Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi


Hạng Kình Hạo nhìn bộ dạng như bị xâm phạm của cô, anh không khỏi buồn cười đưa tay ra, giúp qua thắt dây an toàn: “Thắt dây an toàn vào.”
Tưởng Hân Vy khỏi lúng túng đỏ mặt, cô xấu hỗ trả lời một câu: “Cảm ơn.”
Hạng Kình Hạo cười tiến sát gần cô thêm chút: “Ở trong mắt em, tôi là con sói xấu xa sao?”
Tưởng Hân Vy chớp chớp mắt, không nói chuyện.

Người đàn ông điều khiển tay lái, tao nhã lái xe đi về phía trước, đồng thời nói: “Hình đại ca là anh trai tốt của tôi, chúng tôi cũng hợp tác rất nhiều, nên em yên tâm đi! Tôi không dám làm gì xấu với em đâu.”
Khuôn mặt của Tưởng Hân Vy càng thêm lúng túng, cô không nhịn được phản bác: “Tôi cũng không sợ anh.”
“Đúng vậy! Nếu như sợ tôi, em cũng không lén lút hôn tôi ở hôn lễ.”
Tưởng Hân Vy nghe xong, lập tức trừng mắt: “Tôi… tôi không phải là thật sự muốn hôn anh, đó là do không cẩn thận hôn trúng anh thôi.”
Hạng Kình Hạo ngược lại thích bầu không khí cùng cô trêu đùa: “Cho dù là em cố ý hay vô ý, tôi cũng không trách em.”
Tưởng Hân Vy có chút bất lực nhìn anh: “Tôi thật sự là không có ý.”
“Được rồi! Em nói cái gì thì là cái đấy!” Dù sao Hạng Kình Hạo cũng không tin.

Tưởng Hân Vy có chút nhức đầu nhìn anh, cảm giác như anh cố tình chọc tức cô, cô chỉ đành cắn môi không nói chuyện.

“Khách sạn đi như nào?”
Chỉ mải nói chuyện, cô vẫn còn chưa nói địa chỉ khách sạn!
Tưởng Hân Vy chỉ tay về phía tòa nhà cao tầng trước mặt, cô nói: “Khách sạn kia.”
Chiếc xe thể thao của Hạng Kình Hạo dừng lại, Tưởng Hân Vy đưa tay ra mở cửa xe, nói với anh: “Cảm ơn anh đã đưa tôi về!”
“Cùng ăn tối không?” Hạng Kình Hạo mời một câu.

“Không cần, tôi và các chị ở cùng nhau, buỏi tối còn có việc.” Tưởng Hân Vy nói cũng là sự thật.

“Được thôi! Làn sau gặp.” Hạng Kình Hạo nói xong, lái xe rời đi.

Ánh mắt Tưởng Hân Vy nhìn chiếc xe của anh biến mắt trong đám xe ô tô, cô quay người đi lên bậc thang của khách sạn.

Đúng lúc này, điện thoại trong túi cô kêu lên, cô cầm lên xem hiển thị là số quốc tế, cô nhắc máy: “Alo, xin chào.”
“Đây là số điện thoại của tôi, nhớ lưu lại đó.” Giọng nói trầm thấp có chút bá đạo của người đàn ông truyền đến.

Đại não của Tưởng Hân Vy khẽ ầm, cô vội vàng nhìn về phía đường lớn kinh ngạc nói: “Sao anh lại có số điện thoại của tôi?”
“Không phải tôi đã từng nói, tôi đến là để tìm em hay sao?
Tôi xin từ chỗ anh Hình.” Hạng Kình Hạo nói sự thật.

Tưởng Hân Vy có chút kinh ngạc không hiểu hỏi anh: “Anh tìm tôi làm gì vậy?”
“Buổi hôn lễ ngày hôm đó tôi rời đi quá vội, chưa kịp làm quen em, cho nên bắt đầu từ bây giờ tôi muốn làm quen với em.” Giọng nói của Hạng Kình Hạo tỏ ra có chút thiện cảm đối với cô.

Tưởng Hân Vy nắm chặt điện thoại, phút chốc ngây người, nhưng nghĩ đến phụ nữ bên cạnh anh quá nhiều, cô lại có suy nghĩ muốn duy trì khoảng cách.

“Cảm ơn, công việc của tôi rất bận, có thể không có thời gian…” Tưởng Hân Vy ở trong điện thoại âm thầm cự.

tuyệt kết giao.

Lúc này, người đàn ông đang chờ đèn đỏ, nghe thấy lời cự tuyệt rõ ràng của người phụ nữ trong xe, ánh mắt anh ngắn ngơ vài giây.

Quả nhiên là tự mình đa tình.

“Được, vậy em làm việc đi! Có thời gian liên lạc sau.”
Hạng Kình Hạo mở miệng nói..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui