Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi


“Tiểu thư, chúng tôi là thợ sửa dây điện gấp, mời buông dao của cô xuống, đừng tự làm mình bị thương.”
“Anh biết các anh muốn làm gì mà?” Trang Noãn Noãn một câu nói chọc thủng ngụy trang của bọn họ.

Thế nhưng hai người đàn ông này cũng gấp gáp, một người trong đó không sợ chết lập tức từ phía sau đi qua cưỡng ép cô, Trang Noãn Noãn bị người đàn ông này từ.

sau lưng ôm lấy, tay cô cầm dao cũng bị khống chế, dao trong tay của cô bị ép buộc đoạt xuống: “Buông ra, các người buông ra, người đâu cứu mạng…” Trang Noãn Noãn gấp gáp hét to.

Mà đúng lúc này, cửa thang máy truyền đến một tiếng đỉnh tai, chỉ thấy một thân ảnh mạnh mẽ rắn rỏi giống như thiên thần giáng thé, anh lập tức đầy cửa đi vào.

Truyện Điền Văn
Trang Noãn Noãn cũng hoàn toàn không ngờ là anh đột nhiên xuất hiện, trong ánh mắt của cô nảy lên, cũng không phải là mừng rỡ được cứu, mà là tràn đầy áy náy.

Khi anh thấy Trang Noãn Noãn bị hai người đàn ông lôi kéo đi tới hướng sân thượng, anh lập tức ý thức được bọn họ muốn làm gì, ánh mắt sắt bén Kiều Mộ Trạch kẽ động, anh nắm chặt tay, liền hướng một người trong đó vung mạnh một đấm.

Người đàn ông ngay lập tức ngây người, lùi lại một bước, Kiều Mộ Trạch giữ một cánh tay Trang Noãn Noãn, chuẩn bị đi thăm dò tách người đàn ông kéo cô ra, mà phía sau, một người đàn ông khác vung nắm đấm qua đây, Kiều Mộ Trạch vì không cho hắn tổn thương tới Trang Noãn Noãn, đỡ một quyền này của hắn, nhưng anh nắm cánh tay của Trang Noãn Noãn, một chút cũng không có thả lỏng.

Đôi mắt của Trang Noãn Noãn nhát thời hết sức đau lòng, cô cắn răng, nhìn người đàn ông kéo cô, cô lập tức nhắc chân, dứt khoát đá dưới háng người đàn ông này, cô xuất thân là luyện vũ đạo, cô một đá cũng tràn đầy sức lực, người đàn ông này nhất thời kêu đau một tiếng.

Trang Noãn Noãn ập tức thuận theo bàn tay đang nắm lắy, há miệng ra sức mạnh nhất cắn người, trực tiếp xé rách da của người đàn ông này, người đàn ông này kêu thảm một tiếng.

Hai người đàn ông lập tức đẩy cửa chạy như điên rời đi, nơi nào còn có thể lưu lại nữa?
Khóe miệng Trang Noãn Noãn còn đang tê do cắn tay của người đàn ông kia, cô nhổ ra một ngụm máu, Kiều Mộ Trạch quay đầu nhìn thấy, biết rõ máu trong miệng cô không phải của mình, nhưng tim vẫn đập thình thịch, một tay ra sức vỗ trong ngực cô, đảm bảo cô đã an toàn.

Trang Noãn Noãn thật ghét bỏ mùi máu tươi trong miệng, lúc ói thêm lần nữa, một búng máu bắn ở trên áo sơ mi của anh, cô lập tức đưa tay muón đầy anh ra, không muốn làm bẩn quần áo của anh.

Nhưng Kiều Mộ Trạch lại cho là lúc này cô còn muốn đẩy anh ra, anh có thể chịu sao? Anh dùng sức đè mạnh cô, bá đạo lên tiếng: “Không cho phép rời khỏi anh.”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Trang Noãn Noãn lại nặng nề đụng vào lồng ngực rắn chắc của anh, hốc mắt cô ươn ướt, lồng ngực căng cứng đau đón, rốt cục cô nói xin lỗi, nức nở nói trong áy náy: “Xin lỗi… Xin lỗi…”
Kiều Mộ Trạch ngắn ra, lúc này mới nắm bả vai của cô nhìn cô gái bị dọa sợ này, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô dính máu, mà đôi mắt trong suốt của cô lại sướt mướt rơi lệ, vừa thương sót lại vừa giận, trái tim của anh trực tiếp vì cô thắt chặt.

Cô nói xin lỗi cái gì? Bởi vì trong lòng Kiều Mộ Trạch, những gì cô nói vào sáng hôm qua, anh cũng không trách cô, đối mặt cục diện ba mẹ chết thảm, cô nhận định hung thủ, cô có phản ứng như thế là bình thường.

Bây giờ, gây ra tât thảy những điêu này, là do cuộc điện thoại lạ cho cô.

Kiều Mộ Trạch tự tay xoa vết máu trên mặt cô, giọng nói ôn nhu: “Đưa cái số kia cho anh, anh muốn biết người này là ai.”
Trang Noãn Noãn tự tay chật vật xoa máu trên mặt, nhìn anh nói: “Em đưa số đó cho Chu tổng rồi, để anh ấy giúp em tra ra chủ nhân của số này.”
“Em cũng hoài nghi cái số này rồi?” Kiều Mộ Trạch ngắn ra, không ngờ là cô không ngốc như vậy, tất nhiên biết nghĩ lại rồi.

Trang Noãn Noãn biết ngày hôm qua lúc cô có được những tin tức này, lý trí mất hết, giống như người điên, nhưng bây giờ, cô thanh tỉnh, lại nhất thời tìm không thể tìm cách bù đắp cho sai lầm này.

“Lúc em nhìn thấy hai người kia, em liền xác định là có vấn đề.” Trang Noãn Noãn ngắng đầu: “Cảm ơn anh đã cứu em.”
Cũng may mắn Kiều Mộ Trạch tự mình tới, bằng không, Kiều Mộ Trạch cắn chặc răng, không dám tưởng tượng hậu quả, anh đưa tay vừa kéo, đem khuôn mặt nhỏ nhắn của Trang Noãn Noãn đặt lên áo sơ mi sạch sẻ bên kia.

Trang Noãn Noãn giống như một đứa nhỏ làm chuyện bậy, có ý nghĩ không dám lại chọc giận anh.

Liền ngoan ngoãn để cho anh ôm!
Lúc này, Chu Đào tự mình mang theo trợ lý qua đây, khi bọn họ đứng ở cửa, thấy cửa bị cạy ra, mà trong phòng khách một đôi nam nữ đang ôm nhau, lại thấy máu trên mặt Trang Noãn Noãn, trên ngực áo sơmi của Kiều Mộ Trạch nhuốm máu, đều sợ ngây người.

“Kiều tổng, Noãn Noãn, mau đến bệnh viện.” Chu Đào vội vàng xông vào.

“Chúng tôi không sao, đây không phải là máu của chúng tôi.” Kiều Mộ Trạch nói xong, đi về phía trong phòng tắm, lấy ra một cái khăn mặt ướt qua đây, Trang Noãn Noãn biết anh muốn làm gì, vội vàng nhận lấy: “Tự em lau.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui