Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi tổng Tài Daddy Không Thể Trêu

Sau khi biểu diễn xong, là một show đi catwalk, nhãn hiệu hy vọng bốn người các cô mỗi người dẫn một đội năm người mẫu đi một lượt.

Ẩm nhạc vô cùng sôi động vang lên, Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến đều vô cùng nắm chắc cơ hội dẫn đội đi đầu, Lam Sơ Niệm đi ở hàng thứ ba, Trang Noãn Noãn ở cuối cùng.

Cô hơi hít thở sâu một hơi, đi trên sàn catwalk cô từng được huấn luyện qua, nhưng vẫn có chút căng thẳng.

Lúc này, Chu Đào nên cạnh liền ra hiệu tay chuẩn bị với cô, bên cạnh có năm người mẫu nữ.

Trang Noãn Noãn nhẹ gật đầu, ánh mắt của cô vô cùng kiên định, khom lưng sải bước trên sân khấu, đi đến trước mặt bàn dài mười mét đã được ba trí sẵn.

Trước cửa số sát đất tầng hai, người đàn ông dường như chưa từng di chuyển ánh mắt, nhìn cô hoàn hảo dẫn hàng đi xong.

Kì lạ, anh muốn gặp cô rồi.

“Chút nữa cô đi xuống tìm Chu Đào, bảo anh ta dẫn Trang Noãn Noãn đến đây.” Kiều Mộ Trạch nói với Dương Lệ ở đối diện.

ƒ “Kiều tổng, ở đây nhiều người, có cần phải đổi chỗ không?”

Dương Lệ đề nghị.

Kiều Mộ Trạch suy nghĩ, nơi này nhiều fan, anh không thích hợp ở đây gặp cô.

Nhưng trong lòng anh lại có một loại cố chấp mãnh liệt, anh muốn gặp cô. Kiều Mộ Trạch gật đầu: “Được, chút nữa cô dẫn cô ấy đến xe của tôi, tôi đi xuống trước.”

Thuận lợi hoàn thành công việc lần này, trong cửa hàng nhãn hiệu, một phòng hậu trường đặc biệt dành cho các cô nghỉ ngơi, các cô đều đang uống nước nghỉ ngơi.

Chu Đào ở trong cửa hàng nói chuyện với giám đốc, Dương Lệ đi đến: “Chu tổng, xin qua bên này một chút để nói chuyện.”

Chu Đào nhận ra cô, trợ lí riêng của Kiều Mộ Trạch.

“Trợ lí Dương, sao cô lại đến đây? Có chuyện gì sao?”

“Chút nữa Kiều tổng của chúng tôi muốn gặp Trang Noãn Noãn, anh bảo cô ấy ra đây một lát, tôi nói chuyện với cô ấy.”

“Được, cô đợi một chút, tôi bây giò đi gọi cô Ấy Chu Đào nói xong, đẩy cửa vào phòng nghỉ, nói với Trang Noãn Noãn: “Noãn Noãn cô ra đây một lát, có người tìm côem này.”

Trang Noãn Noãn ngây người, đến hai người Diệp Mạn Ni ở bên cạnh cũng có chút đố ky, chẳng lẽ là nhà tìm đến tận nơi sao?

Trang Noãn Noãn đi ra, nhìn thây Dương Lệ cô có chút kinh ngạc: “Trợ lí Dương, cô tìm tôi?”

“Đúng lúc Kiều tổng của chúng tôi cũng đang ở đây, anh ấy rất muốn gặp cô, cô đi một chuyền với tôi đến hầm đỗ xe.” Dương Lệ đè thấp giọng nói với cô.

Đột nhiên mặt Trang Noãn Noãn đỏ lên, Kiều Mộ Trạch ở đây?

Vậy không phải dáng vẻ vừa nãy của cô trên sân khấu, anh cũng nhìn thấy rồi sao?

“Vâng! Tôi thay quần áo đã.” Trang Noãn Noãn không quen mặc lễ phục ra ngoài, nên cô mang quần áo bình thường đến.

Trang Noãn Noãn thay quần áo đi ra, cô đeo khẩu trang và đội mũ, giống như các cô gái bình thường vậy, không khiến người khác chú ý.

Dương Lệ dẫn cô đi về phía thang máy, đi xuống hầm đỗ xe.

Chu Đào đi vào trong, Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến lập tức hỏi anh, anh an ủi một câu, không phải nhà bàn chuyện, bảo các cô không cần lo lắng.

Lam Sơ Niệm cũng thay xong quần áo, cô vừa bước ra liền nhìn thấy người đàn ông cao đứng ở cửa của cửa hàng nhãn hiệu, cả người mặc tây trang màu lam, quả thật còn quyến rũ hơn người mẫu. Cô cười hi hi nhào vào trong lòng anh, Lam Thiên Hạo ôm lấy cô, nhanh chóng dẫn cô rời đi. Trong quán trà ở tầng hai, đúng lúc mẹ Lam nhìn thấy dáng vẻ con trai ôm Lam Sơ Niệm, bà liền nhìn về phía chồng: “Ông Hoa, con trai với Sơ Niệm ôm nhau như vậy, thích hợp sao?”

“Thiên Hạo chắc chỉ là giúp Sơ Niệm che tầm nhìn thôi, đừng khiến cho người khác nhận ra, bà có phải nghĩ nhiều rồi không?”

“Là tôi nghĩ nhiều sao?” Mẹ Lam chớp chớp mắt.

“Vậy không phải sao? Bà cảm thấy Thiên Hạo của chúng ta đối với Sơ Niệm có ý gì bắt thành sao?”

“Cũng đúng.” Mẹ Lam gật đầu cũng không nghĩ lung tung nữa.

Lam Thiên Hạo đưa Lam Sơ Niệm lên tầng,cả nhà tiếp tục ngồi ở đây nghỉ ngơi, mẹ Lam đem tổ yến đã chuẩn bị xong xuôi đưa qua nói: “Sơ Niệm uống chút tổ yến, bảo vệ tốt giọng của con.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận