“Bây giò chúng ta chỉ có thể chờ người hâm mộ bình tĩnh trở lại, sau đó cô tìm cơ hội thích hợp lên tiếng nói rõ chuyện này.
Về phần ngài Kiều Mộ Trạch thì tôi sẽ xử lý.”
“Được! Cũng chỉ có thể làm vậy thôi.” Trang Noãn Noãn nghĩ, cho dù cô có nói gì vào lúc này cũng chỉ khơi cho cuộc thảo luận lớn hơn mà thôi, cô vẫn là nên giữ im lặng vậy!
Nhưng mà cô vẫn nghĩ, Kiều Mộ Trạch nêu biết chuyện này thì sẽ nghĩ thế nào? Anh có phải sẽ cảm thấy rất buồn cười không?
Với thân phận của anh, bị nổi lên tin đồn tình cảm với cô, có phải anh sẽ cảm thấy rằng danh tiếng của mình đã bị tổn hại không?
Đầu óc Trang Noãn Noãn có hơi rối, cô nhớ đến chiếc áo vest của anh, cô phải mau chóng gửi đến công ty anh trả lại thôi.
Tốt nhất là gửi cho quây lễ tân trả lại anh, cô không muốn nhìn thấy anh.
Sau khi Chu Đào gọi cho Trang Noãn Noãn xong, anh liền gọi vào điện thoại của Kiều Mộ Trạch, dù sao anh cũng đã liên lạc với Kiều Mộ Trạch được ba năm rồi.
Anh tin rằng anh ấy sẽ không quan tâm đến tin đồn này đâu.
“Alo!” Một giọng nam trầm ấm ở đầu dây bên kia vang lên.
“Kiều tổng, tôi là Chu Đào, tôi muốn báo cáo với anh một chút, chuyện giữa anh với Trang Noãn Noãn tối qua đã bị phát tán ra rồi.”
*Tôi đã thấy rồi.” Người đàn ông ở đầu dây bên kia bình tĩnh nói.
“Tôi rất xin lỗi vì đã gây rắc rối cho anh.” Chu Đào xin lỗi.
“Không sao, không để ý đến là được.” Kiều Mộ Trạch thực sự không quan tâm đến chuyện này.
“Cảm ơn Kiều tổng đã thông cảm.
Tối qua Trang Noãn Noãn cũng bị doạ chết khiếp, cô ấy cũng không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy, nhờ có anh đã cứu được danh tiếng của cô ấy, tôi thay cô ấy cảm ơn anh.” Chu Đào rất giỏi về phương diện quan hệ ngoại giao, chuyện nào cũng lo đến nơi đến chốn.
“Không có gì.” Kiều Mộ Trạch trả lời: “Tôi phải đi họp đã.”
“Được! Anh cứ tiếp tục công việc.”
Chu Đào chờ đầu bên kia cúp máy, mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Cuối cùng thì chuyện này cũng đã giải quyết xong.
Thực ra có thể có tin đồn tình cảm chung với Kiều Mộ Trạch thì Trang Noãn Noãn có thể ngay lập tức được nỗi tiếng, đây là chuyện tốt đó chứ!
Đúng lúc này, điện thoại di động của Chu Đào lại vang lên, anh ấy nhìn thì thấy là Diệp Mạn Ni gọi, nhanh chóng nhắc máy cười nói:”Mạn Ni! Có chuyện gì vậy? Cô nghỉ ngơi tốt chưa?”
“Chu tổng, anh phải làm chủ cho chúng tôi.
Tại sao chúng tôi cùng nhau tổ chức buổi biểu diễn mà bây giờ trên màn hình chỉ toàn tên của Trang Noãn Noãn chứ? Còn tụi tôi thì sao? Chúng tôi không hot một chút nào vậy được à?”” Diệp Mạn Ni ganh ghét nói.
“Mạn Ni, cô cũng đừng để ý đến, buỏi biểu diễn của các cô đã rất thành công, người hâm mộ trên mạng cũng để lại nhiều bình luận tốt mà.”
“Tôi biết, nhưng buổi biểu diễn của chúng tôi còn không nỗi tiếng bằng tin đồn của Trang Noãn Noãn! Thật là nực cười.”
Diệp Mạn Ni ở đầu dây bên kia chế nhạo.
“Mạn Ni, các cô là một nhóm, phải quan tâm lẫn nhau một chút chứ?” Chu Đào chỉ có thể thuyết phục.
“Hừ! Không công bằng.” Diệp Mạn Ni tức giận cúp máy.
Sau khi ăn sáng xong, Trang Noãn Noãn ra siêu thị gần đó mua đồ, buổi trưa cô muốn ở nhà ăn cơm với bà ngoại.
Trên bàn ăn, bà cụ tối qua có xem buổi biểu diễn.
Bà rất vui, thấy cháu gái đã có thể trở thành ca sĩ, trong lòng bà cũng rất tự hào.
“Nếu ba mẹ của cháu vẫn còn sống, họ nhất định sẽ rất tự hào về cháu.” Bà cụ trong lúc kích động không khỏi cảm thán một câu.
Trang Noãn Noãn đang ăn cơm đột nhiên cứng đờ người, cô ngắng đầu nhìn bà ngoại: “Bà ngoại, năm đó ba mẹ cháu gặp tai nạn, sao bà không tiếp tục kiện mà lại chọn cách từ bỏ?”
Viền mắt của bà cụ không khỏi đỏ hoe: “Bà cũng không muốn!
Nhưng kháng cáo cần phải có tiền! Mời luật sư cũng cần tiền, chúng ta không có quan hệ với ai cả, làm gì cũng cần tiền.
Bà chỉ nghĩ là thôi thì giữ lại chút tiền, chăm sóc cháu lớn lên!”
Trang Noãn Noãn nắm chặt tay thành nắm đắm, hỏi bà ngoại: “Bà ơi, bà có tin ba mẹ cháu sẽ tự tử không?”
“Bà không tin.
Bà hoàn toàn không tin rằng con gái bà sẽ tự tử, ba mẹ cháu là những người rất lạc quan, họ sẽ không tự tử vì những chuyện này.”.