Tưởng Hân Vy cười không nói liếc nhìn anh, nội tâm Hạng Kình Hạo không khỏi bị giật một cái.
Hạng Kình Hạo nghiêng người tới gần: “Thế chúng ta nói về đám sàm sỡ đi!”
Mặt Tưởng Hân Vy liền đỏ lên, trừng mắt liếc anh: “Tôi đã bảo là tôi không có ý.”
“Ai biết được!” Hạng Kình Hạo khổng khỏi bật cười, có cảm giác đắc ý vì thắng được cục diện.
Tưởng Hân Vy thấy bốn phía không người, cô ho nhẹ một câu: “Không nói về đề tài này nữa.”
Hạng Kình Hạo hỏi cô: “Trên mặt tôi còn dấu son môi không?”
Tưởng Hân Vy nhìn sườn mặt hoàn hảo của anh: “Không còn.”
Hạng Kình Hạo cắn môi dưới, ý vị thâm trường, Tưởng Hân Vy cúi đầu nhìn chén bát trước mặt, đầu óc hỗn loạn, sao lại trêu chọc phải anh cơ chứ?
Trong một tòa biệt thự tư nhân, thời gian bất giác trôi qua nói chuyện cũng đã đến 11 rưỡi, Hình Liệt Hàn nói với Hình Nhất Phàm: “Nhất Phàm, sắp đến bữa trưa rồi, chúng ta nên đi thôi.”
Hình Nhất Phàm gật đầu, thời gian nói chuyện luôn trôi qua nhanh như vậy, Hiên Viên Thần cũng khó có được một ngày thảnh thơi như vậy, có được quãng thời gian nói chuyện thoải mái vui vẻ như này.
“Hôm nay rất vui có thể đến tham dự hôn lễ của hai người, lần sau có cơ hội đến nhà tôi làm khách.” Hiên Viên Thần mỉm cười đứng dậy, mời Hình Nhất Phàm.
Hình Nhất Phàm đưa tay đến bắt tay anh, vinh hạnh nói: “Cảm on lời mời của ngài, có cơ hội tôi chắc chắn sẽ đến.”
Hình Liệt Hàn nói: “Bọn anh nói chuyện thêm lúc nữa, hai em đi trước đi!”
Đường Tư Vũ kéo Bạch Hạ: “Lát nữa chúng ta hãy đến, em đi thay quần áo mời rượu trước đi!”
Hôm nay Bạch Hạ cũng coi như là được mở rộng tầm mắt, có thể nói chuyện với cặp vợ chồng tôn quý nhất quốc gia, đúng là vinh hạnh mà!
Hình Nhất Phàm với Bạch Hạ đi ra trước, vợ chồng Hình Liệt Hàn tý nữa còn phải đưa vợ chồng Hiên Viên Thần Tô Thắm rời đi, Ôn Lệ Thâm và Tô Hi cũng đi cùng bọn họ.
Hình Nhất Phàm và Bạch Hạ đi về phía phòng thay đò, nhân viên phục vụ đã chuẩn bị sẵn một bộ váy màu đỏ cho cô, Bạch Hạ thay vào, từ váy cưới trắng tinh khôi biến thành dạ phục màu đỏ, hôm nay Hình Nhất Phàm đúng là đã cảm nhận được vợ của anh đẹp đến nhường nào.
Bạch Hạ mặc bộ dạ phục màu đỏ, cả người tản ra dáng vẻ tươi đẹp, thợ trang điểm cũng nhanh chóng đổi kiểu tóc cho cô, mái tóc dài được buông xuống, chiếc kẹp tóc đính đá cài lên trên, kết hợp với đôi khuyên tai đính đá kiểu dài, tỏa ra ánh sáng lấp lánh, khiến cho khuôn mặt trắng ngần của cô trở nên sáng ngời.
Tóc dài rối tung trên vai, phong tình vạn chủng, vẻ đẹp của Bạch Hạ hôm nay, đúng là vẻ đẹp khiến cho người ta phải trấn kinh.
Ánh mắt của Hình Nhất Phàm không nỡ rời khỏi cô, cầm tay cô đi đến sảnh của yến hội, hai chị em Tưởng Lam và Tưởng San đang chờ hai người họ đến.
“Nào, chúng ta qua đó ăn chút gì trước đi, sau đó lại đi mời rượu.” Tưởng Lam cũng là đau lòng con trai với con dâu, bận rộn từ sáng tới giờ, nên ăn chút gì đó đã. Hình Nhất Phàm nắm tay Bạch Hạ đi đến hướng chủ tịch, chỗ này ngồi đều là các trưởng bối của Hình gia, Bạch Thế Trạch cũng ở đó, Bạch Hạ với Hình Nhất Phàm cũng đến đây ngồi. Bàn tiệc bên cạnh, cả nhà Tưởng Hân Vy, còn có chút họ hàng bạn bè xa của Tưởng gia, Bên cạnh Tưởng Hân Vy, cũng không có Hạng Kình Hạo, bởi vì anh vừa nhận được 1 cuộc điện thoại nên rời đi rồi, nhưng áo vét của anh vẫn vắt ở trên ghế.
Tưởng Hân Vy đang uống nước trái cây, một bác gái nhìn cô cũng được một lúc rồi bắt đầu hỏi: “Hân Vy chàng trai đẹp trai ngồi cạnh cháu lúc nãy, có phải là bạn trai cháu không vậy?”
Đầu Tưởng Hân Vy nỗ tung lên, cô nhanh chóng xua tay: “Không phải không phải, cô hiểu nhằm rồi, hôm nay cháu mới gặp anh ta.”
“ÒI Vậy à? Ban nãy lúc ở trên đài, các cô đều nghĩ cháu và cậu ấy là một đôi đấy!”
“Đúng đúng, quá xứng đôi.” Một vị trưởng bối khác cũng nói với vào.
Gương mặt xinh đẹp của Tưởng Hân Vy không khỏi phiếm hồng, cô lại một lần nữa phủ nhận: “Bọn chúng chỉ mới quen biết nhau thôi.”
“Vậy hai đứa có thể thử tìm hiểu nhau xem! Nhìn cậu thanh niên ấy cũng khá đẹp trai mà.” Người lớn ngồi cùng 1 bàn, thì thường thích quan tâm đến chuyện yêu đương của bọn trẻ.
Tưởng Hân Vy dở khóc dở cười nói: “Cảm sự quan tâm của các cô, bây giờ cháu vẫn chưa có suy nghĩ muốn tìm bạn trai.”
“Nhà cô cũng có một đứa cháu gái đến tuổi yêu đương rồi, nếu không thì, tí nữa cháu giới thiệu cậu ấy cho cháu gái cô nhé?” Vị cô này rất rõ ràng là không muốn lãng phí tài nguyên.
Tưởng Hân Vy liền cười phụ họa: “Được mài! Vậy tí nữa để cháu hỏi xem anh ta có bạn gái chưa!”
Vị cô này liền lấy hình của cháu gái của cô ấy cho mọi người cùng xem, mọi người cũng cảm thấy rất được, có thể bắt được cơ hội này, kết duyên với Hạng Kình Hạo.