Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi


Cửa hàng ở ngay trung tâm thành phố, xe của Lam Thiên Hạo rất nhanh đến trước cửa hàng, ánh lái xe xuống bãi đỗ xe dưới tầng hầm.

Lam Sơ Niệm nhìn cửa hàng trong công ty này, cô lập tức kinh ngạc, lẽ nào đối tượng anh cả yêu thầm làm việc ở đây sao?
Lam Sơ Niệm muốn lái xe tiến vào mới phát hiện ra đây là bãi đỗ xe tư nhân lập tức chán nản, cô đi một vòng cũng không có chỗ để xe, nhưng khi quay lại trước lối vào của cửa hàng.

Đột nhiên nhìn thấy trước cửa có một đôi trai xinh gái đẹp, người đàn ông là Lam Thiên Hạo, mà người phụ nữ thì mặc bộ đồ của cửa hàng, trẻ trung xinh đẹp.

Ánh mắt Lam Sơ Niệm trợn mắt nhìn, bắt được rồi, kia nhất định là đối tượng mà anh cả yêu thầm!
Nhìn bóng dáng bọn họ đi về hướng quảng trường, trong lòng cô vội vàng đầu óc không nghĩ ngợi liền dừng xe ngay đường bên cạnh, vội vàng cầm túi đuồi theo.

Hôm nay cô trang bị đầy đủ chỉ để lộ ra đôi mắt, cô lập lức biến thành một tên theo dõi, chốc chốc lầy cái nọ lấy cái kia che mặt.

Lúc Lam Thiên Hạo quay đầu nhìn đẳng sau, cô sợ tới mức suýt chút nữa chạy đến ôm lấy người bên cạnh diễn kịch, cô vội vàng theo sau giả bộ cúi xuống nghe điện thoại.

Cứ như vậy cả đường vừa trốn vừa đi theo, nhìn thấy bọn họ đi vào một nhà hàng cao cấp, Lam Sơ Niệm lại lần nữa chắc chắn là do bọn họ có hẹn mà đến.

Hình như cô từng xem ở trên tạp chí nói rằng, nhà hàng này là một trong những nhà hàng thích hợp nhất để hẹn hò.

Không ngờ anh cả lại lãng mạn như vậy! Lam Sơ Niệm cắn cắn môi, ánh mắt dán chặt vào mỹ nữ đi cạnh anh cả, nói về dáng người nhất định là rất hoàn mỹ.

Vừa rồi nhìn qua dáng vẻ của chị ấy, cũng thuộc kiểu khuôn mặt xinh đẹp, khí chất tao nhã.

Lam Sơ Niệm thở dài bước vào trong nhà hàng, nhìn thấy Lam Thiên Hạo cùng nhân viên nhắc đến chuyện đặt chỗ, nhân viên chào đón dẫn họ bước vào trong.

Lam Sơ Niệm chỉ có thể tạm thời ngồi ở đại sảnh, cô ngồi ở một góc gọi – đồ, dù sao cô cũng là nhân vật quần chúng nên cũng không muốn thu hút sự chú ý của mọi người.

Cô đeo khẩu trang gọi thức ăn xong thì ngồi nghĩ linh tỉnh.

Cô nghĩ anh cả lúc này lịch thiệp vui vẻ biết bao, dù sao anh cũng đang hẹn hò cùng với cô gái mà anh thầm yêu sâu sắc!
Trong phòng riêng, trong tay Lam Thiên Hạo cầm một bản thảo, bên trên phác thảo một viên kim cương rất đặc biệt, hai đường cắt nhau quấn chặt lấy viên kim cương sáu móng, mà tổng thể hai đường này đều được thiết kế rất đặc biệt.

“Lam tổng, anh đặc biệt thiết kế chiếc nhẫn kim cương này là để chuẩn bị cầu hôn cô gái xinh đẹp nào sao?” Đôi mắt của người phụ nữ ngồi đối diện anh hiện lên vẻ ngưỡng mộ hỏi.

Ánh mắt Lam Thiên Hạo nghiêm túc nhìn lên bản vẽ, anh nở nụ cười: “Đúng vậy! Chuẩn bị trước, đợi thời cơ thích hợp thì có thể đem ra dùng rồi.”
“Cô gái đó thật sự rất hạnh phúc, khiến cho tốn không ít tâm tư, tỉ mỉ thiết kế ra kiểu nhẫn độc nhát vô nhị như vậy, chi phí bỏ ra cũng không ít, huống hồ còn là tình yêu của anh dành cho cô.” Lý Duyệt vừa nói, trong ánh mắt cô lộ ra Vẻ ao ước.

So với nhẫn kim cương thì người đàn ông này mới là món quà đặc biệt nhất! Ánh mắt anh so với kim cương càng mê người hơn.

Ánh mắt Lam Thiên Hạo khẽ động, cho dù bây giờ anh hao hết tâm tư thì cũng không chắc chắn chiếc nhẫn này có thể đeo lên ngón áp út của cô gái đó.

Nhưng đây là kế hoạch mà anh nghĩ rất lâu rồi, cho dù sau này người cô gả không phải là anh thì anh cũng có thể bán cho người đàn ông may mắn đó, để anh ta đeo lên ngón áp út của cô.

Chỉ là nghĩ đến chuyện này, trong lòng anh liền có một loại cảm giác nhói đau đến khó thở.

Lý Duyệt cũng thầm thở dài, mặc dù có quan hệ là bạn học cùng cấp ba nhưng cô cũng làm việc trong cửa hàng của anh được 5 năm rồi, chỉ khi anh đến kiểm tra cửa hàng thì cô mới có thể nhìn thấy anh.

Cô cũng đã quen rồi, chỉ có điều cô vẫn luôn biết trong lòng anh yêu một người phụ nữ rất sâu đậm, bởi vì từ trước đến nay anh không nói nhưng mỗi lần trong cửa hàng có những kiểu mẫu đặc biệt nào thì anh đều giữ lại cho bản thân.

Nhưng đến hiện tại anh vẫn độc thân, cũng không nhìn thấy người con gái hạnh phúc đó bên cạnh anh.

Cô thật sự rất đau lòng cho anh.

Lam Thiên Hạo hài lòng đưa bản thảo cho cô: “Cô nhìn giúp tôi xem có chỗ nào cần sửa không?”
“Đây đã là bản thiết kế cực kỳ hoàn hảo rồi, anh còn muốn sửa sao?”
“Cô dựa vào thị giác của phụ nữ mà thưởng thức nó, nếu như là cô, cô sẽ thích chiếc nhẫn kim cương như này chứ? Nhận được nó có thể hạnh phúc đến mức nào?”.

||||| Truyện đề cử: Lăng Tổng Cưa Lại Vợ Cũ |||||
Lam Thiên Hạo hỏi Lý Duyệt..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui