Mặc dù nhìn không rõ loại xe, nhưng Bạch Hạ có một loại khẳng định, đó là xe của Hình Nhất Phàm.
Hình Nhất Phàm xuyên qua cần gạt mưa đang điên cuồng gạt mưa kia nhìn thấy đám người đang chen chúc trong trạm xe buýt kia, mà lúc này, ánh mắt của anh nhìn chằm chằm vào cô gái đang đứng dầm mưa kia.
Đỉnh đầu của cô nâng cái cái túi, cả người đều lộ ở dưới cơn mưa, nhưng ánh anh lại nhìn thấy ánh mắt hưng phấn của cô khi nhìn về phía anh, Bạch Hạ vẫy vẫy tay ra hiệu với anh.
Hình Nhất Phàm vẫn không dừng ở trước trạm xe buýt, anh lái xe đi về phía trước 5 mét mới dừng lại, lúc này, anh không kịp tìm ô, cầm lấy áo khoác ngoài ở bên cạnh đẩy cửa xe xuông.
Thân ảnh cao lớn của anh bước vào trong màn mưa, anh ôm thật chặt áo khoác ngoài đi đến, khiến cho áo sơ mi tối màu của anh ngay lập tức ướt hết.
Lúc này trong lòng Bạch Hạ cảm động đến muốn khóc, nhìn người đàn ông ướt đẫm đang lao nhanh về phía cô, cô cũng nhanh chóng lao về phía anh, mặc dù chỉ cách nhau có 5 mét.
Nhưng ở trong màn mưa lạnh giá, khoảng cách đó đã là rất xa rồi.
“Hình Nhất Phàm…” Bạch Hạ kêu tên của anh, bởi vì lo lắng quần áo của anh bị ướt.
Mà ngay lúc hai người lại gần nhau, Hình Nhất Phàm cầm lấy áo khoác ngoài ôm ở trong ngực giương lên, che lên đầu cô, cánh tay rắn chắc của anh rất tự nhiên ôm lấy, đưa cô toàn thân ướt sũng lên ghế ở bên cạnh lái xe.
Giày của Bạch Hạ cũng đã ướt, nước vào hết cả giày rôi mà cô cũng không để ý.
Hình Nhất Phàm mở ghế phụ kéo cô ngồi vào, túi quần áo trong tay Bạch Hạ cũng bị anh để vào trong cốp xe.
Lúc mà cửa vừa đóng lại, ánh mắt của Bạch Hạ nhìn anh vòng từ đằng sau xe đi vào ghế lái.
Mà lúc này, toàn thân Hình Nhất Phàm cũng đang nhỏ nước, một đầu tóc đen được chỉnh lý gọn gàng, cũng bị mưa ướt đến dính chặt vào trán, khuôn mặt cũng tràn đầy nước mưa.
“Nhanh lau nước mưa đi.” Bạch Hạ rút giấy ra, thử lau mặt cho anh.
Hình Nhất Phàm ngắng đầu nhìn cô ngay cả chính mình cũng không kịp lau, liền đi lau mặt cho anh, anh cầm lấy cổ tay cô nói: “Lau cho cô trước đi.”
Nói xong, anh người đến, giúp cô cài dây an toàn, sau khi tự mình cài dây an toàn, liền đạp ga đi về phía khu chung cư của bọn họ.
“Thật xin lỗi… cả người anh đều ướt hết rồi.” Bạch Hạ thực sự rất tự trách, bởi vì tới đón cô, toàn thân anh đều ướt đẫm.
Hình Nhất Phàm quay đầu liếc nhìn cô: “Tôi không sao, cô cũng không cần tự trách.”
Ai cũng không ngờ rằng mưa to như này nói đến là đến, có chút vội vàng không kịp chuẩn bị.
Thế nhưng trong nội tâm Bạch Hạ vẫn tự trách! Lúc này cô cũng không quan tâm được bản thân mình bị ướt, nhìn thấy anh bị ướt như chuột lụt chỉ cảm thấy đau lòng.
Bởi vì anh cao quý thanh lịch như vậy, giống như một vị hoàng tử, nhưng mà lại chịu tội như vậy.
“Hắt xì…” Bạch Hạ đột nhiên hắt xì hơi một cái, vì cả người cảm thấy lạnh, khiến cho cánh tay cô cũng run run lên.
Lúc này mới ý thức được, vào mùa đông nêu như ướt sườn sượt, thật đúng là rất lạnh! Hình Nhất Phàm lập tức mở điều hòa cho độ ấm tăng lên mức cao nhát, nhưng vẫn không thể nào đuổi đi ý lạnh trên người.
Lúc này, xe Hình Nhất Phàm lái vào bãi đậu xe dưới đất của chung cư mini, Bạch Hạ đã lạnh đến mức hắt hơi máy lần.
Xe nhanh chóng dừng ở bãi đỗ, Hình Nhất Phàm đầy cửa xuống xe, bước nhanh đến cạnh ghế phụ, lúc Bạch Hạ đẩy cửa xuống xe, bởi vì bước vào chỗ đề chân trơn trượt, giày ướt của cô đột nhiên trượt một cái, kinh sợ hét lên, liền lao vào trong lòng anh.
Hình Nhất Phàm nhanh chóng đưa tay ra ôm lấy eo cô, ôm chặt cô vào trong lòng.
Hai cơ thể ướt đẫm dựa chặt vào nhau, Bạch Hạ có chút thở hào hển, ngẳắng đầu nhìn thấy ánh mắt của Hình Nhất Phàm đang nhìn xuống, cô xấu hồ lui lại một bước: “Cảm ơn.”
“Nhanh về tắm nước nóng đi.” Hình Nhất Phàm nói xong, cằm lấy cổ tay của cô đi về phía thang máy.
Lúc này Bạch Hạ cũng không quan tâm đến việc đi lấy quần áo nữa.
Vừa vào thang máy, Bạch Hạ khoanh tay, cũng không khỏi đánh giá người đàn ông đang ướt đẫm ở bên cạnh, áo sơ: mi tối màu dán chặt lên cơ thể anh, vẫn có thể rõ ràng thấy được 6 múi cơ bụng chắc chắn, nhìn nhiều thêm máy lần, làm cho tim của Bạch Hạ đập liên hồi.
Cuối cùng đến tầng 18, lúc thang máy vừa mở ra Hình Nhất Phàm liền lập tức cầm lấy cổ tay của cô dắt cô ra.
Bạch Hạ dùng vân tay mở khóa, quay đầu nói với hắn: “Cám ơn anh, Hình Nhất Phàm.”
“Đừng nói những lời này nữa, nhanh chóng đi tắm đi.”.