Sau khi Lý Đạt rời đi, nụ cười của Kiều Mộ Trạch cũng ẩn đi, rất nhiều lúc, biểu hiện điềm đạm hiền hòa, nhưng ở sau lưng lại là một hành động khác. Lý Đạt là trợ lý trung thành nhất của chú anh, người khác thăng chức tăng lương, nhảy việc sang một vị trí cao nào đó, còn ông ấy từ đầu tới cuối cam tâm tình nguyện ở bên cạnh người chú Kiều Huy Dương, nhẫn nhục chịu khó, nhưng trên thực tế, điều anh biết được là, tiền lương chú trả cho ông ấy mỗi năm đều vượt quá tiêu chuẩn tiền lương của tổng giám đốc công ty.
Bởi vì ngàn vàng khó mua được lòng trung thành của một người, trong tay Lý Đạt chắc chắn cũng nắm giữ không ít chuyện của chú, vì vậy, bề ngoài Lý Đạt tỏ ra trung hậu, trên thực tế chỉ là đã đạt được một kiểu giao dịch lợi ích với chú.
Còn về người chú này, Kiều Mộ Trạch không coi là quá thân thiết, có thể lúc nhỏ, anh sẽ cảm thấy người chú này là người thân, nhưng sau khi lớn lên, anh mới biết, người thân nhát mới là người nguy hiểm nhất ở bên cạnh, đặc biệt là lớn lên với thân phận người thừa kế của một tập đoàn đế quốc. Lúc anh còn nhỏ, từng bị bắt cóc hai lần, nhưng đều bởi vì vệ sĩ của ba vô cùng trung thành, mới khiến anh yên bình lớn lên, tuy rằng ba không nói gì, nhưng trực giác của anh nói, hai lần bắt cóc của anh phần lớn có thể liên quan đến người chú này. Kể từ đó, anh luôn giữ khoảng cách xa lạ với người chú này, cho đến khi anh tiếp nhận công ty của ba.
Lần đầu tiên gặp mặt trong hội nghị cỗ đông, anh đã tra ra vài khoản tiền vốn có vấn đề, cũng có liên quan đến người chú này, tiền vốn cũng không tính là quá lớn, anh xin ý kiến của ba, ý của ba là bảo anh trước tiên không đề ý tới.
Anh hiểu suy nghĩ của cha, anh vừa nhận chức, lo lắng người chú này sẽ gây khó dê, bây giờ, ba năm đã qua, đôi cánh của anh đã vững chắc, anh chỉ hy vọng người chú này yên phận, nếu không, với tư cách là cháu cũng sẽ không nương tay.
Trang Noãn Noãn đã chuyển nhà mới, cũng không bị paparazi quấy rồi, cô và bà ngoại sống cuộc sống bình yên, bây giờ cô chỉ muốn mau cháu dưỡng khỏi vét thương ở chân, có thể đi lại bình thường, cũng có thể chia sẻ một chút việc nhà với bà ngoại.
.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Hôm Nay Tiêu Tiền Chưa?
2. Tôi Là Tổng Tài Và Gần Đầy Đây Tôi Cảm Thấy Rất Kỳ Lạ
3. Sau Khi Kết Hôn Với Luật Sư Mạnh
4. Chú! Xin Ký Đơn!
=====================================
Thời gian, chớp mắt đã qua một tuần, chân của cô cũng dần dần tốt lên, có thể xuống đất, vét thương cũng đóng vầy, không còn đau.
Những ngày này Trang Noãn Noãn cũng lên mạng tra một vài thông tin về các công ty luật lớn, cô đã tra vài công ty, cũng từng tham khảo ý kiến, bọn họ hy vọng có thể gặp mặt nói chuyện về vụ án của cô.
Trang Noãn Noãn quyết định sắp xếp một vài tài liệu của ba mẹ, gặp mặt những luật sư lớn này. Luật sư đầu tiên Trang Noãn Noãn gặp là luật sư của một công ty luật chính quy vô cùng lớn, nghe nói anh ta rất nỗi tiếng, hơn nữa tỷ lệ thắng kiện VÔ cùng cao.
Trang Noãn Noãn đeo khẩu trang tới, vị luật sư này sau khi xem xong tài liệu và chứng cứ của cô, tò mò hỏi một câu: “Cô có phải là cô gái có tin đồn với Kiều Mộ Trạch gần đây không?
Cô muốn kiện tập đoàn Kiều thị?”
Ánh mắt Trang Noãn Noãn toát lên vẻ kiên định: “Đúng, tôi và Kiều Mộ Trạch không hề có quan hệ như tin đồn ở trên mạng, chúng tôi chỉ là người xa lạ.”
Ánh mắt của vị luật sư này hiện lên một chút phức tạp, anh ta sau khi xem xong tài liệu của cô, lắc đầu nói: “Không phải tôi không thể giúp cô, mà là vụ án này có độ khó vô cùng lớn, tôi không giúp nỗi cô. “
“Tại sao?”
“Cô có biết tập đoàn Kiều thị mỗi năm đang đấu tranh với bao nhiêu vụ kiện không? Nhưng tôi biết công ty của bọn họ chưa bao giờ thua kiện, cô biết tại sao không?”
“Đoàn luật sư của công ty bọn họ rất tài giỏi?” Trang Noãn Noãn giương mắt nhìn.
“Không chỉ là cái này, cũng là bởi vì chế độ quản lý của công ty bọn họ vô cùng nghiêm khắc, muốn tìm được sai phạm trong công ty bọn họ là điều cực kỳ khó khăn.”
“Luật sư Trương, cầu xin anh, nguyên nhân cái chết của ba mẹ tôi chắc chắn còn có nguyên nhân khác, bọn họ tuyệt đối sẽ không tự sát, bọn họ là bị hại chết.” Trang Noãn Noãn khẩn cầu nói.
Luật sư Trương lắc đầu: “Tôi không giúp nỗi cô, cô đi đi!”
*Tôi trả được tiền.” Trương Noãn Noãn lên tiếng nói.
“Không phải là vấn đề tiền bạc, cô vẫn nên đi đi!” Nói xong, luật sư Trương còn mở cửa có chút vô tình, bảo cô rời khỏi văn phòng.
Trang Noãn Noãn đi ra, nước mắt lưng tròng, lế nào bây giờ ngay cả kháng án cho ba mẹ cô cũng không có cách nào sao?
Sau khi Trang Noãn Noãn rời đi, vẻ mặt của luật sư Trương này lại có chút kỳ quái, anh ta mở ngăn kéo, tìm gì trong đó, cuối cùng, tìm được một bức ảnh, anh đưa tay gọi cuộc điện thoại phía trên.
“Alo?”
“Trang Noãn Noãn vừa mới tới tìm tôi, kháng án thay cho ba mẹ cô ta lần nữa.” Luật sư Trương khẽ nói.
“Cái gì? Cậu chắc chắn là Trang Noãn Noãn?” Người đàn ông ở đầu dây bên kia tỏ ra rất kinh ngạc.
“Chắc chắn là cô ta, cô ta nói ba mẹ của cô ta không phải tự sát, mà là bị người hại chết, cô ta muốn kháng án, thỉnh cầu điều tra lại vụ án này.”
“Cô ta muốn kiện ai?”
“Cô ta muốn kiện cả tập đoàn Kiều thị, chắc là chỉ thẳng vào ba của Kiều Mộ Trạch.”