Lúc này, với anh mà nói, những ngày kế tiếp, anh có thể ở đưa đón cháu rồi nhìn cô một cái, đã mãn nguyện rồi.
Trên đường Kỷ An Tâm đến công ty, trong lòng có nhiều cảm xúc lẫn lộn, cô cũng đang suy nghĩ vấn đề này.
Lẽ nào về sau mỗi sáng sớm hoặc buổi chiều cũng phải gặp người đàn ông này một lần sao? Xem tình hình nếu như người đàn ông này cố tình muốn đợi, khả năng gặp phải sẽ vô cùng lớn.
Cơ hội bọn họ gặp mặt càng lớn hơn, Kỷ An Tâm cực kỳ không thích cuộc sống như thế.
Trong cuộc sống của cô, căn bản không cho phép người đàn ông này đến gần rồi, huống chỉ cô còn một mực muốn che giấu con gái, cô không hy vọng người nhà Hoắc gia biết cô sinh ra đứa con của nhà họ Hoắc.
Đặc biệt Hoắc Minh, nếu để ông ta biết, chắc chắn ông ta cũng sẽ không hoan nghênh con gái cô. Cho nên, có người ông cực kỳ xấu xa như vậy, tuyệt đối Kỷ An Tâm sẽ không cho con gái đi nhận nhau.
Người như vậy, tốt nhất cả đời con gái không nên biết có người một nhà như vậy. Kỷ An Tâm thở ra một hơi, nhưng mà chẳng lẽ phải cho con gái chuyển trường hay sao?
Đây là trường có điều kiện tốt nhất, phương tiện giáo dục cũng tốt nhất, gần công ty của cô không có trường nào tốt hơn.
Hơn nữa, trước đây con gái cảm thấy chán học, cũng bởi vì chơi thân cùng con trai của Tô Hi là Ôn Dĩ Mặc mà mới khắc phục được, hiện tại, con gái vừa bước vào trường, chỉ cần thấy bạn học Ôn Dĩ Mặc sắp tới chủ động chào hỏi với cô bé, sẽ khiến cho cô bé tồn tại cảm giác tập thể.
Nếu như nhất quyết cho con gái chuyển trường, con bé nhất định phải tiếp nhận hoàn cảnh lạ lẫm mới lần nữa, còn có thầy cô giáo, để cho con bé một mình đối diện với những điều này như thế, cô cảm thấy cực kỳ không nỡ.
Kỷ An Tâm càng nghĩ, vẫn thấy là không nên chuyển con gái đi, về sau nếu thực sự không được, thì để trợ lý đi đón con gái, cô sẽ đợi ngoài cửa!
Cô lại có chút muốn cười, cho dù người đàn ông này mỗi ngày xuất hiện ở trước mắt cô, thì sự thù hận của cô cũng sẽ không giảm đi chút nào.
Sự thù hận của cô đối với anh, cũng đủ để cho cô cả đời này không muốn dính líu chút gì đến anh.
Kỷ An Tâm đến công ty, ngoài lúc làm việc, chính là nhìn ảnh chụp và video trên lớp của con gái, nhìn tình hình con gái ở trường, nhìn con gái chơi trò chơi cực kỳ vui vẻ, cùng hòa nhập với những người bạn nhỏ khác, suy nghĩ chuyển trường kia liền tan biến mắt.
Đặc biệt ở trong video, còn có thể thấy Ôn Dĩ Mặc và con gái trò chuyện, hai đứa nhóc còn trò chuyện vô cùng hợp ý nhau.
Kỷ An Tâm thở phào nhẹ nhõm, tình hình trong công ty cũng vô cùng tốt, danh tiếng tích lũy được giúp công ty hoạt động hết sức thuận lợi.
Chính là một công ty mô giới việc làm, công việc vô cùng bận rộn, hơn nữa có rất nhiều khách hàng cần theo dõi, cùng với sức ép của khách hàng bên kia, mỗi ngày Kỷ An Tâm đều xử lý một lượng công việc vô cùng lớn.
Cũng may, khả năng ứng phó công việc của cô vô cùng vững vàng, công việc cũng coi như thuận lợi, thời gian chẳng máy chốc trôi qua, đã đến bốn giờ chiều rồi, trường học con gái đang ở gần đây.
Cô đón con gái chỉ cần bốn giờ rưỡi xuất phát là có thể tới đón con gái lúc 5 giờ.
“Kỷ tổng, chị nên xuất phát đón Hiểu Hiểu rồi.” Trợ lí của cô Hướng Nguyệt vô cùng ân cần quan tâm đi đến nói.
“Ừ! Có chuyện gì gọi điện thoại cho tôi.” Kỷ An Tâm nói với Hướng Nguyệt.
“Dạ được!” Hướng Nguyệt mỉm cười đáp lại.
Kỷ An Tâm cầm lấy túi đi ra thang máy, điện thoại di động của cô liền vang lên, cô vừa nhìn là Trầm Duệ, cô liền nhắc máy: “Alol”
“Anh vừa đúng lúc xử lí xong tốt công việc của mình rồi, một lát anh và em cùng đi đón Hiểu Hiểu.”
Trong lòng Kỷ An Tâm căng thẳng, nếu như Trầm Duệ đi, Hoắc Kỳ Ngang ở đó liền nhất định nhìn thấy.
Năm đó, Trầm Duệ cũng là một trong những người theo đuổi cô, chỉ là bởi vì tình cảm của cô dành cho Hoắc Kỳ Ngang vô cùng mãnh liệt, cho nên Trầm Duệ cảm thấy vô vọng, cho nên trở thành bạn tốt với cô.
Bây giờ, bọn họ đã là người không còn gì giấu nhau nữa rồi, chỉ là cả hai cũng sẽ không nhắc lại tình cảm nữa. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Hôm Nay Tiêu Tiền Chưa?
2. Tôi Là Tổng Tài Và Gần Đầy Đây Tôi Cảm Thấy Rất Kỳ Lạ
3. Sau Khi Kết Hôn Với Luật Sư Mạnh
4. Chú! Xin Ký Đơn!
=====================================
Kỷ An Tâm biết Trầm Duệ vẫn còn tình cảm với cô, chỉ tiếc cô đã nói rõ với anh máy lần, Trầm Duệ đều không quan tâm đến, cô cũng không thể làm gì được anh cả.
“Sao vậy? Không mong anh đi cùng sao?” Trầm Duệ cười hỏi.
“Dĩ nhiên không phải, được, vậy gặp nhau ở cửa trường học, hiện tại em chuẩn bị xuất phát, vài chục phút nữa là đến.”