Triệu Đống không khỏi ngây ngốc ra, anh ta nghĩ mình đã làm những việc đó, đến thần còn không hay quỷ cũng không biết.
Thế nhưng hiện tại, tất cả đều được liệt kê ra như vậy.
“Tôi muốn gặp luật sư của tôi, tôi không thừa nhận rằng tôi đã làm điều này.”
“Chúng tôi đã nắm giữ tất cả bằng chứng phạm tội của anh, nên anh tốt nhát hãy thành thật thú nhận đi.”
Đội trưởng bên cạnh Lam Thiên Thần cũng báo một tin vui: “Lam tiên sinh, chúng tôi đã khiến cho Dương Điềm Điềm và Vương Lượng tự thú rồi, hơn nữa chúng tôi sẽ sử dụng tài khoản chính thức của mình đề giải thích và làm rõ sự việc này cho anh.”
Lam Thiên Thần gật đầu cảm kích: “Cảm ơn đội trưởng Dương, có sự bảo vệ của các anh thì tôi yên tâm rồi.”
“Anh yên tâm, chúng tôi sẽ xét xử vụ án này nghiêm túc, tuyệt đối sẽ không để anh chịu oan ức đâu.”
Lam Thiên Thần mỉm cười: “Mọi người vắt vả rồi.”
Hiện tại, cư dân mạng đang hít một drama lớn, nhưng không ngờ đến ngày thứ hai thì tình thế của drama này lại đảo ngược hoàn toàn.
Nhìn Dương Điềm Điềm đầu tóc rồi bù ngồi trước máy quay, vô cùng hối lỗi xin lỗi Lam Thiên Thần, hơn nữa còn nói ra chân tướng sự việc, cô ta và Lam Thiên Thần hoàn toàn không quen biết, tất cả các bức ảnh đều được dàn dựng, hoặc là do có ý bắt góc độ chụp.
Vương Lượng cũng ủ rủ ngồi trước ống kính thừa nhận rằng đây là một sự việc sai sự thật, gã ta chỉ nhận tiền để làm việc, nên xin mọi người đừng lan truyền.
Hai đương sự của vụ việc đang ngồi trước máy quay tối mò, trước ấn quan uy nghỉ, thú nhận lỗi lầm và tội ác của mình, hơn nữa, đây còn là tin tức được phát ra từ nơi có thẩm quyền như vậy, thoáng chốc những âm thanh đầy phẫn nộ bảo vệ cho hình tượng của Lam Thiên Thần của cư dân mạng lan toả khắp các trang mạng.
Luật sư của Triệu Đống một lát sau đã đến, Lam Thiên Thần là nạn nhân chính của vụ việc này, đương nhiên không thể tự mình biện hộ cho mình, nhưng mà, có một người rất thích hợp để thay anh xử lý vụ kiện này.
Lam Thiên Thần không muốn làm phiến đến Hình Nhất Phàm, lần này chính Hình Nhất Phàm đã chủ động gọi điện đến, đề nghị được làm luật sư cho anh, Hình Nhất Phàm chắc chắn sẽ giúp anh thắng đẹp.
Lam Thiên Thần đi về phía xe của mình, nghe thấy Hình Nhất Phàm ở đầu dây bên kia kiên quyết muốn làm như vậy, anh chỉ có thể bát lực bật cười.
“Được, nếu cậu đã tích cực như vậy thì mình cũng không khách khí nữa.”
“Anh em tốt của nhau cả, đây không phải là chuyện mình nên làm hay sao?”
Sau khi luật sư của Triệu Đống tới nơi, đương nhiên tìm đủ mọi cách để bào chữa cho anh ta, nhưng chờ đợi Triệu Đống lại chính là người còn lợi hại hơn bên cạnh Lam Thiên Thần.
Nhân viên của tập đoàn Bùi thị rất nhanh liền nghe được tin tức mới, có không ít người không kìm được mà thở phào nhẹ nhõm, dù sao bọn họ thấy việc hai boss ở bên nhau rất tốt, néu đã như vậy thì bọn họ không cần lo lắng nữa rồi.
Dương Điềm Điềm đã trở thành cái tên mà toàn mạng chửi mắng, Vương Lượng cũng bị các bên chỉ trích, đương nhiên lần này gã ta cũng không thẻ trồn tránh trách nhiệm.
Gã ta đã nhận tiền của Triệu Đống, vậy thì phải cùng vào tù với anh ta.
Dương Điềm Điềm đã khóc đến cạn nước mắt luôn rồi, cô ta nào có ngờ đến cô ta chỉ giúp Triệu Đống chụp vài tấm ảnh lại quậy ra chuyện lớn như vậy chứ?
Bùi Nguyệt Hoàng đang ở nhà, Hứa Mẫn ở bên cạnh cô chốc chốc lại theo dõi tin tức cho chị ấy, báo cho chị ấy hết tin tức tốt này đến tin tức tốt khác.
Bùi Nguyệt Hoàng xem tài liệu, đôi môi đỏ mọng cong lên, cô cảm tháy rất tự hào và hãnh diện về người đàn ông của mình.
“Bùi tổng, bây giờ cả mạng đều bảo Lam tổng là một người đàn ông tốt!”
“Không cần bọn họ phán xét, chỉ cần bọn họ không quáy.
.
Hã???? ????ìm đọc ????rang chính ở ( ????rum????ru ????????n.????n )
rầy tụi chị là được.” Bùi Nguyệt Hoàng cũng rất bình tĩnh xem xét vụ việc này.
“Lam tổng vốn đã là kiểu người đàn ông tốt có đốt đèn lồng cũng khó mà tìm được.”
*Ò! Thế còn Khúc Hạo thì sao?” Bùi Nguyệt Hoàng trêu cô ấy.
Hứa Mẫn lập tức phì cười, nói: “Bùi tổng, chị cứ chọc em.”
Bùi Nguyệt Hoàng nhướng mày nói: “Em muốn nghỉ cưới thêm máy ngày nữa không?”
“Dạ muốn, dạ muốn! Bùi tổng, chị cho em nghỉ sao?” Hứa Mẫn lập tức gật đầu lia lịa, cười hỏi cô.
Bùi Nguyệt Hoàng trách: “Giỏi đấy! Hai người đã chuẩn bị kết hôn rồi, vậy mà cũng không nói cho chị một tiếng.”.