Nhắm hai mắt lại, trong lòng thầm đọc ước nguyện của bản thân.
Lúc này Kiều Mộ Trạch nhắm mắt lại, anh chưa bao giờ mong muốn nguyện vọng có thẻ trở thành sự thật như thế này.
Nguyện vọng của anh chỉ có một, anh hi vọng ba mẹ anh sẽ không có chút liên quan gì đến cái chết của ba mẹ Trang Noãn Noãn, hi vọng hung thủ thật sự là người khác, cũng hi vọng bọn họ được ở bên nhau đến già.
Trang Noãn Noãn bên cạnh cũng nhắm mắt lại, tiếp tục đọc ước nguyện trong lòng mình, nguyện vọng của cô cũng giống Kiều Mộ Trạch.
Chỉ là cô hi vọng có thể nhanh chóng tìm ra hung thủ thật sự giết ba mẹ cô, đưa ông ta ra trước pháp luật, để ba mẹ cô ở dưới suối vàng có biết cũng cảm thấy yên lòng, sau nguyện vọng này cô còn ước thêm một điều nữa là cô hi vọng có thể ở bên cạnh người đàn ông này ngọt ngào yêu đương.
Lúc Kiều Mộ Trạch mở mắt ra, anh quay đầu sang nhìn cô gái bên cạnh, nhìn đôi mi dài run rẫy của cô, nhìn cô vẫn đang âm thầm cầu nguyện, anh thật sự rất muốn biết cô.
đang cầu nguyện cái gì?
Có điều khoé miệng cô hơi nhếch lên, rõ ràng cuối cùng cô cũng cầu nguyện được một chuyện vô cùng ngọt ngào.
Trang Noãn Noãn mở mắt ra, ánh mắt đầu tiên là nhìn sang anh, liền nhìn thấy người đàn ông bên cạnh đã mở mắt ra từ lúc nào rồi.
Cô nhướng mày cười: “Em cầu nguyện xong rồi, anh thì sao?”
“Anh cũng cầu xong rồi.“ Kiều Mộ Trạch chớp nhẹ mắt.
Hai người đứng dậy đi cắm hương, sau khi cắm xong thì quyên góp tiền rồi tạm biệt với người trông miều.
Thành phố A là trung tâm thành phó phồn hoa, toát lên không khí của sự hiện đại, lúc này tại cửa đại sảnh của tập đoàn Lam Thị có một chiếc xe BMW đã ở đây rất lâu.
Xe của Lam Sơ Niệm dừng ở trước cửa, lúc này đã gần đến giờ ăn trưa.
Cô không khỏi nhìn đồng hồ, đã mười hai giờ rồi! Sao anh cả vẫn còn chưa ra ngoài đi ăn? Cũng không biết hôm nay anh ấy có đưa người con gái anh yêu thầm cùng đi ăn cơm không.
Lam Sơ Niệm biết làm như vậy là rất vô vị cũng rất ngốc, nhưng anh cả cũng không có ý định nói với cô, vậy thì người con gái này là ai, cô chỉ có thể dùng cách quan sát vừa ngốc vừa vụng về này thôi.
Trong phòng tổng giám đốc của toà trụ sở tập đoàn Lam thị.
Lam Thiên Hạo sắp xếp lại văn kiện trên bàn, đứng lên nói với trợ lý: “Tôi phải đến nhà hàng một chuyến, tìm giám đốc Lý bàn chuyện.”
*Vâng, tôi đã đặt chỗ trong nhà hàng rồi.” Trợ lý nói xong liền đưa âu phục cho anh.
Lam Thiên Hạo khoác âu phục vào nói với trợ lý: “Là hẹn ở gần đây chứ! Tôi không muồn ở chỗ quá xa.”
“Vâng, là ở gần đây.”
“Được, tôi sẽ tự mình lái xe đi.”
Tiễn xong Lam Thiên Hạo, trợ lý không khỏi mỉm cười, giám đốc Lý trẻ trung xinh đẹp, lại còn là bạn học thời cấp.
ba của Lam Thiên Hạo, nói không trừng còn có trò vui, cho nên cô đã tự ý đặt cho bọn họ một chỗ cực kỳ lãng mạn.
Lam Thiên Hạo lái chiếc xe màu trắng của mình rời đi, lúc lái xe rời khỏi ga-ra, tiếng gầm nỗ đã thu hút sự chú ý của mọi người.
Lam Sơ Niệm đang đói đến mức buồn ngủ trực tiếp bị tiếng lái xe ra khỏi ga-ra làm cho giật mình tỉnh giác.
Cuối cùng cũng đợi được xe của anh cả ra ngoài, cô vội vàng khởi động xe của mình.
Người đang lái xe kia không phải là anh cả sao? Trong.
lòng Lam Sơ Niệm cực kỳ vui mừng, xem ra là anh cả tự mình lái xe, nhất định là hẹn gặp mỹ nữ rồi.
Nói không chừng còn mời người trong lòng anh ăn cơm, nội tâm Lam Sơ Niệm tràn đầy mong chờ.
Do buổi trưa tắc đường cho nên xe của Lam Thiên Hạo cũng không lái nhanh được, chút buồn bực hoà vào dòng xe cộ chen chúc.
Điều này cũng khiến cho kỹ thuật theo dõi không chuyên nghiệp của Lam Sơ Niệm có thể đi theo, lái xe theo dõi anh một cách hoàn hảo.
Ánh mắt Lam Thiên Hạo chuyên chú nhìn về phía trước, chỉ là khi chen hàng mới quay lại đẳng sau nhìn, nhưng anh lại không hề phát hiện ra chiếc xe BMW trong đám đông..