Cô nóng lòng chờ đợi, đúng lúc này, điện thoại di động vang lên, cô cầm lên thì thấy là của Diệp Mạn Ni.
Cô nghe máy: “Alo, Mạn Ni.”
“Trang Noãn Noãn, bây giờ cô đã hài lòng chưa? Nói xem, có phải cô tự cho người bán những bức ảnh này lên mạng không?”
“Mạn Ni, cậu đang nói cái gì vậy?” Trang Noãn Noãn tức giận nói: “Tôi tuyệt đôi không làm chuyện này.”
“Ai biết được chứ? Nếu như vậy, chẳng phải cô nỗi tiếng hơn sao? Hơn nữa, cô còn dám nhận mình là bạn gái của Kiều Mộ Trạch! Không biết người ta có chịu nhận bạn gái giả là cô hay không.”
“Mạn Ni, tôi không muốn nói gì thêm về vấn đề này, cũng mong cậu đừng đoán bừa.” Trang Noãn Noãn thở dài, chuyện cô lo lắng vẫn xảy ra.
Diệp Mạn Ni đã hiểu lầm.
“Mạn Ni, chuyện này tôi giải thích sau với cậu được không?”
Trang Noãn Noãn chỉ biết thở dài.
“Đừng có giả tạo, nghe có vẻ như cô đang khổ sở lắm.
Mặc dù tôi không biết cô đã dùng cách gì để quyến rũ Kiều Mộ Trạch, nhưng tôi biết chắc là một ngày nào đó cô sẽ bị anh ấy vứt bỏ, với thân phận của anh ây, loại phụ nữ như cô, cũng chỉ để chơi cho vui, chơi mệt thì đá.” Giọng điệu Diệp Mạn Ni đầy vẻ không phục và độc địa.
Trang Noãn Noãn cười khổ: “Tôi trước giờ không có ý nghĩ muốn có mối quan hệ nào với anh ấy, sau này càng không sợ bị đá.”
“Ò, buồn cười, cô không phải chỉ hám tiền của anh ấy sao?”
“Tôi cúp máy đây.” Trang Noãn Noãn không muốn cùng cô tranh luận nhàm chán như vậy, dù sao chuyện của cô, cô tự biết mình đang làm gì.
Cô trực cúp điện thoại, nhưng đã khiến Diệp Mạn Ni tức chết đi được, cô ta còn rất nhiều lời cay nghiệt muốn nói!
Cô ta lại gọi cho Lâm Thiến, thêm mắm thêm muối vào chuyện ban nãy Trang Noãn Noãn nói, kể lại một lượt, khiến Lâm Thiến tin là Trang Noãn Noãn giờ đang ra vẻ, như thể dụ dỗ được Kiều Mộ Trạch là việc khiến cô rất tự hào.
Trang Noãn Noãn đứng trước cửa sổ, khoanh tay nhìn cảnh vật bên ngoài, cô muốn đi dạo.
_ ; Những câu nói của Diệp Mạn Ni vẫn khiên cô hơi suy nghĩ, cô không biết bây giờ giữa mình và Kiều Mộ Trạch rốt cuộc là gì?
Nếu gọi là mối quan hệ thì coi như là hợp tác đi!
Cô muốn biết sự thật về cái chết của ba mẹ cô, còn anh muốn lây được số tiền lợi nhuận liên quan.
Lúc này Kiều Mộ Trạch đang ở phòng gym của anh, đang tập tay thì chiếc điện thoại anh đặt bên cạnh vâng lên một giai điệu, anh cầm lên, thấy là mẹ đang gọi.
Anh hít một hơi thật sâu, cố gắng trả lời cuộc gọi với một giọng bình tĩnh.
“Alo mẹ.”
“Mộ Trạch, đời tư gần đây của con có phải là quá buông thả không? Xem trên mạng đưa tin đi, con thiếu phụ nữ thì nghiêm túc tìm một người bạn gái cho mẹ.
Con làm gì với mấy người xướng ca vô loài kia? “
Giọng điệu bà Kiều vô cùng bực tức.
“Mẹ, Trang Noãn Noãn làm nhạc chứ không phải ca sĩ.” Kiều Mộ Trạch vặn lại.
“Mẹ không quan tâm cô ta làm gì.
Tóm lại, để đời tư của con sạch sẽ chút đi.
Đừng có đứa con gái nào cũng đưa theo người.” Bà Kiều nhận định những bức ảnh trên mạng, Trang Noãn Noãn dám vô liêm sỉ hôn con trai bà ở nơi công cộng, rõ ràng cô ta không phải loại tốt đẹp gì.
“Mẹ, con tự biết ý thức vê cuộc sông của chính mình.
Mẹ đừng can thiệp vào được không?” Kiều Mộ Trạch an ủi.
“Mẹ sắp tức chết rồi đây, con còn bảo mẹ đừng xen vào? Mẹ không quan tâm, con mau chia tay với Trang Noãn Noãn này đi.”
“Được rồi, mẹ đừng nóng giận, Trang Noãn Noãn là một cô gái tốt, không phải nhân phẩm tồi tệ như mẹ nghĩ đâu.” Kiều Mộ Trạch lo cho sức khỏe của mẹ.
“Con là con trai duy nhất của mẹ, mẹ không cho phép con sa ngã.”
“Con biết rõ con đang làm gì, mẹ, tối nay con về nhà ăn tối.”
“Được! Về đi! Vừa hay tối nay chú con cũng về nước, về nhà họp mặt, mẹ chuẩn bị mấy món con thích.
Kiều Mộ Trạch khẽ nhíu mày, mặc dù với người chú này hơi xa cách, nhưng mối quan hệ giữa bậc ba chú với anh vẫn phải giữ liên lạc hàng năm..