Thời Du Huyên thấy đã đến lúc rồi, tung cành ôliu ra vào đúng thời điểm: “Tôi sẽ cho cô số tiền này, nhưng cô phải báo lại tình huống nhà họ Thịnh cho tôi.
”
“Thật vậy sao?”
Thời Vũ Kha trợn tròn mắt, hạnh phúc tới quá đột ngột, đột ngột đến mức làm cô ta không dám tin vào tai mình.
Thời Du Huyên gật đầu, cho cô ta một liều thuốc an thần: “Đương nhiên là thật, có điều nếu cô không đồng ý, thì tôi cũng không làm khó cô.
”
“Đồng ý đồng ý, cô là em gái tôi, là người một nhà, người nhà họ Thịnh đã hố tôi một cú to, sao tôi có thể quẹo khuỷu tay ra ngoài được…” Ai có tiền thì làm thân người đó, chính là tính cách của Thời Vũ Kha.
Cô ta vừa quay đầu: “Bây giờ nhà họ Thịnh đã thành một mớ bòng bong…” Thời Du Huyên lập tức ngăn cản: “Tôi không muốn nghe những thứ không có giá trị này.
”
Thời Vũ Kha ngạc nhiên: “Vậy cô muốn nghe cái gì?”
“Đã đến giờ cơm, chị ở lại nhà tôi ăn cơm đi, hai chị em chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện.
” Thời Du Huyên đưa ra lời mời, còn đột nhiên thay đổi thái độ, điều này làm cho Thời Vũ Kha rất hưởng thụ, đương nhiên sẽ không thể nào từ chối được.
Hai chị em đến nhà ăn ăn cơm, bởi vì Thời Vũ Kha tới, cho nên Thịnh Hàn Ngọc không xuống dưới ăn cơm tối mà để quản gia bê lên phòng sách cho anh.
Loại chuyện lá mặt lá trái, Thời Du Huyên vô cùng rành rẽ, nhưng anh lại không thích nghi được.
Thời Du Huyên bảo quản gia dặn dò đầu bếp, ngoại trừ món ăn bình thường, còn làm thêm mấy món Thời Vũ Kha thích ăn, còn không quên cho người hầm cho cô ta một chén huyết yến!
Chỉ là một chén huyết yến, Thời Vũ Kha kích động đến sắp chảy cả nước mắt.
Không đợi Thời Du Huyên hỏi, cô ta đã chủ động nói Bách Tuyết ngược đãi cô ta như thế nào, không cho cô ta về nhà, ngày nào cũng nghĩ cách tính kế cô ta, cô ta hận không thể gϊếŧ mụ phù thủy kia ngay…
Nói không ít, nhưng đều không phải chuyện Thời Du Huyên muốn!
Chênh lệch của hai chị em đã vô tình kéo lớn, Thời Du Huyên luôn nhìn đại cục, đi một bước tính ba bước.