Lâm Thiến bây giờ cũng không còn cơ hội, nhìn dáng vẻ ân ái của Lam Sơ Niệm và Lam Thiên Hạo, trong lòng cô ta cũng rất khỏ tả, cười nói: “Được, cậu nói sao làm vậy.
đi: “Mình sẽ không viết, nhưng mình sẽ nói cho bọn chuyên đi săn tin, để cho bọn họ tung tin đồn ra, hiệu quả tốt hơn nhiều.”
Nói xong, Diệp Mạn Ni cầm điện thoại di động lên, tìm tới một số từng lưu lại rồi gọi tới.
“Tôi muốn cung cấp cho các anh một tin, liên quan tới Lam Sơ Niệm.
Bây giờ người đàn ông đang lưu truyền trên mạng là bạn trai của cô ta, thật ra chính là anh cả của cô ta.
Lam Sơ Niệm là con dâu nuôi từ nhỏ của nhà họ, vì vậy, các anh biết phải viết sao rồi đấy.”
“Tin này là thật à?” Người đầu dây kia vô cùng khiếp sợ, giọng nói cũng kích động rõ ràng.
“Có thật hay không, các anh tự xem đi.
Đã cùng nhau ra nước ngoài rồi, anh cảm thấy bọn họ có phải anh em thật không? Tôi thấy có khi ngủ chung một giường rồi.” Diệp Mạn Ni nói xong, thì tắt máy, cô ta nghĩ, ngày mai có thể xem một màn hay rồi.
Nhà họ Lam.
Lam Thiên Thần mấy hôm nay đều ở nhà với ba mẹ, thi thoảng không có gì làm cũng lên mạng xem thử tin tức.
Hôm nay anh mở ra, đột nhiên thấy trong khung tìm kiếm trên màn hình, viết tiêu đề bạn trai thần bí của Lam Sơ Niệm.
Anh lập tức kinh sợ.
Vội vã mở ra, chỉ thấy bên trong xuất hiện một phần tin, nội dung bên trong viết chuyện Lam Sơ Niệm và bạn trai đi dạo phó.
Lam Thiên Thần sau khi thấy được bức ảnh, không khỏi dở khóc dở cười, người đàn ông đi dạo phố với em gái không phải anh cả à? Tại sao lại bị hiểu lầm là bạn trai của Sơ Niệm đây?
Lam Thiên Thần vừa bực vừa buồn cười mà xem xong, nhận ra chuyện này sinh sôi mạnh mẽ, bây giờ trên cả mạng đều tuyên truyền chuyện này.
Lam Thiên Thần không khỏi mừng một hồi, may mà ba mẹ thích xem TV, mà không thích xem tin báo trên mạng.
Nếu không thì trông thấy tin này bọn họ chắc chắn tức không thở nỗi.
Lam Thiên Thần lập tức gọi điện thoại cho anh cả.
Lúc này Lam Thiên Hạo vừa về khách sạn, Lam Sơ Niệm về phòng của cô, mà anh cũng về căn phòng trên ban công.
“Alo, sao thế?” Lam Thiên Hạo nghe điện thoại của em trai.
“Anh, anh xem tin trên mạng chưa? Scandal của anh và Sơ Niệm đã truyền khắp nơi rồi.”
“Scandal gì?”
“Thì có fans ở nước ngoài chụp được hình anh và Sơ Niệm dạo phố, nghĩ anh là bạn trai của Sơ Niệm, bây giờ’ truyền thông khắp nơi đưa tin của hai người.”
Mày kiếm của Lam Thiên Hạo siết chặt: “Cứ kệ họ lan tin đi.”
“Em cũng nghĩ vậy, dù sao sớm muộn bọn họ đều biết quan hệ của hai người.
Hơn nữa, em quyết định tự mình đứng ra giải thích hộ hai người một phen.”“
Nội tâm Lam Thiên Hạo không khỏi rối ren, thật ra để những tin này truyền đi xa, cũng chẳng ảnh hưởng gì tới anh cả.
Có điều là sớm cho họ biết mà thôi, bởi vì sau này anh nhất định sẽ cho họ biết anh chính là bạn trai của Lam Sơ Niệm.
“Tùy em thôi.”
“Anh cả, lúc nào hai người về nước.
Em nhớ hai người rôi.”
“Ngày mai bay.” Lam Thiên Hạo đáp một câu.
“Được, vậy mai em chờ hai người về đoàn viên.” Lam Thiên Thần nói xong, thì tắt máy.
Lam Thiên Hạo thu máy lại, cầm trong tay, lần này quay về, anh nhát định phải nói rõ chuyện này với ba mẹ rồi.
Lam Sơ Niệm ngồi ở trong phòng, cô mở cái túi mới mà Lam Thiên Hạo mua cho cô.
Cảm giác mở quà này thật thích quá, trong lòng Lam Sơ Niệm cũng vô cùng cảm động.
Không ngờ anh cả âm thầm mua cho cô.
Lam Sơ Niệm cũng rất thích cuộc sống như thế, ở nước ngoài với anh cả, thật giống như chẳng có chướng ngại gìkhông có gì phải kiêng dè, nhưng mà cô không thể không về nước.
Tối, hai người ăn tối trong khách sạn, sau khi ăn xong thì vẫn còn sớm, vừa hay ở bên cạnh khách sạn có một dòng sông, là chỗ rất hợp để đi dạo.
Lam Sơ Niệm và Lam Thiên Hạo đương nhiên cũng tản bộ ở trong ánh hoàng hôn bên bờ sông..