Kỷ An Tâm ngồi dưới ánh đèn rực rỡ chờ con gái và Hoắc Kỳ Ngang, cô cũng đã nghĩ rất nhiều, Hoắc Minh có sai, nhưng nếu không có sự phản đối mạnh mẽ của ông khi đó, cô nghĩ cũng sẽ không có cô của hiện tại.
Quá khứ khó khăn coi như là một kiểu trưởng thành đi!
Kỷ An Tâm nghe thấy tiếng xe liền thu dòng suy nghĩ lại, cô nhìn về phía cửa số, nghe thấy giọng nói của con gái: ““Mami…
Manmi…”
Kỷ An Tâm mỉm cười chào đón con gái về nhà, phía sau cô, Hoắc Kỳ Ngang dưới ánh hoàng hôn, tao nhã bước tới.
Trái tim Kỷ An Tâm vẫn không ngừng đập rộn lên, sở dĩ người đàn ông này chưa bao giờ rời khỏi trái tim cô, là bởi vì sức hút mà anh dành cho cô là chí mạng và sẽ không bao giờ biến mát.
Hoắc Kỳ Ngang bước vào, nhìn cô đang ngồi trên ghế sô pha, anh đi thẳng đến chỗ cô, cúi xuống hôn lên má cô, Kỷ An Tâm ngắng đầu nhìn anh: “Hôm nay thế nào?”
“Ba anh rất thích Hiểu Hiểu, ông rất tiếc vì không thể dành nhiều thời gian hơn cho con bé.”
Kỷ An Tâm nghe xong, cô nghĩ đây cũng là quả báo của Hoắc Minh, cô chỉ nghĩ trong lòng chứ không nói ra.
Hoắc Kỳ Ngang cười nói: “Chờ chút nhé, anh đi làm bữa tối.”
Kỷ An Tâm cảm thấy ngọt ngào, giờ đây bữa ăn hàng ngày của cô, đều do phó tổng thống của nước này làm, nghĩ lại, đó thực sự là một vinh dự!
Trong nháy mắt, bó bột ở chân của Kỷ An Tâm đã gần hai mươi ngày, cô cũng đang hồi phục tốt và đã có thẻ tháo ra.
Hôm nay, Hoắc Kỳ Ngang đưa con gái đi học, rồi anh đi cùng Kỷ An Tâm đến bệnh viện để tháo lớp thạch cao, Kỷ An Tâm như gỡ bỏ được gánh nặng, nhìn lớp thạch cao nặng nề đó đã được tháo ra, lại trở nên thoải mái cô thực sự rất vui sướng, Hoắc Kỳ Ngang biết cô đã chịu khổ một thời gian, cũng rất muốn đền bù cho cô.
Thế nhưng việc đầu tiên Kỷ An Tâm phải làm sau khi tháo bột là đến công ty, bởi vì ở công ty, Kiều Trì đã cử người đến quản lý, tuy rằng triển vọng của công ty vẫn chưa được cải thiện, nhưng Kiều Trì vẫn rất vững vàng giữ công ty.
Đặc biệt, anh ta hy vọng Kỷ An Tâm có thể dẫn dắt công ty đi theo đúng quỹ đạo, để chuẩn bị cho những trận chiến trong tương lai.
Kỷ An Tâm cũng đã đồng ý, vì vậy sau này cô vẫn là bà chủ của công ty này, hoàn thành sự nghiệp của riêng mình.
Kỷ An Tâm đã tháo bột, đi một đôi giày bệt rất mềm, điều này khác xa phong cách nữ thần với giày cao gót thường ngày của cô, chiều cao cũng có chút ảnh hưởng.
Bước ra từ bệnh viện, Kỷ An Tâm cao 1,68m, mà khi đi cạnh người đàn ông lại trông rất nhỏ nhắn.
“Em đừng đến công ty được không? Anh không yên tâm lắm.”
Hoắc Kỳ Ngang nắm tay cô năn nỉ.
Kỷ An Tâm ngẳng đầu an ủi anh: “Đừng lo, em chỉ qua xem một chút, chỉ ngồi trong văn phòng, không đi lung tung.”
Hoắc Kỳ Ngang cũng thực sự hết cách với cô, suy nghĩ vài giây rồi nói: “Anh sẽ đi cùng em đến công ty.”
Kỷ An Tâm lập tức sửng sót, nhanh chóng từ chối: “Không được, anh không thể tới đó được.”
Hoắc Kỳ Ngang mỉm cười, khuôn mặt quyến rũ: “Sao nào? Em thấy bạn trai này không đáng ra mặt sao?”
Kỷ An Tâm lập tức bị khuôn mặt sáp đến gần, làm cho nhịp tim của cô đập nhanh, cô chớp mắt nói: “Không, ngược lại hoàn toàn, là anh quá giỏi, sẽ lộ ra em không xứng với anh.”
Hoắc Kỳ Ngang lập tức tắt nụ cười, trở lại vẻ mặt vô cùng nghiêm túc: “Em đừng nghĩ như vậy, giữa chúng ta không có người nào không xứng với người kia, chỉ có vĩnh viễn xứng đôi.”
Kỷ An Tâm cũng nở nụ cười đồng ý: “Thôi, anh trở về toà nhà tổng thống đi! Em tới công ty.”
Hoắc Kỳ Ngang đưa cô vào xe, trợ lý Hướng Nguyệt của cô lái xe, Hướng Nguyệt không giấu được sự ngạc nhiên xen lẫn kích động trong lòng, cô không ngờ những chuyện lùm xùm trong văn phòng lại là sự thật!
Bạn trai của Kỷ tổng thực sự là phó tổng thống!
Hướng Nguyệt cần thận lái xe, Kỷ An Tâm không khỏi nhắc nhở cô ấy: “Tiểu Nguyệt, đến công ty rồi, đừng nói linh tỉnh đấy.”
“Em biết, Kỷ tổng, em nhất định sẽ không nói linh tinh, nhưng em vẫn muốn nói một câu, ngài phó tổng thống đẹp trai quá.”
Hướng Nguyệt cười nói.
Kỷ An Tâm không thể phủ nhận điều này, với lại, trong lòng cô cũng rất vui, như thể khen người đàn ông này là khen ngợi cô ây..