tình gặp phải nhau.
Hạ Hy bất ngờ đi đôi với sự ngạc nhiên khi gặp Hắc Thiên ở đây.Và anh cũng vậy không khác gì Hạ Hy.
Thấy vậy,Hạ Hy không nói không rằng đi thẳng tới,ngó lơ anh khiến anh bực bội và nói ra lời châm chọc khiến cả người cô sững sờ, tiền không nổi lùi cũng không xong.
- "Sao vậy gặp chồng tương lai không thèm ngó ngang đến mà bỏ đi như vậy sao phu nhân tương lai của tôi?" Hắc Thiên nói giọng trêu chọc
Cô tức giận quay lại mắng anh:-" N...này ai là phu nhân của anh chứ,anh ăn nói cẩn thận chứ không tôi..."
Cô chưa nói xong,Hắc Thiên lập tức vòng tay sao eo cô kéo cô sát với người của anh,cúi đầu xuống tạo một khoảng cách khá gần làm Hạ Hy mặt đỏ hửng hệt trái cà chua trông rất đáng yêu rồi nói tiếp.
- " Cô sao, định đấm tôi hay hiếp tôi?"
- " Anh...!anh biến thái, thật trơ trẽn mà".
Nói xong cô đẩy anh ra và đi nhanh về phía trước,khiến trong đầu cô xuất hiện hàng loạt câu hỏi.
"Anh ta không phải biết mình và anh ta có hôn ước đấy chứ? Ôi trời ạ,sao ông trời bất công thế này,anh ta lại còn dám nói ra ở nơi đông người như thế này một cách trơ trẽn như thế chứ."
"Mới biết chuyện mình là hôn thê mà anh ta đã hành động như vậy rồi,nếu như mình và anh ta cưới thật chắc anh ta ăn mình luôn quá.
Không được, dù có ra sao phải phản đối kịch liệt không thể để xảy ra chuyện này được.
quá khủng khiếp."
Anh thấy như vậy bật cười vì sự đáng yêu của cô,dường như là rung động đôi chút.
Xong cả hai người bắt đầu lựa đồ,anh lựa một bộ vest màu trắng sang trọng không kém phần thanh lịch.Còn cô chọn một đầm màu hồng phấn cúp ngực,ngắn ngang đùi nhưng phía sau có tà áo dài tới tận chân,gần giống đầm cô dâu.Cùng lúc cả hai vào thử đồ.
Anh thử xong đứng đó cho nhân viên chỉnh sửa lại chút.
Thì cô bước ra, khiến ai cũng khen ngợi không ngớt.
Kể cả Hắc Thiên, từ khi cô bước ra,mắt anh dán chặt vào người cô không rời mắt.
Cô quả thật rất đẹp,chiếc váy rất hợp với cô,chiếc váy màu hồng phấn,bó sát vào người cô,làm 3 vòng của cô chuẩn xác, tông lên nước da sáng ngời ngợi, đôi chân thon dài trắng trẻo,nhìn thôi cũng đủ khiến máu mũi tuôn rơi như mưa đổ lệ.
Khiến cho tất cả mọi người đang có mặt ở đó 100% đều nhìn cô không rời.
Quả thật nữ thiên kim đẹp nhất Sài Thành là không sai.
Hắc Thiên anh ấy đang đắm đuối nhìn Hạ Hy thì bị đánh thức bởi cô nhân viên:
- " Chủ tịch ngài chọn cavat nào đây ạ? Chủ tịch...?"
- "Màu gì cũng được"
- "V...vâng"
Bỗng có một giọng nói chảnh chọe quanh đây khiến cho cả anh và cô chú ý đến.
- "Ô là tiểu thư Thẩm Hạ Hy đây sao?"
Cô ta là Phan Trâm Anh là con của mẹ thứ nhà Phan Thị.
Cậy quyền tiểu thư mà ra oai, thường bám chân những người có tiền tài địa vị để nâng vị thế chủ quyền trong giới tiểu thư.
Hiện tại cũng đang là nhà thiết kế thời trang.
- " Ừ"
Hạ Hy trả lời lạnh nhạt, cô đang chăm chú vào trang phục không để tâm đến ai,khiến Trâm Anh như tức bùng mặt, hai tay nắm chặt lại như có ý bóp chết đối phương.
- " Haha tôi cứ tưởng cô đang ở Pháp với Hạo Huy rồi chứ,sao lại mò về đây rồi.
Không lẽ bị người ta....!đá đấy chứ?" - Trâm Anh trả lời,ai tay chọc chọc vào nhau.
- "Hứ, Tại sao lại lôi anh ấy vào? Cô là đang ngán đòn ha?" Cô cười nhếch mép.
Nghe Hạ Hy nói vậy,cô ta run cầm cập vì thừa biết Hạ Hy có thể đánh mình chết tại đây chỉ cần đụng chạm vào Hạ Hy.
- " ờ....ừ thì tôi chỉ thắc mắc,hỏi một tí có làm sao."
cô ta thấy Hắc Thiên liền chạy lại chỗ anh và đưa tay sờ mó ngực anh:
- " Ây, anh Hắc Thiên anh còn nhớ em chứ? Em và anh đã từng cùng nhau ăn cơm một lần...."
Cô vừa nói vừa liếc xéo lại Hạ Hy nhue có ý muốn cho cô biết cô quen Hắc Thiên:
- " Cút,bỏ tay cô ra khỏi người tôi" Câu trả lời khiến cô ta tức giận mà không nói ra được lời nào, chỉ biết bỏ về trong sự nhục nhã và tức giận.Chứ nhục quá mà nào dám ở lại.
Hạ Hy chứng kiến tất cả đứng cười thầm nhưng bị Hắc Thiên phát hiện.
- " Cười đủ chưa vợ?"
Hạ Hy trả lời vô thức nhưng...
- " Hahahahahaha tất nhiên là chưa rồi....ơ ơ r...rồi nhưng mà ai là vợ anh chứ?"
Cô trả lời từ bất ngờ trong vô thức rồi quay qua tức giận khi nghe Hắc Thiên gọi mình là vợ.
- " Là cô Thẩm Hạ Hy"
- " Này anh ăn nói hàm hồ coi chừng lấy rổ hứng răng đấy nhá."
Nghe vậy anh tức giận liền tiến nhanh lại chỗ cô ôm eo cô kéo sát lại người mình, tay nâng nhẹ cằm cô cúi đầu tạo nên khoảng cách khá hẹp.Anh hành động rất nhanh làm Hạ Hy không né kịp.Cô cố đẩy anh ra nhưng càng đẩy anh càng siết chặt.
- " Cô nói năng gì đấy? Cô là chưa nghe danh tôi tàn bạo đến cỡ nào sao Lục phu nhân tương lai"
- " không không có,tôi nói bừa đấy.
Hahaha"
Cô lắc đầu lia lịa hai tay thì quơ qua quơ lại tỏ ý không phải.
Nhưng anh nào để ý.Anh vòng tay sau gáy cô, cưỡng hôn cô một cách mãnh liệt.
Nụ hôn của anh làm cô như không biết mây trăng gì cả.
Nụ hôn nhẹ nhàng làm mê người của anh kéo dài liên tục cho đến khi anh nhận thấy cô không thở được mà luyến tiếc rời khỏi bờ môi mềm mại của cô.
Nếu ở đây mà là nhà anh chắc cô bị anh ăn không còn mảnh vãi che thân,chết tiệc nó khiến anh bực bội.
- "Lần sau nhớ thở khi hôn" Anh nói trong trạng thái điềm tĩnh,thờ ơ.
Còn cô bị mất nụ hôn đầu vừa bực mà còn nghe được lời nói từ anh khiến cô tức giận lập tức lên tiếng.
- " Này anh bị dở à,cướp nụ hôn đầu của tôi mà còn tỏ thái độ gì thế kia? Là ai nên bực hả?Đã vậy còn có lần sau à,anh có mà mơ đi nhá."
Hạ Hy vừa thở vừa nói vì nụ hôn của anh khiến cô ngạt thở.
Anh nghĩ trong lòng: "Nụ hôn đầu sau?"
Anh sau khi biết mình là người cướp đi nụ hôn đầu của cô mà vui mừng trong lòng.Mà nghĩ lại anh lại cảm thấy dễ chịu khi hôn cô, nó làm anh có cảm giác muốn có cô ngay lập tức.
Trong phút chốc,cả hai chuẩn bị đều xong thì bắt đầu lên đường đi tới nơi diễn ra buổi đấu giá.
Trên đường đi,anh còn căn dặn trợ lý của anh- Bạch Phi cũng là cánh tay đắc lực của anh.
Anh từ nhỏ đã theo Hắc Thiên vì Lúc đó Hắc Thiên cứu anh trong lần bị bọn cho vay nặng lãi đánh bầm dập tơi tã.
- " Điều tra cho tôi cái tên Hạo Huy"
- " Hạo Huy?? là ai ạ."
- " Người ở cạnh Hạ Hy bên Pháp."
- " Tuân lệnh."
Không hiểu sai anh càng ngày càng có ý muốn chiếm hữu cô,muốn điều tra mối quan hệ giữa cô và đàn ông khác, không muốn cô tiếp xúc với ai.
Không biết từ đâu mà anh lại để ý đến cô.
Vừa đi trên xe vừa suy nghĩ đến cô,vô thức nở nụ cười hiếm thấy khiến trợ lý Bạch Phi của anh ngỡ ngàng vì rất lâu rồi anh mới thấy.
Còn phía bên Hạ Hy,cô ngồi trên xe đang tức giận vì Hắc Thiên đã hôn cô mà chưa xin phép.
- "Cái tên chết bầm,coi như tối bố thí cho anh"
Cô vừa nói tay vừa đập vào ghế bên cạnh..