Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi


Lúc này, cô cảm nhận được một luồng áp bức ở bên cạnh mình, cô ngắng đầu lên nhìn, Kiều Mộ Trạch đang ở ngay bên cạnh cô!
Trang Noãn Noãn theo bản năng nhích nhích cơ thể đi, có gắng tránh xa anh ra.

Không biết tại sao, cô cảm thấy người đàn ông này rất nguy hiểm.

Kiều Mộ Trạch thấy cô cố giữ khoảng cách với mình thì nhíu mày.

Bánh kem được phân phát ra, Trang Noãn Noãn có chút đói bụng rồi, cô ngồi trên sofa ăn bánh kem.

Lam Sơ Niệm cũng rất thích đồ ngọt, hai người tụ tập lại cùng nhau ăn.

Diệp Mạn Ni và Lâm Thiền chỉ giả vờ làm ra động tác đang ăn, vì nếu bọn họ ăn đồ ngọt thì rất dễ sẽ mập lên, vậy nên, bọn họ cũng không dám cho vào miệng.

Lam Thiên Hạo và Kiều Mộ Trạch đang ngồi cùng nhau, hai người đàn ông cảnh đẹp ý vui ngồi cùng nhau thực sự có thể so sánh ảnh người mẫu nam trên tạp chí, hai tay đan lại đặt giữa hai chân, lộ ra khí chất quyến rũ.

Lúc này Trang Noãn Noãn mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim ăn bánh kem, ánh mắt thành thật không dám nhìn lung tung.

Mới đó mà đã chín giò rưỡi.

Sau khi mọi người ăn xong, Chu Đào quyết định đưa nhân viên rời đi trước, Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến vẫn còn ở lại.

Ngay khi Chu Đào đi ra với một nhóm lớn nhân viên, anh đã cảnh báo với đám nhân viên là không được truyền ra một chữ nào về những gì đã xảy ra trong hội trường vừa rồi.

Trong sảnh tiệc, Lam Sơ Niệm ăn xong đặt đĩa xuống, Lam Thiên Hạo đi tới gần cô, vươn tay quệt qua khóe miệng của cô, Lam Sơ Niệm lập tức kinh ngạc che khóe miệng lại.

Nhất định là bị dính xót kem lại rồi.

“Sơ Niệm, mình về trước đây.” Trang Noãn Noãn quyết định rời đi.

“Vậy cậu làm sao về đấy?”
“Mình…”
“Tôi đưa cô ấy về.” Một giọng nói trầm thấp, không cho phép người khác từ chối vang lên.

Kiều Mộ Trạch cũng đứng lên.

Diệp Mạn Ni nghe vậy lập tức nói: “Kiều tổng, em không lái xe, anh cho em đi nhờ nhé!”
“Chỉ có hai chỗ ngồi thôi.” Kiều Mộ Trạch khẽ nhướng mày, từ chối.

Diệp Mạn Ni còn chưa kịp nói tiếp thì Lam Thiên Hạo đã nói: “Diệp tiểu thư, đừng lo, trợ lý của tôi vẫn còn ở đây, tôi sẽ nhờ cậu ấy đưa cô và Lâm tiểu thư trở về.”
Lâm Thiến không ngờ là, ngay cả cô ta cũng đã được sắp xếp, cô ta còn đang nghĩ mình có thể ngồi nhờ xe của Lam Thiên Hạo đấy!
Trang Noãn Noãn thực sự không muốn ở cùng một chỗ với Kiều Mộ Trạch, cô cười nói: “Không cần đâu, tôi tự bắt taxi về là được.”
Ánh mắt của Kiều Mộ Trạch quét qua, ánh mắt đó như thể không cho phép cô bắt taxi vậy.

“Sơ Niệm, mình đi trước đây, tạm biệt.” Trang Noãn Noãn quyết định ra ngoài trước rồi tính sau, khi cô bước nhanh về phía cửa sảnh tiệc, chân dài của người đàn ông cũng bước theo sau.

Diệp Mạn Ni tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi giậm chân.

Trong mắt cô ta, dù Trang Noãn Noãn có làm gì đi nữa thì cũng là đang quyến rũ Kiều Mộ Trạch.

Lam Thiên Hạo nhìn hai người còn lại, anh cầm điện thoại gọi cho vị trợ lý vẫn đang ở dưới lầu: “Cậu lên đây, đưa hai vị khách về nhà.”
Lâm Thiến lập tức mỉm cười đi đến bên cạnh Lam Thiên Hạo: “Lam thiếu gia, tối nay rất vui vẻ! Cảm ơn anh rất nhiều.”
“Mọi người vui là được.”Lam Thiên Hạo vẫn lịch sự.

Lam Sơ Niệm đi tới khoác lấy tay cô ta: “A Thiến, khi nào có thời gian, chúng ta cùng nhau đi ăn đi.”
“Được!” Lâm Thiến cười nói, còn bổ sung thêm: “Mình có thời gian sẽ sang nhà cậu chơi!”
Lam Sơ Niệm tắt nhiên cười, gật đầu nói: “Được! Khi nào rảnh thì mình nhát định sẽ mời các cậu đến chơi!”
Lam Thiên Hạo đương nhiên hiểu là nụ cười của Lâm Thiến không phải là thành tâm cười với em gái anh, mà là một nụ cười có mục đích khác.

Nhưng em gái ngốc của anh quá khờ, không hề biết người khác đang mưu kế gì.

Trang Noãn Noãn đứng trong thang máy, Kiều Mộ Trạch đứng bên cạnh cô, một tay đút túi.

Vừa ra khỏi cửa thang máy, Trang Noãn Noãn đã đi về phía trước, phía sau, người đàn ông ở phía sau gọi cô lại: “Cô có ý kiến gì với tôi sao?”
Trang Noãn Noãn dừng chân lại, quay đầu nhìn anh, lắc đầu: “Không!”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui