Kiều Mộ Trạch lại đổi nhà hàng, trước đó anh đặt một nhà hàng kiểu Trung Quốc cao cấp, nhưng lần này, anh đổi thành kiểu nhà hàng Tây lãng mạn.
Ngồi trong nhà hàng, sau khi gọi xong món, Trang Noãn Noãn nâng cằm, dưới ánh đèn, khuôn mặt nhỏ nhắn có vẻ như có tâm sự.
“Sao vậy? không vui sao?” Kiều Mộ Trạch đưa tay ra, nắm lấy bàn tay nhỏ của cô.
Trang Noãn Noãn lắc đầu, mím môi cười: “Không phải, chỉ là gần đây xảy ra nhiều chuyện như vậy, có chút cảm khái mà thôi.”
“Ngày mai anh muốn đưa em về gặp ba mẹ anh, em bằng lòng không?” Kiều Mộ Trạch nắm chặt lấy tay của cô, trong ánh mắt lộ ra mong đợi.
Trang Noãn Noãn lập tức khẩn trương nuốt nước bọt: “Ngày mai sao?”
Cô đúng là 1 chút tâm lý chuẩn bị cũng không có, còn nhớ những lời mà lần trước bác Kiều nói với cô, còn có cái thẻ trong tay cô, cô nhất định phải trả lại cho bác ấy.
“Ngày mai, anh đã hẹn với mọi người trong nhà, sẽ mang em về ăn cơm trưa.” Kiều Mộ Trạch trầm giọng nói.
Trang Noãn Noãn căn môi đỏ nói: “Hai bác sẽ chấp nhận em sao?”
Kiều Mộ Trạch đưa tay vuốt đầu của cô nói: “Yên tâm! Ba mẹ anh chắc chắn sẽ chấp nhận em, anh thích em, ba mẹ anh cũng không có bắt kỳ ý kiến gì.”
Trang Noãn Noãn gật đầu: “Được, em về với anh.”
Ăn xong bữa tối, hai người lái xe đến một con đường ở ven biển để đi dạo, chỗ đó có 1 chỗ đi dạo vô cùng yên tĩnh.
Kiều Mộ Trạch cùng cô đi trên hàng lang được lát bằng gỗ, Trang Noãn Noãn đi cùng với anh, thưởng thức cảnh biển không điểm cuối, tâm trạng tự nhiên tốt hơn một chút.
Dưới ánh đèn màu vàng cam, xung quanh không có người, Trang Noãn Noãn đang dựa lưng vào lan can, cô có chút xấu hổ ngẳng đầu lên, anh dịu dàng ôm lấy eo cô, khuôn mặt đẹp trai dựa lại gần.
Trang Noãn Noãn có chút khẩn trương nhắm mắt lại, dưới mí mắt mỏng như cánh ve ấy dường nhưu có thể cảm nhận được con ngươi cô đang hoảng loạn chuyển quanh, vô cùng đáng yêu, nơi Kiều Mộ Trạch hôn đầu tiên chính là mí mắt của cô.
Trang Noãn Noãn đưa tay ôm lấy eo của anh, nụ hôn của anh, vô cùng ôn nhu, không có chút khí tức xâm lược nào, từng chút từng chút một, chiếm lấy trái tim của cô.
Trang Noãn Noãn cũng phối hợp nâng gót chân lên, ôm lấy cổ anh, dưới màn đêm, hai người ôm hôn chặt chẽ.
Một nụ hôn, khiến hai người đều thở hổn hễn, trong ánh mắt Kiều Mộ Trạch rõ ràng viết không đủ, anh còn muốn nhiều hơn nữa, Trang Noãn Noãn không dám nhìn thẳng ánh mắt của anh.
Nhưng cô biết, đêm nay sẽ sảy ra chuyện gì.
“Bà ngoại nói… nếu như em về muộn có thể ngủ nhờ nhà anh một đêm.” Trang Noãn Noãn xấu hỗ nói.
Đáy mắt Kiều Mộ Trạch lập tức nhiễm lên ý cười, anh nhẹ nhàng ôm cô vào lòng: “Được! Vậy em về nhà với anh đi!”
Nói xong, anh giọng nói trầm thấp khàn khàn của anh dán vào bên tai cô: “Đêm nay, chúng ngủ cùng nhau.”
Trang Noãn Noãn chỉ cảm thấy gương mặt xinh đẹp đột nhiên trở nên nóng bỏng, chôn ở trong ngực của anh, không muốn ngắng đầu, sợ để anh nhìn thấy khuôn mặt xấu hổ không thể tự kiềm chế được của mình.
Hai người trở lại trong xe, Kiều Mộ Trạch nhanh chóng lái xe đi vào con đường về thẳng biệt thự của anh, Trang Noãn Noãn cảm nhận dáng vẻ vội vàng háp tấp của anh, có chút buồn cười, lại nhịn xuống.
Đại khái, loại chuyện này, cũng chỉ có cô mới có thể cảm nhận được!
Kiều Mộ Trạch cũng thay đổi dáng vẻ cao lãnh cắm dục lúc bình thường, giờ phút này, anh không chút nào che giấu, thể hiện suy nghĩ của anh 1 cách vô cùng rõ ràng, anh muốn cô, đã không thẻ lại nhịn thêm được nữa.
Đêm nay, anh sắp điên cuông vì cô.
Xe thể thao dừng ở cửa chính biệt thự, Kiều Mộ Trạch bước xuống xe, Trang Noãn Noãn cũng mở cửa xuống xe, dọc theo con đường này cô cũng bị lây nghiễm cảm xúc.
của anh, điều này khiến tâm trạng khẩn trương của cô cũng nhẹ nhàng đi 1 chút.
Thế nhưng, vừa mới xuống xe, anh liền tới gần, thân thể cô ở trước cửa lờ mờ tối, bị anh ôm ngang lên, Trang Noãn Noãn nhẹ “a” một tiếng, nhưng cũng bị dọa đến cười thành tiếng.
“Thả em xuống đi!” Cô nhẹ giọng yêu cầu.
“Không thả.” Nam nhân bá đạo trầm giọng nói..