Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi tổng Tài Daddy Không Thể Trêu

Hai vợ chồng nghe xong, cũng rất vui mừng, ít nhất con gái đã không trải qua những đau khổ như bọn họ tưởng tượng, hoặc bị ngược đãi. Thời điểm cô bị bắt đi, trong lòng bọn họ có bao nhiên đau khổ, sợ hãi cùng lo lắng.

Bọn họ sợ bảo bối mình thương yêu sẽ trải qua cuộc sống cực khổ, nhưng bây giờ nghe Hứa Tâm Duyệt kể lại, hai người liền vui mừng.

Lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng xe, Bùi phu nhân kích động nói: “Là anh trai của con về.”

Hứa Tâm Duyệt cũng rất kích động, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa đại sảnh. Không lâu sau, một thân ảnh thon dài bước vào, là một người đàn ông cao lớn tuần mỹ, cả người tản ra hơi thở thành thục, ổn trọng.

Bùi Thần Hạo nhận được điện thoại của người giúp việc, bảo anh nhanh chóng về nhà, anh cũng không biết đã xảy ra chuyện gì. Nhưng khi anh nhìn thấy cô gái trẻ ngồi giữa ba mẹ trên ghế sô pha, trong lòng chắn kinh vài giây.

Cô gái này, sao lại có cảm giác như đã từng quen biết.

“Thần Hạo nhanh lại đây, con đoán xem đây là ai?” Bùi phu nhân kích động hỏi con trai.

Bùi Thần Hạo đánh giá cô gái ngồi trên sô pha, cô gái này mang đến cho anh một cảm giác thân thiết. Hứa Tâm Duyệt cũng nhìn người anh trai chưa bao giờ gặp mặt này, trong lòng sinh ra cảm giác kích động.

“Thần Hạo, lại đây, đây là em gái của con.” Bùi Hoa trực tiếp tuyên bố đáp án.

“Em gái…” Bùi Thần Hạo vui mừng lên tiếng. Cô gái trên sô pha chính là em gái đã mắt tích 24 năm của anh.

Một nhà bốn người, ngồi ở sô pha, đem chuyện máy năm nay Hứa Tâm Duyệt trãi qua nói một lần, sự xuất hiện của Hứa Tâm Duyệt đôi với họ mà nói, chính là một đặc ân, là món quà của họ.

Khoảng 9 giờ tối, Hứa Tâm Duyệt định trở về nhà dì nhỏ, chuẩn bị nói chuyện hôm nay cho dì nghe.

Bùi Thần Hạo lái xe, vợ chồng Bùi Hoa cùng nhau đưa Hứa Tâm Duyệt về nhà bà ngoại.

Xe dừng lại ở một tiểu khu đã cũ, bọn họ cùng nhau xuống xe, nhìn nơi con gái đã lớn lên, trong lòng họ không khỏi tự trách, áy máy.

Hứa Tâm Duyệt gõ cửa nhà dì nhỏ, Thiệu Cô mở cửa. Lúc bà nhìn thấy ba người bên cạnh Hứa Tâm Duyệt liền không khỏi ngạc nhiên.

“Tâm Duyệt, bọn họ là…”

“Dì nhỏ, chúng ta vào nhà nói chuyện.” Hứa Tâm Duyệt đón ba mẹ cùng anh trai vào nhà.

Thiệu Cô mỉm cười mời họ tiến vào, bà nhìn cả ba người đều có quý khí, khí chất bất phàm, thầm đoán xem họ là ai.

Ba người Bùi Hoa đi vào phòng khách, mắt nhìn phòng khách vô cùng đơn sơ, bày một ít gia cụ đơn giản, phòng khách khá nhỏ, bọn họ tiếng vào phá lệ vừa đủ.

Hứa Tâm Duyệt nhìn dì, nhỏ giọng hỏi “Bà ngoại ngủ rồi sao?”

“Ngủ rồi, có chuyện gì quan trọng sao?”

Hứa Tâm Duyệt cũng không muốn làm phiền giác ngủ của bà ngoại, cô kéo tay dì nhỏ đến trước bàn, đối diện với ba người nhà họ Bùi ngồi xuống.

*Dì nhỏ, cháu có một số chuyện muốn nói với dì. Thật ra, cháu không phải là con ruột của ba mẹ, cháu là con nuôi của họ.” Hứa Tâm Duyệt đem sự thật kinh người này nói ra.

Thiệu Cô khiếp sợ: “Cháu nói cái gì? Sao lại như vậy?

Cháu là con gái của chị hai mà?”

Bùi phu nhân khẩn cấp mở miệng nói: “Thiệu tiểu thư, làm phiền rồi, tôi giới thiệu một chút. Tôi là mẹ ruột của Tâm Duyệt, họ là ba cùng anh trai của con bé.”

Thiệu Cô không dám tin, bà nhìn gương mặt của Bùi phu nhân cùng Hứa Tâm Duyệt có vài phần tương tự, thậm chí Hứa Tâm Duyệt cùng ba người đối diện kia đều lộ ra chút cảm giác thân thuộc.

“Dì nhỏ, là thật, họ là ba mẹ và anh trai của cháu.” Hứa Tâm Duyệt nghiêm túc nói.

“Tôi đã đưa Tâm Duyệt đi làm xét nghiệm DNA, xác định Tâm Duyệt chính là đứa con gái mắt tích năm đó của tôi.

Lúc con bé bị bắt đi còn chưa được ba tháng tuỏi, bị bọn người buôn người bắt mát, bây giờ thật vất vả mới tìm được con bé!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui