Làm sao cho lời nói dối này trọn vẹn bây giờ? Cô và Hình Nhất Phàm vẫn chưa đạt đến mối quan hệ người yêu cơ mà!
Bạch Hạ muốn khóc.
Buỏi chiều cô chạy đến phòng tập để tập thể dục, trông cô có vẻ ngoài không tệ, hơn nữa lại là người mới đến, mấy vị huấn luyện viên rất vui vẻ đến dạy cô.
Bạch Hạ cũng muốn tăng cường sức đề kháng cho cơ thể nên ở lại phòng tập luyện rất lâu.
Hình Nhất Phàm giải quyết chuyện Trần Lương bị đe doạ, tận đến chiều tà, bóng dáng của anh mới bước ra khỏi đồn cảnh sát.
Anh tin rằng bức thư đe dọa Trần Lương kia cũng có liên quan đến vụ án lần này của anh.
Lúc này vẫn cần phải có rất nhiều chứng cứ mới đột phá được, vụ án của Trần Lương trước đây cũng đã có một vị luật sư khác tham gia, đã khởi tố một lần, nhưng không thành công vì tất cả các tài liệu trong vụ án của ông đều dẫn đến ngõ cụt, không hề có lợi gì cho ông ấy.
Xe việt dã của Hình Nhất Phàm lái về nhà, trong đầu anh vẫn còn nghĩ về vụ án.
Xe của Hình Nhất Phàm đậu vào trong bãi đậu xe dưới tầng hầm, tình cờ bên cạnh anh có một chiếc xe đang mở cửa ra, chỉ nhìn thấy từ trên xe một cô gái mang một thân đồ hiệu cầm theo túi xách bước xuống xe.
Cô ta hất mái tóc dài, nhìn thấy người đàn ông bước xuống bên cạnh, đôi mắt được trang điểm đậm của cô ta lập tức sáng ngời lên, cô ta kinh ngạc thót lên: “Hình Nhất Phàm?”
Hình Nhất Phàm khựng lại, nheo mắt nhìn sang, nhưng mà anh chắc chắn rằng mình không quen biết cô gái này.
“Cô là?”
“Em là bạn học cấp ba của anh đây!” Cô gái lập tức kích động nhìn anh, dường như cô ta không dám tin chàng thiếu niên đẹp trai bắt mắt năm đó nay đã trở thành một anh chàng đẹp trai có khí chát bát phàm như vậy.
Hình Nhất Phàm cần thận nhìn lại cô ta, nhưng vẫn không có chút ấn tượng nào, anh gật đầu định rời đi.
“Em tên là Đỗ An Kỳ, anh quên rồi sao? Có một lần em suýt chút nữa đụng phải anh, nhưng anh cũng không nồi giận với em.” Đỗ An Kỳ xách túi, vội theo sát sau lưng anh, đôi mắt cô ta đầy sự ngưỡng mộ.
Khi nhìn thấy Hình Nhất Phàm cũng đang đi về phía thang máy nhà mình, cô ta lập tức ngạc nhiên nói: “Anh cũng sống ở đây à? Tốt quá, em cũng vậy, anh sống ở tầng nào?” Đỗ An Kỳ mừng đến điên mất.
Năm cấp ba, Hình Nhất Phàm chính là nhân vật truyền kì trong trường, mà cô ta chỉ là một trong rất nhiều nữ sinh ái mộ anh, cô ta cũng là một hoa khôi trong khối, nhưng vào thời điểm đó trong mắt Hình Nhất Phàm ngoại trừ việc học ra, thì cơ bản không hề đặt bắt kỳ cô gái nào vào mắt.
Thế nhưng, hình bóng của Hình Nhát Phàm đã đồng hành cùng Đỗ An Kỳ trong suốt quãng đời cấp 3, anh là người mà cô ta yêu đơn phương một cách điên cuồng.
Thậm chí đến bây giờ gặp lại Hình Nhất Phàm, cảm giác say mê đắm đuối anh kia lại lập tức quay trở lại.
So với thời niên thiếu, Hình Nhất Phàm bây giờ cao gầy hơn, mê người hơn, toàn thân anh toát lên khí chất của tinh anh, có thêm sự quyền rũ của người đàn ông.
Đỗ An Kỳ đi theo anh vào thang máy, khi nhìn thấy Hình Nhất Phàm bắm só tầng, cô ta ngạc nhiên phát hiện, Hình Nhất Phàm ở trên cô ta một tầng, cô ta đột nhiên muốn biết anh ở tại phòng nào.
Hình Nhất Phàm lúc này đang suy nghĩ về vụ án, không phát hiện ra Đỗ An Kỳ vẫn chưa bám số tầng.
Thang máy vang lên “đing” một tiếng, Đỗ An Kỳ liền theo sau Hình Nhất Phàm đi ra, ngay khi Hình Nhất Phàm bước tới cửa phòng của anh, mới nhớ ra Đỗ An Kỳ đang đi theo phía sau.
“Có chuyện gì sao?” Hình Nhất Phàm quay đầu lại, lạnh nhạt hỏi.
“Em chỉ muốn biết anh ở phòng nào, Hình Nhất phàm, chúng ta là hàng xóm tầng trên tầng dưới, em sống ngay ở tầng dưới ấy, sau này chúng ta có thể làm bạn được không?” Đỗ An Kỳ khó nén được tình cảm của bản thân, muốn tiếp cận anh.
Đây có lẽ chính là hậu di chứng của một tình yêu đơn phương đến điên cuồng, Hình Nhất phàm trở thành người mà cô ta khát khao được ở gần nhát.
Cuộc sống của Đỗ An Kỳ hiện tại cũng không tệ, làm người mẫu thời trang, dáng người đẹp, hơn nữa cô ta vốn đã xinh đẹp từ bé, lại từng phẫu thuật thẩm mỹ, trang điểm một chút, cũng coi như là mỹ nữ.
Cô ta bây giờ vô cùng tự tin.
Hình Nhất Phàm nheo mắt: “Tôi rất bận, làm hàng xóm thôi là được rồi.”
Nói xong, anh mở khóa vân tay bước vào.
Phía sau, Đỗ An Kỳ vô cùng kích động, đây đây là đỉnh cao của đời cô ta rồi, cô ta và Hình Nhất Phàm vậy mà lại là hàng xóm tầng trên tầng dưới?
Nhìn kiểu này, có lẽ anh vẫn còn độc thân nhỉ? Vậy nghĩa là cô ta có cơ hội? Đỗ An Kỳ nhìn về phía cửa phòng của Hình Nhất Phàm, ánh mắt lập tức toát lên sự mê mắn.
Cô ta thầm thề ở trong lòng, cô ta nhất định phải theo đuổi được Hình Nhất Phàm.
Hình Nhất Phàm về đến nhà, ôm Đóa Đóa ngồi ở trên ghế sô pha, anh cầm lấy điện thoại rồi gửi một tin nhắn cho Bạch Hạ, hỏi cô có ở nhà hay không.
Lúc này, Bạch Hạ đang ở phòng tập thể hình, mồ hôi đổ như mưa, hôm nay cô vừa tới phòng tập thể thao, cảm giác vẫn còn vô cùng mới mẻ.
Điện thoại bên cạnh vang lên tiếng tin nhắn, cô hiếu kỳ cầm lên xem nhìn thấy là số của Hình Nhất Phàm, cô mỉm cười mở ra xem rồi trả lời lại: “Tôi đang chạy bộ ở phòng tập”
Hình Nhất Phàm còn tưởng cô ở nhà, nhưng nhìn thấy tin nhắn trả lời, lông mày anh lập tức nhíu lại, người phụ nữ này đang ở phòng tập sao? Trong lòng Hình Nhát Phàm lo lắng nghĩ ngay đến một chuyện..