Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi tổng Tài Daddy Không Thể Trêu

Nhưng mà, Hình Liệt Hàn lại có một cuộc họp video khẩn cấp không thể đi xem phim với mọi người được.

Hình Nhất Nặc ngay lập tức gọi Ôn Lương Diệu kéo anh dậy, anh cũng rất nhanh chóng chạy từ nhà tới.

Trong rạp chiếu phim, người đến xem phim của Tô Hi rất đông.

Đây là một bộ phim truyện có ý nghĩa sâu sắc, cũng được dàn dựng hoành tráng, kỹ xảo đặc sắc đầy phong trần nhưng cũng thư thái, được khán giả rất đông đảo và đánh giá cao.

Bọn họ đứng trước cổng rạp xem phim, đợi Ôn Lương Diệu.

Ôn Lương Diệu xuất hiện rất điển trai quyến rũ trong chiếc áo khoác kaki.

Hình Nhất Nặc đang cầm bắp rang, lập tức đưa cho Hình Nhất Phàm ngay bên cạnh, âm thầm xõa mái tóc dài, muốn để lại hình tượng thục nữ trong lòng Ôn Lương Diệu.

Ôn Lương Diệu cũng nhìn thấy động tác nhỏ của cô, khóe miệng câu lên nói với Đường Tư Vũ: “Chị dâu, đã lâu không gặp.”

“Đã lâu không gặp, Lương Diệu.”

“Chú Lương Diệu, cảm ơn món quà của chú, cháu rất thích.”

Hình Dĩ Hi đáng yêu nhìn anh.


Ôn Lương Diệu vươn tay xoa đầu nhỏ của nhóc con: “Cháu thích là được rồi.”

*Đi thôi, sắp chiếu rồi đó.”

Hình Nhất Phàm lên tiếng.

Anh đi theo soát vé, vị trí mua được cũng rất tốt, là cùng một hàng. Hình Nhất Phàm đi vào trước dắt nhóc con đi theo.

Đường Tư Vũ ngồi xuống cùng nhóc con, Hình Nhất Nặc rồi đến Ôn Lương Diệu.

“Anh, đưa bắp rang bơ cho em.”

Hình Nhất Nặc không quên bắp rang bơ mà mình thích.

Hình Nhất Phàm đưa cho cô, cậu cũng không thích ăn món này, cậu chàng nhỏ bé vươn tay nắm lấy vài hạt, Đường Tư Vũ không cho cậu. Hình Nhất Nặc cầm bỏng ngô đưa cho Ôn Lương Diệu: “Anh có muốn ăn không?”

Ôn Lương Diệu đưa tay ăn một hạt, Hình Nhất Nặc mỉm cười một tiếng, bầu không khí mờ ảo trong rạp chiếu phim xem ra rất tốt.

Ôn Lương Diệu dựa vào tay vịn, tay của Hình Nhát Nặc cũng tiến lại gần.

ì Cánh tay của hai người gần nhau, trong lòng Ôn Lương Diệu đầy phức tạp, có chút cảm giác khát vọng.


Đôi mắt anh trong ánh sáng mờ ảo, nhìn cô gái bên cạnh. Hình Nhất Nặc nhận ra anh đang nhìn cô, cô cũng từ từ ngắng đầu lên, hai cặp mắt chăm chú nhìn nhau.

Hình Nhất Nặc nheo mắt, nở một nụ cười rất tươi, Ôn Lương Diệu mím môi, cảm nhận tâm tính của cô gái nhỏ này.

Bộ phim rất hấp dẫn, sau khi kết thúc, Hình Nhất Nặc nói muốn tìm một người bạn, vừa hay có một chiếc xe đến, Đường Tư Vũ để Ôn Lương Diệu đưa cô đi, còn ba người bọn họ về trước.

Ôn Lương Diệu rất bằng lòng đưa cô đi.

Đường Tư Vũ, Hình Nhất Phàm cùng nhóc con rời đi, Hình Nhất Nặc theo Ôn Lương Diệu đến xe của anh.

“Em muốn đi đâu?”

Ôn Lương Diệu lên xe hỏi cô.

Hình Nhất Nặc ngồi vào trong xe, khóe miệng nở nụ cười đắc thắng: “Em đâu có hẹn bạn, em chính là muốn anh đi với em đó.”

Khuôn mặt tuần tú của Ôn Lương Diệu hơi giật mình, có chút tức giận, lại có chút bát lực, cô gái này bây giờ nghĩ nhiều kế quỷ lắm rồi.

“Được, vậy anh đi với em, bây giờ muốn đi đâu?”

Ôn Lương Diệu thở dài một hơi.

“Em cũng không biết, hay đi dạo xung quanh đi.”

Hình Nhất Nặc suy nghĩ một lúc rồi nói.

“Chỗ này là quảng trường Đại Thương, có muốn đi vào đi dạo một vòng không?”

Ôn Lương Diệu đề nghị.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận