Lam Thiên Thần đùa như vậy, vì anh là anh cô, đùa cũng thường thôi, nhưng đứng cạnh anh lúc này là người đàn ông nào đó, sắc mặt trầm xuống, nói với em trai: “Con bé tự biết chọn.”
Lam Sơ Niệm cũng có chút lo lắng, cô nhìn sắc mặt khó coi của anh cả, cười hì hì: “Anh ơi, em còn nhỏ, chưa vội tìm bạn trai.”
Lam Thiên Thần nghĩ một lúc cũng thấy đúng, chỉ vào Lam Thiên Hạo nói: “Anh cả còn chưa có, chúng ta không vội, ba mẹ có giục cũng sẽ giục anh ấy trước.”
Lam Thiên Hạo vỗ vai anh: “Nhanh vào đi.”
Lam Thiên Thần đưa phiếu, sau lưng vẫn còn rất nhiều người, mọi người đều đang xếp hàng đi vào, Lam Thiên Hạo đưa tay ôm Lam Sơ Niệm vào trong ngực, để cô không bị người khác đụng phải.
Lam Thiên Thần đưa xong phiếu, quay lại nhìn, đã thấy Lam Sơ Niệm ở bên cạnh anh cả, anh liền yên tâm đi trước.
Phía sau, khóe miệng Lam Sơ Niệm trong lớp khẩu trang cong lên, đôi mắt cong cong như vằng trăng sáng vậy, có vẻ rất vui vẻ.
Đi vào bên trong khu trò chơi, dưới bóng đêm, mọi thứ vô cùng náo nhiệt, dưới ánh đèn, có những cô gái đang biểu diễn, như màu rang chiều nhiều màu sắc, tạo nên một hiệu quả rất kinh diễm.
Tâm trạng Lam Sơ Niệm vô cùng tốt, Lam Thiên Thần biết cô thích ngồi vòng quay ngựa gỗ, anh liền đi trước dẫn đường, Lam Thiên Hạo vẫn ở sau dẫn cô đi.
“Sơ Niệm, nhìn này, vòng xoay ngựa gỗ mà em thích nhất.”
Lam Sơ Niệm nhìn người xếp hàng còn nhiều, cô còn đang do dự, Lam Thiên Hạo đã dắt tay cô nói: “Anh đi cùng em.”
Lam Thiên Thần cũng muốn đi cùng, Lam Thiên Hạo đã quay đầu nói: “Em chụp ảnh đi.”
Lam Thiên Thần cũng vui vẻ đồng ý: “Được, để cho em.”
Lam Sơ Niệm đứng ở phía trước, Lam Thiên Hạo đứng sau che chở cho cô, lúc này, một cô gái ở phía trước không muốn xếp hàng, có chút thô lỗ đẩy một cái, Lam Sơ: Niệm liền đụng phải cô gái ở phía trước, Lam Sơ Niệm đành lui vê sau, thân hình mảnh khảnh dính chặt vào người đàn ông phía sau.
Lam Sơ Niệm nghiêng đầu nhỏ nhìn cô, Lam Thiên Hạo một tay bảo vệ cô, người cúi xuống, nhất thời, dưới ánh đèn, hai gương mặt dựa đến thật gần, gần đến mức có thể nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của đối phương.
Lam Sơ Niệm thẹn thùng vùi đầu vào lòng anh cười một tiếng, loại cảm giác này vô cùng mập mờ, lại có chút vi diệu, giống như tư vị mối tình đầu vậy!
Rốt cuộc hai người cũng thành công lên được vòng quay ngựa gỗ, họ ngồi cùng nhau, Lam Sơ Niệm ngồi phía trước, Lam Thiên Hạo ở bên cạnh cô, anh mặc âu phục nhàn nhã, dáng người dong dỏng soái khí, cùng chơi với cô trò chơi trẻ con này.
Vòng tròn ngựa gỗ xoay vòng, Lam Sơ Niệm mặc dù đeo khẩu trang, nhưng mái tóc dài của cô cũng lộ ra, cùng đôi mắt to tròn tràn đầy tình thần, dưới ánh đèn trở nên cực kỳ xinh đẹp.
Lam Thiên Thần cái gì cũng không hiểu, vô cùng nghiêm túc bắt những pose ảnh đẹp nhất cho hai người.
Chơi một vòng, Lam Sơ Niệm cầm điện thoại của anh hai, nhìn hình, có những tắm được chụp rất đẹp, nhưng càng nhìn, gương mặt cô càng đỏ lên, bởi lẽ trong hình, ánh mắt cô và Lam Thiên Hạo như luôn bắt được đối phương, dù cô đã rất kiềm chế, nhưng xúc cảm giữa hai người vẫn tràn đầy, cũng không biết anh hai sẽ nghĩ thế nào.
“Thiên Thần, em muốn chơi gì thì đi chơi đi! Anh đi cùng Sơ Niệm!” Lam Thiên Hạo nói với em trai.
“Vậy em đi chơi tàu siêu tốc rồi lại đến tìm hai người nhé.”
Lam Thiên Thân cũng muôn chơi một trò kích thích.
Sau khi Lam Thiên Thần rời đi, Lam Sơ Niệm vẫn đưa mắt dõi theo bóng người anh, trong phút chốc, một cánh tay bá đạo kéo cô vào lòng, ấn cô vào sâu trong ngực anh, gương mặt nhỏ nhắn của cô cứ thế dán sát vào.
Cảm nhận được tay cô ở eo mình, giống như vô tình, không biết đã chọc giận anh khi nào.
“Anh cả, chúng ta đi đâu?” Lam Sơ Niệm ngắng đầu hỏi.
Linh Tú cũng không biết, chỉ là muốn tuyên bố, anh đã chiếm cô làm của riêng.
“Em muốn đi đâu?”
“Chúng ta đi dạo ở đây đi.” Lam Sơ Niệm cười nói, cô mới nhìn thấy một nơi đầy những món đồ chơi nho nhỏ, cô cũng muốn chọn vài món, bày trong phòng.
Lam Thiên Hạo cùng cô đi chọn đồ chơi, Lam Sơ Niệm tính trẻ con, lúc nào cũng giống như cô bé, thích những món đồ chơi tinh xảo, cô cầm lên một chiếc bờm tai thỏ, đưa tới trước mắt người đàn ông phía trước, cong môi cười: “Đẹp không?”
Đôi tai thỏ phần nộn, kết hợp với đôi mắt to tròn tỏa sáng của cô, như một quả dâu tây hấp dẫn, Lam Thiên Hạo lập tức cúi xuống, hôn lên trán cô: “Đẹp, mua đi!”
“Được!” Lam Sơ Niệm lập tức quyết định mua, còn có thể phát sáng, những cô gái khác cũng thích chơi.
Lam Sơ Niệm mua được một cái tai thỏ, thêm một con gấu bông, vô cùng vui vẻ..