Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi tổng Tài Daddy Không Thể Trêu

Nhưng đúng lúc này, tay của hắn như bị Kiều Mộ Trạch bẻ gãy, hắn lập tức kêu lên đầy đau đớn: “Mau dừng tay, đau quái!”

“Tôi không dám giết anh sao? Ai nói vậy?” Ngữ khí Kiều Mộ Trạch lạnh băng, mũi dao đã chạm đến động mạch của người đàn ông này.

Thủ đoạn so với tên bắt cóc ở đối diện còn tàn nhẫn hơn nhiều.

“Đợi một chút, tôi đổi với anh.” Tên bắt cóc đối diện không muốn mắt đi người anh em của mình.

Thân thể Trang Noãn Noãn bị tên bắt cóc đẩy về phía trước, lúc sắp đến trước mặt Kiều Mộ Trạch hắn ta lập tức đẩy mạnh Trang Noãn Noãn về phía Kiều Mộ Trạch.

Cơ thể Trang Noãn Noãn lao vào vòng tay của Kiều Mộ Trạch, vì không để cô bị thương Kiều Mộ Trạch đẩy người đàn ông ra, mà người đàn ông này trong lòng ghi thù, nhân lúc Kiểu Mộ Trạch đẩy ra hắn ta quay lại dùng dao đâm vào Trang Noãn Noãn ở gần hắn.

Kiều Mộ Trạch thấy vậy, đồng tử anh co lại, giây tiếp theo anh giơ tay ra chặn con dao lại, đồng thời một tay khác anh ôm lấy Trang Noãn Noãn dùng chân đá về phía tên bắt cóc.

Tên bắt cóc bị ngã xuống đất, hai kẻ nhìn nhau rồi nhanh chóng chạy vào trong sương mù.

Trang Noãn Noãn nghe thấy tiếng chảy giọt đằng sau, cô vội vàng quay đầu thì nhìn thấy bộ âu phục cao cấp của Kiều Mộ Trạch bị rách, vết máu loang ra từ quần áo của anh, sắc mặt cô kinh hãi, thở hỗn hển nói: “Anh bị thương rồi, chúng ta đến bệnh viện.”

Kiều Mộ Trạch nhíu mày, nới lỏng cà vạt, sau khi bỏ cà vạt ra nói với cô: “Dùng lực một chút, thắt một nút ở đây giúp tôi.”

Trang Noãn Noãn làm theo lời anh, buộc chặt một nút vào cánh tay anh để ngăn không cho máu chảy quá nhanh.

“Lên xe.” Kiều Mộ Trạch thấp giọng nói, anh nhanh chóng lên xe, một tay điều khiển vô lăng lái xe đến bệnh viện gần đây.

Trang Noãn Noãn nhìn máu chảy ở vết thương trên cánh tay anh, trong lòng cô dường như cũng đang rỉ máu.

Cô biết giờ phút này có nói gì cũng vô dụng, nhưng trong lòng cô rất tự trách bản thân mình.

Trong bệnh viện, cánh tay Kiều Mộ Trạch được bác sĩ xử lý ngay lập tức, vẫn may vết thương không quá nặng nhưng đối với người bình thường mà nói thì vết thương này cũng cực kỳ nghiêm trọng.

“Tiêu thư, sau khi trở về thì nhớ chăm sóc tốt cho bạn trai cô, đặc biệt là vết thương ở cánh tay này, tạm thời không được vận động mạnh.” Bác sĩ nói với Trang Noãn Noãn.

Trang Noãn Noãn lập tức gật đầu: “Được, tôi sẽ chăm sóc tốt cho anh ấy.”

Nói xong, cô đi đến đưa tay ra đỡ anh, vốn dĩ anh muốn tránh nhưng khi bàn tay mảnh khảnh của cô đưa tới, ý đồ né tránh của anh lại biến mát.

Vết thương này cũng là vì cô mà bị thương, vậy tại sao lại không thể hưởng thụ sự chăm sóc của cô cơ chứ?

“Chậm chút, còn đau nữa không?” Trang Noãn Noãn đỡ anh, ánh mắt nhìn vào vết thương của anh.

“Cô có biết hai người đàn ông ban nãy là ai không? Vì sao bọn họ lại muốn bắt cóc cô?” Kiều Mộ Trạch hỏi cô.

Trang Noãn Noãn lắc đầu: “Tôi không biết, tôi không quen họ.”

Bởi vì bên trong chiếc xe theo dõi lần trước hai người đàn ông này không xuất hiện, cho nên Kiều Mộ Trạch cũng không nhận ra, hai người đàn ông này chính là kẻ theo dõi lần trước.

Trong lòng Kiều Mộ Trạch có rất nhiều nghỉ vấn, hai tên bắt cóc này không phải người bản địa, không phải là những kẻ ham muốn tiền của, bọn họ đến từ châu Á hơn nữa đặc biệt là tên cuối cùng, một dao đó căn bản không đơn giản giống với một vụ bắt cóc, chúng thậm chí còn muốn lấy mạng của Trang Noãn Noãn.

Nếu như anh không ngăn lại thì con dao đó sẽ lập tức đâm vào sau lưng Trang Noãn Noãn.

Nếu lưỡi dao sắc hơn một chút thì có thê sẽ đâm vào trái tim cô, trừ phi là hai người đàn ông này muốn lấy mạng cô?

*Xin lỗi!” Trang Noãn Noãn xin lỗi, nếu như không phải vì cô anh sẽ không bị thương.

: “Tôi không sao.” Kiểu Mộ Trạch thấy không đúng lắm nhìn Trang Noãn Noãn: “Cô có thù oán với ai sao?”

Trang Noãn Noãn lắc đầu: “Không có!”

Đột nhiên Kiều Mộ Trạch cảm thấy có một số sự việc được xâu chuỗi lại với nhau, lần này Trang Noãn Noãn đến đây là vì cái gì? Để điều tra về cái chết của ba mẹ cô, vậy thì là ai phái người đến lây mạng cô?

Có người sợ cô sẽ điều tra ra được cái gì sao?

Tất cả những suy nghĩ trong lòng Kiều Mộ Trạch đều không nói với cô gái này, nếu như tất cả những thứ này đều giống như anh nghĩ, vậy thì cái chết của ba mẹ cô năm đó đã có manh mối.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui